Tổng Giám Đốc Truy Thê Bị Từ Chối 99 Lần

Chương 263

CHƯƠNG 263

Là nét chữ của Mạc Tư Quân, cũng là giọng điệu nói chuyện của anh. Đường Hoài An chán nản, chỉ muốn lập tức vò mấy tờ giấy này thành một cục rồi ném vào gương mặt ghê tởm của người đàn ông đó.

Trong lòng cô mất hết can đảm, bởi vì đây chính là biện pháp duy nhất mà cô có thể nghĩ đến để Mạc Tư Quân ngoan ngoãn ký tên vào đơn ly hôn, nhưng mà bây giờ lại bị anh vạch trần… mình phải làm gì đây?

Đường Hoài An vốn dĩ cho rằng vô cùng thuận lợi, nhưng mà cô không ngờ tới là Mạc Tư Quân lại là một người có tâm tư kín đáo như thế, cũng đúng thôi, hiện tại cô bày tỏ ý nguyện muốn ly hôn mãnh liệt như thế, đương nhiên là anh sẽ đề phòng cô từng giờ từng phút.

Nhưng mà Đường Hoài An không hiểu tại sao Mạc Tư Quân lại không muốn ly hôn với cô?

Chỉ cần kéo dài một ngày, cô đều sẽ cảm thấy anh là bởi vì có lòng trắc ẩn với cô, cho nên mới không muốn ly hôn với cô, nhưng mà trong tiềm thức của Đường Hoài An biết rằng không phải là như thế, Mạc Tư Quân mãi mãi sẽ không yêu cô.

Nếu đã như vậy… thế thì rốt cuộc là tại sao?

Thật sự giống như những lời mà anh đã nói với cô trong hôn lễ, muốn giữ cô ở bên cạnh tra tấn cả một đời?

Trái tim của Đường Hoài An càng ngày càng đau nhức, cảm giác xúc động trong lòng thôi thúc cô phải đi tìm Mạc Tư Quân nói cho rõ.

Cô cầm lấy hai tờ giấy thỏa thuận ly hôn vừa mới được Mạc Tư Quân viết lời cảnh cáo, trực tiếp đẩy cửa phòng làm việc của Mạc Tư Quân ra.

“Cạch!”

Đường Hoài An dùng tất cả khí lực, nặng nề ném hai tờ đơn lên trên bàn làm việc của Mạc Tư Quân, người đàn ông ngồi đối diện lại giống nhau đã sớm đoán được tại sao cô lại đến đây tìm mình, ngay cả đầu cũng không hề ngẩng lên, giọng nói lạnh nhạt: “Lại có chuyện gì?”

Đường Hoài An hơi không kiềm chế được cảm xúc: “Cho tôi một lý do!”

Mạc Tư Quân nhàn nhạt nhìn thoáng qua hai tờ đơn thỏa thuận ly hôn, lại lạnh lùng nhìn Đường Hoài An, dường như là anh phải dùng sự kiên nhẫn rất lớn.

“Tôi tha thứ cho hành vi ngu ngốc của cô, hi vọng là đừng có lần thứ hai.”

Đường Hoài An nổi trận lôi đình: “Mạc Tư Quân, trong lòng của anh biết rõ tôi không phải là đến đây để nghe anh nói những lời này, dựa vào cái gì, dựa vào cái gì mà anh lại không tôn trọng ý kiến của tôi? Tôi chán ghét anh, tôi muốn ly hôn với anh, anh có nghe rõ chưa hả!”

Bởi vì câu chất vấn của Đường Hoài An mà Mạc Tư Quân đã mất đi một tia kiên nhẫn cuối cùng.

“Bộp!”

Tài liệu ở trong tay bị anh nặng nề ném lên trên bàn làm việc, đụng ngã ly nước ở trên bàn, phát ra một tiếng động lớn.

Mạc Tư Quân đứng phắt dậy, đôi mắt lạnh lùng nhìn thẳng vào Đường Hoài An, cái cằm cương nghị như được mài giũa căng chặt, có thể nhìn ra được bây giờ anh đang rất phẫn nộ.

“Cho cô một lý do? Vậy thì cô nghe kỹ cho tôi.”

Đường Hoài An không thể không thừa nhận, mình đã bị dáng vẻ của Mạc Tư Quân hù dọa.

“Chắc là cô vẫn còn nhớ rõ trận súng trong nghĩa trang trên núi Vân Mục ngày hôm đó?”

Bình Luận (0)
Comment