Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi

Chương 1731

Chương 1731:

 

Ở trên đảo, khách mời ở lại, trong vòng 3 ngày cũng đã đi gần hết, mọi người đều là người vô cùng bận rộn, cũng không quan tâm lắm đến phong cảnh ở trên đảo, đến lúc nên quay trở về làm những chuyện trong tay mình rồi.

 

Tình huống ốm nghén của Trang Noãn Noãn quả nhiên có chút nghiêm trọng, cô cũng không có chút khẩu vị nào, cộng thêm món ăn ở đây cũng không phong phú bằng thức ăn ở trong nước, Kiều Mộ Trạch muốn ngay lập tức mang cô về nước, ăn những thứ mà cô thích ăn.

 

Người Kiều gia, mang Trang Noãn Noãn về nước trước, mà người nhà Lam Thiên Hạo thì ở trên đảo chơi thêm hai ngày nữa.

 

Hôn lễ xa hoa lãng mạn cứ thế là xong, tất cả mọi chuyện đều vô cùng hoàn mỹ. Còn có niềm vui ngoài ý muốn ấy nữa.

 

Trang Noãn Noãn trở về, liền muốn ăn những thứ đồ ăn vặt hơi chua, vì nó khiến cho khẩu vị của cô cũng đỡ hơn một chút, bà Kiều bảo cô về nhà sống, cô muốn ăn gì, thì bà có thể làm ngay cho cô ăn.

 

Bà ngoại cũng vô cùng rảnh, mỗi ngày chỉ cần bà nhớ Trang Noãn Noãn, Kiều Mộ Trạch nhất định sẽ lái xe đưa bà đến thăm cháu gái.

 

Hình gia.

 

Hình Nhất Phàm về đến nhà cũng đã hai ngày, bởi vì bé con Hình Vũ Điềm này vẫn không chịu để cho anh mang Tiểu Dã đi, cho nên, anh đành phải ở lại nhà thêm 2 ngày.

 

Lúc chạng vạng tối, thừa dịp lúc bé con ngủ, Hình Nhất Phàm mới mang theo Tiểu Dã về biệt thự của anh, một tiếng sau, anh ngồi ở trên ghế sofa, liền nhận được điện thoại Hình Vũ Điềm khóc nhè gọi đến.

 

Sau đó, Hình phu nhân đồng ý chọn cho cô bé một bé mèo mướp để nuôi, mới khiến bé con vui lên.

 

Hình Nhất Phàm cũng thở ra một hơi, lúc này, bé mèo.

 

đang bò trên đùi của anh, đôi mắt to đen nhánh đáng yêu nhìn về phía anh.

 

Hình Nhất Phàm đúng là người yêu mèo, anh đưa tay vuốt ve cái đầu nhỏ của Tiểu Dã: “Từ giờ trở đi, Vũ Điềm sẽ không cướp em đi nữa, nửa tháng sau, anh sẽ đưa em ra nước ngoài.”

 

Tiểu Dã lập tức nghiêng đầu, meo một tiếng đáp ứng.

 

Hình Nhất Phàm đứng dậy, bé mèo lập tức đi theo anh, vô cùng nghe lời, giống như đã nhận định anh là chủ nhân của nó vậy, cơ thể nhỏ bé đó đến trước bậc thang đầu tiên đã phải dừng lại rồi. Bởi vì quá nhỏ, nên không bò lên được, Hình Nhất Phàm vừa mới bước lên được mấy bước, không khỏi cười một tiếng, lại quay lại, một tay nhắc bé mèo lên ôm vào trong lòng, vừa sủng nịnh vuốt ve đầu bé, vừa lên tầng.

 

Sáng sớm, Hình Nhất Phàm đang ngủ say thì cảm thấy ở cổ có thứ gì đó mềm mại đang cọ vào da thịt, anh lập tức mở to mắt, bên cạnh gối anh có một con mèo đang cuộn mình lại, dùng chiếc đầu cọ vào mặt anh tỏ ra rất thân thiết.

 

Hình Nhất Phàm lập tức nghiêng người nhìn Tiểu Dã ở cự ly gần, nhìn vào đôi mắt trong veo như thủy tinh của nó dường như anh có thể thấy được tâm trạng vui vẻ một ngày của mình từ trong đôi mắt này.

 

“Em thật không ngoan ngoãn.” Hình Nhất Phàm thấp giọng cười đùa, đưa tay xoa đầu Tiểu Dã rồi thuận tiện rời giường.

 

Thân hình một mét tám năm, rèn luyện hàng năm trông rất săn chắc và mạnh mẽ, cơ thể rắn chắc không chút khoa Chương kia cùng những đường cong cơ thể vừa vặn, có thể nói là hoàn mỹ.

 

Anh chỉ mặc một chiếc quần ngủ màu đen, đứng dậy đi vào phòng tắm, tuy nhiên Hình Nhất Phàm phát hiện cho dù anh đi đâu, con mèo nhỏ này cũng đi theo, đôi chân ngắn đáng yêu này cũng không ảnh hưởng chút nào đến việc nhảy của nó.

 

Ánh mắt Hình Nhất Phàm thật sự bị con mèo nhỏ này thu hút, anh vệ sinh xong thì lên tầng tập thể dục, con mèo nhỏ cũng theo anh đi lên, nó ở trên những dụng cụ tập thể hình nhảy nhót.

 

Sau đó, không nhảy nữa liền biểu diễn một màn xiếc khiến người đàn ông đang nằm ngửa ngồi dậy, trực tiếp bật cười.

 

Tiểu Dã lắc đầu đi tới chỗ anh ngồi xuống, một đôi mắt vừa vô tội vừa ủy khuất nhìn anh.

 

Sau khi Hình Nhất Phàm tập một vài bài tập thì chuẩn bị xuống tầng làm bữa sáng cho anh, cũng chuẩn bị bữa sáng luôn cho Tiểu Dã.

 

Ăn sáng xong, Hình Nhất Phàm cũng là một người thích sự yên tĩnh, anh đi đến vườn cỏ xanh ở trước biệt thự, cầm gậy trêu đùa cùng Tiểu Dã, nhìn đôi chân ngắn của nó đang vẫy vẫy giống như chú mèo may mắn vậy.

 

Hình Nhất Phàm không khỏi cười rộ lên: “Có con mèo may mắn nào nhỏ như em không?”

 

Nhưng Tiểu Dã lại rất chăm chú chơi đùa cùng chiếc gậy, Hình Nhất Phàm nghịch được một lúc, liền lấy một quyển sách từ trong biệt thự, ngồi trên ban công biệt thự bên cạnh phơi nắng đọc sách.

 

Thỉnh thoảng chuỗi ngày chơi đùa cùng mèo trôi qua cũng rất nhanh, chớp mắt cái tên Lam Thiên Thần cùng gia đình cũng kết thúc kỳ nghỉ trở về.

 

Cách ngày bọn họ ra nước ngoài cũng chỉ còn một tuần nữa.

 

Hôm nay Hình Nhát Phàm nghe điện thoại của tên này xong, thì mẹ của anh cũng mua cho anh một con mèo giếng với mèo chân ngắn này.

Bình Luận (0)
Comment