Tổng Giám Đốc Tôi Không Bán

Chương 190

Đang ngủ say Vũ Vi bị lạnh mà tỉnh.

Theo thói quen tay cô sờ bên cạnh, quả nhiên Mạc Tử Hiên không có ở bên cạnh cô.

Cô không khỏi đau lòng, gần đây công việc của anh tựa hồ rất bận mỗi một ngày đều phải làm việc rất khuya mới đi ngủ. Cô lo anh sẽ cố mà hại đến sức khỏe

Cô từ trên giường bò dậy, khoác thêm áo khoác đến thư phòng "Hiên, Anh có ở đây không?"

Cửa thư phòng rất nhanh được mở ra, Mạc Tử Hiên thấy Vũ Vi xuất hiện trước cửa phòng, thấy cô chỉ khoác áo khoát mõng không khỏi tức giận đem cô ôm chật vào lòng " Vũ Vi, sau lại ăn mặc như vậy chạy ra phòng ngủ, còn lập lại anh sẽ để cho em ba ngày ba đêm không xuống giường được."

Vũ Vi hé miệng cười cười, đầu đựa vào bả vai anh nũng nịu trả lời "Anh nỡ đối đãi với em như vậy sao?"

Mạc Tử Hiên Trương nhẹ nhàng cắn cắn vào cánh môi đang hé nở của cô, sau đó đến chóp mũi cô nói "Tiểu nha đầu (Cô bé này)."

Vũ Vi nhếch môi, ngửa đầu nhìn Mạc Tử Hiên, nhẹ giọng nói "Hiên, em biết anh gần đây công việc rất bận, mỗi ngày đều phải làm việc đến rất khuya mới trở về ngủ, kiếm tiền là quan trọng, nhưng là sức khỏe anh càng quan trọng hơn, dù anh là người không có tiền cũng không sau, đừng vì kiếm tiền mà không màng đến sức khỏe của mình được không ?"

Mạc Tử Hiên đang đi về phía trước bước chân hơi dừng lại, trong lòng dâng lên cảm giác áy náy với cô, cô nghĩ hắn bởi vì công việc mới có thể mỗi đêm ngủ không yên!

Anh miễn cưỡng mĩm cười với cô "Em yên tâm, anh biết mà"

Sáng sớm, Vũ Vi đang ngủ say cửa phòng bị người ở bên ngoài gõ.

"Thiếu phu nhân, lão thái thái đã trở lại." Người giúp việc đứng ở trước cửa cung kính nói với Vũ Vi ở bên trong.

Vũ Vi lập tức mở hai mắt ra, dùng tốc độ nhanh nhất mặc quần áo vào, chạy xuống lầu một lao thẳng vào lòng của lão thái thái "Bà nội, bà đã trở lại."

Mạc lão phu nhân nhìn thấy Vũ Vi nên rất vui vẻ, vươn tay vuốt máy tóc dài của cô "Nha đầu, Tử Hiên có khi dễ con không?"

Vũ Vi hạnh phúc cười một tiếng "Có bà ở đây Tử Hiên nào dám khi dễ con chứ, chỉ có con khi dễ anh ấy thôi!"

"Bà nội." Lạc Ngưng Nhi mới vừa bước vào đại sảnh biệt thự, liền mở miệng gọi lão thái thái.

Lão thái thái thấy Lạc Ngưng Nhi càng thêm vui vẻ, hướng Ngưng Nhi phất phất tay "Ngưng nhi con cũng tới đây."

Lạc Ngưng Nhi đi tới trước sô pha, ngồi ở bên cạnh lão thái thái.

Lão thái thái nhìn Vũ Vi, lại nhìn Lạc Ngưng Nhi, sau đó mở miệng nói "Hai người các con theo ta đến bệnh viện một chuyến."

Vũ Vi cùng Lạc Ngưng Nhi liếc nhìn nhau, sau đó nhìn về phía lão thái thái, Vũ Vi lo lắng nhìn hỏi "Bà nội, thân thể của bà có chổ nào không thoải mái sao?"

Lão thái thái cười ha ha "Không phải kiểm tra cho ta mà là cho hai con"

"Chúng con?" Lạc Ngưng Nhi cùng Vũ Vi đồng thời trợn to cặp mắt nhìn lão thái thái.

Mạc lão phu nhân rũ mắt nhìn bụng Lạc Ngưng Nhi "Hai người các con kết hôn lâu như vậy, nhưng bụng vẫn không có chút động tĩnh, ta rất sốt ruột"

Ách. . .

Vũ Vi cùng Lạc Ngưng Nhi nhất thời sửng sốt, đặc biệt là Lạc Ngưng Nhi khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đỏ bừng.

"Yên tâm, chỉ là kiểm tra thân thể mà thôi." Nói xong lão thái thái từ trên ghế salon đứng lên đi ra ngoài, rõ ràng không cho Vũ Vi cùng Lạc Ngưng Nhi cơ hội từ chối, cũng không cho phép họ từ chối.

Vũ Vi cùng Lạc Ngưng Nhi liếc nhìn nhau, cũng đi theo lão thái thái ra khỏi biệt thự

Trong bệnh viện.

Mạc lão phu nhân đem Vũ Vi cùng Lạc Ngưng Nhi giao cho hai vị bác sĩ phụ khoa rồi mới rời khỏi bệnh viện.

Vũ Vi cùng Lạc Ngưng Nhi tách ra đi làm kiểm tra.

Vũ Vi trước hết làm siêu âm màu

Lạc Ngưng Nhi là kiểm tra xem có bệnh phụ khoa không.

Y tá hướng dẫn Vũ Vi thay áo khám bệnh rồi nằm ở trên giường, vén áo để bụng cô ra ngoài sau đó liền rời khỏi phòng khám

Không bao lâu, có người mặc áo bluose trắng đẩy cửa bước vào, Vũ Vi nhìn về phía cửa lúc nhận ra người vào cả hai đều sửng sốt, trăm miệng một lời "Là Anh/ Cô ? !"

Bình Luận (0)
Comment