Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi

Chương 174

Lúc ăn sáng, Đường Tư Vũ vẫn hết sức lo lắng không biết anh có bị bỏng không, cô nhanh chóng ăn một bát cháo, thấy khuôn mặt đẹp trai của Hình Liệt Hàn luôn khó chịu, hết lần này đến lần khác lấy tay che ngực, quản lý nhà hàng đi tới khom lưng cúi đầu kèm theo lời xin lỗi, người phục vụ còn sợ hãi hơn, đứng bên cạnh khóc.

 

Ăn sáng xong xuống lầu, ngồi vào xe, đôi tay dài của Hình Liệt Hàn mới kịp cởi từng chiếc cúc áo của anh ra, thấy da trên cơ ngực săn chắc của anh đều ủng đỏ.

 

Đường Tư Vũ ngồi ở bên cạnh lập tức mở to mắt: “Trời ạ! Nhất định là bị bỏng rồi, đi bệnh viện thôi!”

 

“Tôi có thuốc trị bỏng ở nhà, về nhà thoa là được rồi.” Hình Liệt Hàn nghĩ rằng thay vì để y tá thoa cho mình, tốt hơn hết là để người phụ nữ này tự thoa thuốc cho anh.

 

Hình Liệt Hàn vừa mở ngực như vậy, vừa lái chiếc xe thể thao quay về hướng căn hộ, trong lòng Đường Tư Vũ tràn ngập cảm giác tội lỗi, lẽ nào chuyện anh giặt khăn trải giường cho cô buổi sáng thật sự liên quan đến chuyện này?

 

Chiếc xe thể thao đậu trong bãi đậu xe, Hình Liệt Hàn nhất quyết cởi áo ra, cầm trên tay, dưới ánh mặt trời, tấm lưng thẳng tắp, cánh tay đẹp đẽ ở bả vai, thắt lưng sắc bén của anh như ẩn chứa sức mạnh to lớn cứng cỏi, như thể eo con chó đực

 

Mặt Đường Tư Vũ ở đằng sau đỏ lên, người đàn ông này để lộ ra bộ dáng như vậy, thật sự không quá đáng sao?

 

Trong thang máy, không gian nhỏ bé vốn có, hoocmon nam tính toát ra từ người đàn ông này nhàn nhạt bao quanh cơ thể cô, nếu cô hít thở nhiều hơn thì đầu óc sẽ có chút không tỉnh táo.

 

“Ting” một tiếng, cửa thang máy mở ra, Hình Liệt Hàn đi phía trước, anh mở cửa và nói với người phụ nữ phía sau: “Bôi thuốc cho tôi.”

 

“Cần tôi thoa thuốc cho hả?” Đường Tư Vũ cảm thấy tự anh cũng có thể thoa được.

 

“Sao? Không muốn à?” Hình Liệt Hàn nhướng đôi mày xinh đẹp.

 

Nghĩ đến việc buổi sáng anh đã giặt giúp ga giường, cô làm sao lại không thích chứ? Cô lắc đầu: “Không có.”

 

Cô theo anh vào phòng, anh đặt hộp thuốc lên trên mặt bàn ghé sô pha, mở ra, anh nhìn vài loại thuốc mỡ bên trong, tìm được hai loại, đưa cho cô: “Trộn chúng lại với nhau đi.”

 

Đường Tư Vũ nghiêng người tìm thứ gì đó trong hộp thuốc, người đàn ông gợi cảm trên ghế sô pha nheo mắt lại: “Còn tìm cái gì nữa?”

 

“Tăm bông!” Đường Tư Vũ tiếp tục lật tìm.

 

“Đi rửa tay đi, dùng tay thoa thôi.” Hình Liệt Hàn không bận tâm.

 

Đường Tư Vũ tìm nhưng không thấy, cô lẳng lặng bước vào phòng tắm, rửa tay xong trộn hai loại thuốc với nhau rồi nhẹ nhàng xoa chút một lên làn da đỏ ửng của anh, ấn nhè nhẹ để thuốc thảm thấu vào da.

 

Đôi mắt sâu của Hình Liệt Hàn nhắm chặt, đôi mắt đặc như màn đêm nhìn chằm chằm vào Đường Tư Vũ, Đường Tư Vũ cũng cảm nhận được, cô thoa một cách nghiêm túc, sau khi thoa xong, cô vô tình liếc qua chỗ nào đó của anh…

 

Hình dạng ở đó đã rõ ràng, và nhìn vào có vẻ khá sung sức, Đường Tư Vũ thoa xong liền hốt hoảng rút tay về.

 

Thấy cô phát hiện ra phản ứng cơ thể của anh, Hình Liệt Hàn nhếch môi: “Đây là phản ứng bình thường. Nếu em chạm vào tôi mà tôi vẫn không có phản ứng gì, tôi còn là đàn ông không?”

 

Đường Tư Vũ không muốn nói về chủ đề này với anh, sau khi thu dọn thuốc mỡ, cô đi rửa tay, hôm nay Tô Hi sẽ về, cô muốn đoàn tụ với bạn thân của mình.

 

“Chiều nay, tôi đưa Tiểu Hi với bạn tôi đi ăn cơm.” Đường Tư Vũ nói với anh.

 

“Bạn nào?” Hình Liệt Hàn thay áo và quần mới từ phòng thay đồ đi ra, hỏi thẳng.

 

“Bạn thân của tôi, tôi sẽ đón con về sớm hơn.” Đường Tư Vũ nói xong, trong lòng thầm nghĩ, sau này khi đưa con trai đi chơi cô cũng sẽ phải báo cáo với anh mỗi ngày sao?

 

“Có phải mẹ nuôi của Tiểu Hi không?”

 

Hình Liệt Hàn hơi để ý, cô ấy là một nghệ Sĩ trong làng giải trí.

 

“À, là cô ấy đấy.” Trong lúc đang nói chuyện, điện thoại trong túi của cô vang lên, Đường Tư Vũ cầm lên và thấy Tô Hi đang gọi, cô ấy chắc là phải xuống máy bay về đến đây rồi.

 

Cô vừa nghe điện thoại vừa đi về phía của.

 

“Alo! Hi Hi, cậu đến chưa?”

 

“Vừa xuống khỏi máy bay, tớ mệt chết mắt, chuẩn bị uống một tách cà phê ở sân bay. Cậu có đến đón tớ không?”

 

Đường Tư Vũ mới nhớ ra là xe của cô bị hỏng, cô vẫn chưa ra khỏi cửa, liền hỏi người đàn ông vừa đi qua, đang cài cúc tay áo sau lưng cô: “Cho tôi hỏi, anh có dư xe không? Cho tôi mượn một hôm được không?”

 

Hình Liệt Hàn bước tới tủ, lấy ra một chùm chìa khóa xe đưa cho cô: “Xe để ở gara dưới tầng hầm, tự lái đi đi.”

 

Đường Tư Vũ nhìn, thấy đó là chiếc Ferrari lần trước của anh, anh để trong gara dưới tầng hầm, cô cầm lấy nó và nhanh chóng nói: “Cảm ơn”.

 

Cô nói với Tô Hi: “Được rồi! Tớ đến sân bay đón cậu ngay đây.”

Bình Luận (0)
Comment