Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi

Chương 1943

Tại tập đoàn Bùi thị, một cuộc họp vừa được kết thúc vào khoảng năm giờ, Bùi Nguyệt Hoàng mặc một bộ tây trang chỉnh tề, tóc dài vén ra sau, đổ lộ ra ngũ quan thanh tú, khí chất mạnh mẽ không hề thua kém đàn ông.

 

Cô dẫn đầu, với tư thế quyến rũ, đôi chân thon thả một cách bình tĩnh và tự tin, theo sau là đội ngũ ưu tú của công ty.

 

Nhân viên chuẩn bị tan sở ngay lập tức nhường chỗ cho cô và kính cần gọi: “Bùi tổng!”

 

Bùi Nguyệt Hoàng gật đầu và đi về phía văn phòng của mình, trợ lý của cô – Hứa Mẫn đang chờ: “Bùi tổng, đã 5 giờ rưỡi rồi. Chúng ta phải đến cửa hàng quần áo càng sớm càng tốt, nều không sẽ không thể kịp bữa tiệc.”

 

*ỪP Bùi Nguyệt Hoàng cầm điện thoại và chìa khóa xe lên: “Đi thôi!”

 

Đồng thời phân phó thêm một câu: “Tiện thể đem hợp đồng với tập đoàn Tống thị cho chị, có lẽ chúng ta có thể thương lượng công việc tối nay.”

 

Hứa Mẫn lập tức nở nụ cười: “Bùi tổng, hôm nay chị muốn dùng mỹ nhân kế sao?”

 

“Nếu nó hữu ích, nói không chừng sẽ dùng đấy.”

 

Bùi Nguyệt Hoàng nhếch đôi môi đỏ mọng, có thể lấy được thành tựu như vậy, nếu không có bất thủ đoạn và sự hy sinh nào, thì khó mà có được.

 

Tuy nhiên, cô sẽ giữ vững giới hạn của mình, xác định chính xác mục tiêu, nều như muốn vượt qua ranh giới cuối cùng, cô sẽ lập tức thu tay lại.

 

Đôi khi, là một phụ nữ đẹp, tại sao không dùng chính sắc đẹp của mình để biến thành vũ khí trong tầm tay chứ?

 

“Bùi Tổng, Lưu luật sư của đoàn bên kia vẫn đi sang chỗ khác làm rồi, sự cám dỗ mà bên kia dành cho anh ta quá lớn ngăn không được.”

 

Hứa Mẫn oán trách một câu.

 

Bùi Nguyệt Hoàng cười lạnh: “Chị cũng không đối xử tệ với anh ta. Nếu anh ta muốn rời đi, chị sẽ không giữ lại làm gì. Để bộ phận nhân sự tìm một số luật sư Ok là được.”

 

“Haiz! Dưới lợi ích, thật đúng là ân tình cũng không nói được, anh ta là nhân viên lâu năm của công ty mà.”

 

Bùi Nguyệt Hoàng xem thường nói: “Bỏ đi, thứ hai tuần sau chị sẽ có một cuộc họp để tìm luật sư và nhờ một nhân sự giúp chị tìm. Chỉ cần chị có đủ khả năng trả lương, chị không sợ không đào được nhân tài.”

 

Trong giọng điệu của Bùi Nguyệt Hoàng có một vẻ tự tin và độc đoán, đột nhiên cô đưa tay kéo sợi dây chun ở sau đầu, mái tóc gợn sóng dài ngang lưng của cô lập tức bung xõa. Người phụ nữ mạnh mẽ vừa rồi đã trở thành một người phụ nữ xinh đẹp phong tình vạn chủng.

 

Hứa Mẫn ngưỡng mộ, cũng không biết sau này ai sẽ giành được bà chủ bá khí nhà mình.

 

Bùi Nguyệt Hoàng bước vào thang máy, thang máy độc quyền của cô dẫn tới tận bãi đỗ xe, vừa bước ra, chiếc xe thể thao phiên bản giới hạn màu đỏ của cô đã lặng lẽ đợi cô.

 

Dưới ánh đèn, các đường nét uyễển chuyển như một con báo, tỏa ra ánh sáng lung linh, đỉnh phối cấp bậc, giống y như nữ chủ nhân của nó vậy.

 

Bùi Nguyệt Hoàng nhắn khóa xe và nói với Hứa Mẫn phía sau: “Hẹn gặp lại ở bữa tiệc vậy!”

 

“Vâng! Bùi tổng, vậy chị phải đến trước sáu giờ rưỡi đấy nhé.”

 

Bùi Nguyệt Hoàng gật đầu, xe thể thao của cô chạy thẳng đến cửa hàng lễ phục, cô chọn một chiếc váy dạ hội màu đỏ để ứng phó với bữa tiệc tối nay, khí chất tràn đầy của cô đủ để khống chế màu sắc kinh diễm này. Trang điểm cũng thật tinh tế, thanh lịch phù hợp với bữa tiệc.

 

Tóc dài không cần chăm sóc cũng đã quyến rũ chết người.

 

“Sáu giờ rưỡi gọi cho tôi, tôi sẽ ngủ hai mươi phút.”

 

Bùi Nguyệt Hoàng nói xong liền ngủ trong phòng VIP cao.

 

quý.

 

Chừng sáu giờ, Hình Nhất Phàm mang theo Bùi Nguyệt Hoàng ra khỏi cửa tiệm, lên xe của anh, lái đến một khách sạn bảy sao, nơi tổ chức tiệc.

 

Tối nay một đoạn đường ở đây đã được chặn lại, chỉ có xe tiến vào bữa tiệc mới có thể lái vào.

 

Hình Nhất Phàm lái xe vào, cả dãy xe giống như một buổi triển lãm xe hơi sang trọng, có chút tắc nghẽn, nhưng đám đông có thể thưởng thức miễn phí.

 

Sau lưng cách Hình Nhất Phàm không xa, trong một chiếc xe thể thao màu trắng, Lam Thiên Thần ngồi ưu nhã, bám số điện thoại của Hình Nhất Phàm.

 

Hình Nhất Phàm vừa lái xe vừa trả lời.

Bình Luận (0)
Comment