Lê Yên bởi vì bị đánh thức mà buồn bực! Cô chỉ đành lễ phép mà không mát lịch sự mỉm cười nói: “Ngại quá, tôi thích vị trí gần cửa sổ.”
“Thật keo kiệt, đổi một chút không được à?”
đi8i08œ†54#ầ hông Gấp Thận.Xâm)Phạm, 2|; 82!
Cô gái đó lập tức biểu thị sự bắt mãn.
Lê Yên lười để ý, cô cũng đang phiền đây! Cô không khỏi quay đầu nhìn người đàn ông bên cạnh, anh cũng giống như là đang ngủ, nếu không bị hai cô gái mê trai như này.
làm ồn, anh có phải cũng cảm thấy phiền?
Lê Yên ngồi bốn tiếng vẫn chưa đi vệ sinh, lúc này đúng lúc có chút mót, cô đứng dậy cẩn thận chen ra khỏi đôi chân thon dài của người đàn ông bên cạnh, cô đi về phía gian phòng vệ sinh.
Lê Yên đứng ở trong phòng vệ sinh đang rửa mặt, cô cảm thấy máy bay đột nhiên mắt trọng lượng rung chuyển, đầu cô đập vào cánh cửa kim loại.
Nhưng cô không kịp lo cho vết thương của mình, nhanh chóng ra khỏi phòng vệ sinh, chỉ thấy cả máy bay đều đang rung chuyển, bất ngờ gặp phải luồng khí mạnh trên tầng mây, tiếp viên trên khoang vội vàng nhắc nhở thúc giục mọi người thắt chặt dây an toàn trở về vị trí ngồi xuống, Lê Yên lắc qua lắc lại, trong lòng gần như sợ hãi, khó khăn chạy tới vị trí, cuối cùng cũng nhìn thấy vị trí của mình, cô vừa đến bên cạnh người đàn ông, đột nhiên, một loại cảm giác mắt trọng lượng nặng nề, dọa cho hai chân cô mềm nhữn, cô trực tiếp quỳ xuống trên lối đi, còn hai tay cô ôm lấy thứ gì đó, cái vùi đầu vào trong sợ hãi.
Lúc này, chuyện liên quan đến tính mạng, cô không chú ý được cái gì nữa, chỉ muốn làm thế nào đó để giải tỏa sự sợ hãi của bản thân.
Máy bay xuyên qua một tầng mây mạnh, cuối cùng cũng ổn định lại, mọi người trong máy bay đều bị dọa toàn thân toát mồ hôi lạnh.
Còn Lê Yên ôm hai chân rồi vùi đầu vào nơi khó tả của người đàn ông vẫn chưa hoàn hồn, tiếp tục ôm chặt, sẵn sàng tiếp nhận biến động tiếp theo.
Nhưng, không còn trận chấn động nữa, chỉ có một câu nói lạnh lùng của người đàn ông ở phía trên hỏi: *Ôm đủ chưa?”
Các cô gái ngồi bên cạnh cũng ổn định lại, vội vàng nhìn về hướng người đàn ông, nhưng tất cả những gì họ thấy lại là cô gái ban nãy không chịu đổi vị trí đang nhân cơ hội, chiếm tiện nghi của anh chàng đẹp trai này.
Ôm chặt chiếc chân dài của anh, còn vùi đầu vào trong…
hai fan hâm mộ lập tức phẫn nộ mà nhìn, giống như xâm phạm đến thứ gì của họ, hai người đều muốn đem dầu của cô gái này kéo ra khỏi giữa chân anh.
Lê Yên sợ đến mức chân mềm nhũn thở hỗn hển, nghe thấy lời của người đàn ông, cô vừa ngắng đầu lên, nhưng cô vừa mới kinh hạt bạt vía xong lại phát hiện ôm phải cái gì đó, còn đầu của cô thì vui trong nơi nào đáy.
Còn có, người đàn ông đã tháo bịt mắt xuống, không phải đôi mắt nhỏ lộ ra mà là một đôi mắt trong suốt có hồn, một đôi mắt hình sao dài và hẹp, trong sáng có chút đáng sợ, thậm chí trong mắt của anh, bao phủ một tầng lớp tức giận vì bị xâm phạm mạnh mẽ.
Am!
Lê Yên vừa hoàn hồn, lần nữa lại ngơ ngác, khuôn mặt cô ửng đỏ, xấu hồ buông tay vội vàng xin lỗi: “Xin lỗi xin lỗi.”
Nói xong, cô mặc kệ chiếc chân mềm nhũn, vội vàng quay trở lại vị trí của mình, thắt chặt dây an toàn, khuôn mặt đối diện với cửa sổ, không dám nhìn người đàn ông bên cạnh.
Trời ơi! Mắt mặt quá! Còn hai cô gái bên cạnh đã cực kỳ phẫn nộ rồi, trong mắt họ, đây rõ ràng là Lê Yên cố ý nhân cơ hội chiếm tiện nghi của anh.
Không phải có ý thì là cái gì đây?
Bọn họ đều hối hận vì không nhân cơ hội luồng khí ban nãy, lên trước ôm chặt anh đẹp trai! Dù sao dưới tình huồng nguy hiểm, ôm anh cũng sẽ không bị anh trách móc và đẩy ra.
Đáng tiếc, cơ hội tốt như vậy, lại bị người phụ nữ đó lợi dụng.
Nếu như Lê Yên biết được mục đích trong lòng hai fan hâm mộ đó, nhất định sẽ tức hộc máu, cô thật sự không phải là cố ý, cô lấy tính mạng ra bảo đảm.
Nhưng chỉ cần vừa rồi cô có thứ gì khác để ôm, cô sẽ không ôm chân của người đàn ông, còn trong lúc hoảng sợ mà ôm bừa, đem mặt vùi vào giữa chân anh, cho tiền cô cũng sẽ không làm như vậy.
Hai cô gái bên cạnh đều đố ky muốn giết người, nhưng ngại sắc mặt của anh đẹp trai này không tốt, cho nên chỉ có thể trừng mắt nhìn Lê Yên.
Lê yên quay mặt về phía bên ngoài cửa số, không dám nhìn người đàn ông bên cạnh, sợ bị anh khinh thường.