[Tống Mạn] Thiên Thần Gãy Cánh

Chương 32

Hôm nay Daisy đến lớp khá sớm, lúc đẩy cửa ra, cô bé nhìn quanh lớp vẫn chưa thấy bóng dáng hai người bạn thân kia đâu. Tomoyo và Sakura đúng là vẫn luôn chậm rãi mà sống như vậy, gần tới giờ chuông điểm mới thấy bóng dáng

" A, chào buổi sáng Daisy" Nữ sinh tóc nâu đỏ đang lau bảng nghe tiếng động liền xoay người, thấy Daisy bước vào, cô bé thân thiện chào hỏi

"Chào buổi sáng Rika" Daisy ngẩng đầu lên, cũng không ngờ bạn học này lại đến sớm như mình. Nhưng nhìn lên trên bảng thấy hôm nay tới phiên trực của cô bạn, cô bé mới tự a trong đầu một tiếng, tức khắc hiểu rõ

Đến sớm như vậy chắc chưa ăn sáng, Daisy lấy từ trong cặp ra một bao đựng đầy cơm nắm, hơi lớn tiếng hỏi cô bạn "Rika ăn một cái nhé, hôm nay Daisy mang rất nhiều"

Rika Sasaki thường ngày rất lịch sự và xa cách, hiếm khi thấy cô bạn chấp nhận ăn đồ vật của ai, nên Daisy không dùng câu 'cùng ăn cơm nắm không' mà trực tiếp nói rõ ra. Quả nhiên Sasaki Rika mỉm cười đồng ý

"Được, cảm ơn cậu nhé Daisy. Đợi một lát rửa tay sạch mình sẽ ăn"

Daisy ồ một tiếng, trực tiếp ngồi vào chỗ ăn sáng. Chiều nay sau khi tan học cô bé sẽ ngồi xe đi đến chỗ của Reborn sư phụ, chẳng biết anh ấy có còn nhớ đến nhóc học trò này không nữa. Suy nghĩ vẩn vơ, Daisy một hơi ăn hết bữa sáng, uống thêm một hộp sữa chuối nữa mới no căng cả bụng

Các bạn học lần lượt từng người xuất hiện. Sasaki Rika cũng đã quét lau xong lớp học, đang dùng khăn lau bình hoa cuối lớp

"Xin chào các bạn" Cửa sau đẩy ra, Tomoyo và Sakura lần lượt tiến vào

Sasaki Rika cùng Daisy xoay đầu qua đáp lại lời chào hỏi

"Hai bạn đi chung với nhau sao?"

Sakura nhìn Rika, không đáp lại câu hỏi mà đi thẳng về chỗ ngồi. Tomoyo nhìn theo Sakura, sau khi thay bạn thân trả lời câu hỏi của Rika mới nối đuôi về chỗ

Cả một lớp học ồn ào chẳng ai chú ý đến tâm tình buồn bã của Sakura

"Sakura bị sao vậy?" Daisy chống cằm, nói nhỏ với Tomoyo

"Bạn ấy đang gặp chuyện buồn" Tomoyo nhìn về phía cô bạn thân tóc nâu, ánh mắt chứa cả lo lắng xen lẫn phức tạp

Rika đứng một bên nghe cuộc nói chuyện, bẻ lấy một cành hoa nhỏ đi tới chỗ Sakura, đưa cho cô bạn. Sau khi nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Sakura, Rika mới mỉm cười dịu dàng nói" Bạn đừng có buồn nữa nha"

Nhìn sự dịu dàng xen lẫn ấm áp toả ra cô bạn cùng lớp, trái tim vốn âm ỉ buồn bã của Sakura như được xoa dịu, mỉm cười năng nổ cảm ơn

" Rika vừa dễ thương vừa biết quan tâm tới người khác nữa" Daisy chống cằm, ngồi một bộ dáng giống phường lưu manh, nhìn theo bóng lưng cô bạn mà đánh giá

Một cô bạn hoàn hảo như thế lại đi thích một vị giáo sư vụng về sao?

Aiz, tình yêu vốn khó có thể giải thích bằng lời được

Một Daisy như vậy mà dám đi thầm thích nam thần như Toya, cô bé quả thật thấy bản thân không xứng

Nhưng Daisy vốn là người tự tin, sự kiêu ngạo toả ra từ trong xương máu, cô bé muốn cố gắng, cố gắng cho đến một ngày không còn suy nghĩ ' sẽ xứng đáng với người mình thích'

Đó mới gọi là tình yêu...

Chưa để cô bé Daisy đóng vai bà cụ non được bao lâu, cửa lần nữa xoạch mở ra, Li Syaoran từ bên ngoài bước vào. Đặt cặp xuống bàn một cái ầm, bốn người tám đôi mắt nhìn nhau không nói một lời

" A, Li..." Sakura cố tự tin nói to hết mức có thể nhìn Li Syaoran " Mình muốn cảm ơn bạn về chuyện hôm qua, nhờ bạn mình mới thu phục được thẻ bài"

"Nếu muốn thu phục được thẻ bài clow ít nhất bạn phải biết mấy chuyện đó chứ" Li Syaoran rõ ràng bất ngờ với lời cảm tạ của Sakura nhưng vẫn mặt lạnh đáp, cậu cảm thấy cô gái này hoàn toàn không có xứng với chức danh thủ lĩnh thẻ bài kia

Câu đáp lại của cậu khiến Sakura bị đả kích nghiêm trọng

" Thẻ bài?" Daisy lặp lại từ ngữ hơi khó hiểu trong câu văn của hai người, ánh mắt mông lung nhìn Sakura, chờ lời giải đáp

" A... là..." Sakura líu lưỡi. Nhìn ánh mắt trong veo kia của bạn thân, cô không nỡ gian dối một lời nào, nhưng cô biết mình cũng không được phép nói thật. Ngay cả Tomoyo bên cạnh cũng như vậy, hai người ấp a ấp úng như gà mắc đẻ

"Là một trò chơi thôi" Li Syaoran tốt bụng lên tiếng, ánh mắt đặt lên người Daisy

Đây cũng là lần đầu tiên cậu nhìn chính diện cô bạn bàn bên cạnh này. Tóc vàng hoe như búp bê barbie, ngũ quan tinh xảo của người phương Tây, da trắng mịn như em bé. Daisy mang vẻ đẹp Á Âu pha trộn, toàn thân từ trên xuống dưới đều hoàn mỹ, nhưng nếu nói bộ phận đẹp nhất hẳn phải nói đôi mắt của cô bạn. Đôi mắt sáng lấp lánh không pha lẫn chút tạp chất nào, nhìn vào sâu trong đấy lại cảm thấy vô cùng dễ chịu, tựa như một bầu trời ôn hoà vô hại

Quả thật Cielo chính là bầu trời...

Lần đầu tiên Li Syaoran thấy có người đặt tên hợp lý như vậy

" A, ra là vậy" Daisy không ngốc. Từ lời nói nghiêm trọng của ba người cô có thể đoán ra được tầm quan trọng của sự việc

Nhưng nếu họ đã không muốn nói cô cũng sẽ không truy cứu đến cùng

Ngược lại, cô chờ một ngày họ tự miệng nói với cô, bằng không Daisy sẽ không hỏi thêm một lần nào nữa

Bình Luận (0)
Comment