Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi

Chương 431

Khi Hình Liệt Hàn nhìn thấy khi người phụ nữ này bị anh hôn vẫn còn có thể trợn mắt nghĩ đến chuyện khác, anh thật sự rất tức giận.

 

Anh lập tức khẽ cắn đôi môi của cô, sau đó đưa tay bế cô lên, định đi tới phòng ngủ bên cạnh phòng ngủ chính.

 

Đường Tư Vũ cảm thấy cơ thể mình bị nhấc bồng lên, theo bản năng ôm lấy cổ anh, mà lúc này hai người đều thở gấp, như có một tầng hơi thở vây kín bọn họ.

 

Ngay khi Hình Liệt Hàn ôm Đường Tư Vũ đi đến cầu thang giữa tầng hai và tầng ba.

 

Một giọng nói non nóớt đột nhiên vang lên: “Daddy, mami, hai người đang làm gì vậy?”

 

Đường Tư Vũ và Hình Liệt Hàn ngay lập tức ngắng đầu lên, nhìn thấy một cậu nhóc mặc đồ ngủ đang đứng ở ngã rẽ vào cầu thang, nhìn họ với một đôi mắt tò mò.

 

Đường Tư Vũ lập tức kinh ngạc, cô nhanh chóng vỗ bả vai Hình Liệt Hàn, gấp gáp nhỏ giọng nói: “Mau thả em xuống.”

 

Hình Liệt Hàn bình tĩnh hơn, anh lập tức cười cười giải thích: “Mami vừa rồi bị ngã ở dưới lầu nên trật chân, daddy bé mami lên lâu.

 

Đường Tư Vũ gần như không dám nhìn thẳng vào đôi mắt ngây thơ của con trai mình, nhưng cũng phụ họa cho lời nói của anh: “Đúng vậy, chân mami đau, rất đau nên daddy bề mami lên lầu.”

 

“Mami, có đau lắm không ạ?” Cậu nhóc lập tức muốn chạy xuống quan tâm hỏi cô.

 

Hình Liệt Hàn nói với cậu bé: “Đừng xuống nữa, mau trở về phòng ngủ đi.”

 

Sau đó, anh ôm Đường Tư Vũ lên lầu một cách tự nhiên.

 

Cậu nhóc đợi bọn họ đi lên, chạy theo sau cùng nhau bước vào phòng ngủ chính.

 

Đường Tư Vũ cố nặn ra một nụ cười, bị Hình Liệt Hàn đặt xuống ngồi ở mép giường, mà cậu nhóc kia ngay lập tức Àz Ä £ :Ä ^ Sa ^ ngôi xôm xuông kiêm tra chân của cô.

 

“Mami, mami đau ở đâu?”

 

“Không sao… chỉ là vừa rồi không cần thận, trật chân một chút, bây giờ thì không sao rồi.” Đường Tư Vũ muốn cười, nhưng nhìn thấy sự quan tâm của con trai, cô thật sự không thể nói rằng cha mẹ đang nói dối cậu.

 

Cơ thể cao lớn của Hình Liệt Hàn đang đứng bên cạnh, ôm eo cô, khuôn mặt anh tuấn đầy phiền muộn và bất lực, nhìn chằm chằm đứa nhỏ đang ngồi xổm dưới đất, có ý định muốn đuôi cậu ra khỏi nhà.

 

Thằng nhóc này tỉnh khi nào không tỉnh, lại tỉnh dậy đúng lúc này.

 

“Anh đi tắm đi rồi đi ngủ! Em đưa con trai đi ngủ.” Đường Tư Vũ liếc nhìn người đàn ông đang nhẫn nhịn, bật cười, sau đó kéo con trai: “Tiểu Hi, chúng ta đi ngủ!”

 

“Vâng!”

 

Cậu nhóc ngay lập tức ngoan ngoãn ôm lấy mẹ.

 

Được!

 

Đằng sau, Hình Liệt Hàn ngồi ở nơi cậu nhóc kia không thấy, vẫn không quên động tay động chân, rồi mới chịu đi tắm, nhưng mà dù nửa đêm, anh vẫn phải tắm nước lạnh.

 

Đường Tư Vũ ôm đứa con, vùi mặt vào tóc nó, miệng nở nụ cười ngây ngô, vẻ mặt nghiêm túc của cô và Hình Liệt Hàn vừa rồi, khiến cô buồn cười muốn chết.

 

Thật xấu hồi!

 

“Tiểu Hi, con dậy lúc nào?” Đường Tư Vũ †ò mò hỏi.

 

“Con dậy đi vệ sinh, daddy với mami đều không có trong phòng nên con xuống lầu †ìm hai người!”

 

Đường Tư Vũ đột nhiên vui mừng, cũng may con trai cô không xuống lầu đi thẳng vào phòng làm việc, nếu không cô thật sự không biết nên giải thích với con như thế nào.

 

“Mami, con không ngủ được nữa! Mami kể chuyện cho con nghe được không, con muốn nghe.”

 

Đúng lúc, Đường Tư Vũ cũng không ngủ được nữa, cô cười cười xoa cái đầu nhỏ của cậu: “Được rồi, mami sẽ kể cho con nghe một câu chuyện.”

 

Hình Liệt Hàn tắm xong, thấy hai mẹ con vẫn chưa ngủ, Hình Liệt Hàn đang hi vọng con trai mình sẽ ngủ tiếp, để cho anh cơ

 

Được!hội thứ hai, nhưng rõ ràng anh đã suy nghĩ quá nhiều.

 

Tinh thần cậu nhóc kia bây giờ tốt hơn bắt cứ lúc nào.

 

“Daddy, mau lên giường đi ngủ thôi!”

 

Cậu bé nằm sắp nhìn cha.

 

Hình Liệt Hàn ngồi xuống bên cạnh Đường Tư Vũ, lúc này, cậu nhóc ngay lập tức quấn lấy anh: “Daddy, daddy kể chuyện cho con nghe đi!”

 

Đường Tư Vũ cũng quay lại nhìn anh cười: “Anh kể chuyện cho con nghe đi!”

Cả nhà nhớ truyen.one nhé, có gì truy cập trực tiếp truyen.one gõ tìm nhé! Chúc cả nhà vui khỏe mùa dịch nhé!

Bình Luận (0)
Comment