Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi

Chương 809

Chỉ là, bên trong phần quà này là cái gì?

 

Tô Thám ôm hoa và quà trở vào nhà, thấy bóng dáng mẹ trong phòng bếp, cô lập tức muốn lén ôm hoa lên lầu. Nhưng mà vẫn bị Lý Thiến phát hiện.

 

“Là ai tặng hoa?”

 

Tô Thắm vừa bước lên bậc thang thứ nhất liền cười quay lại, đặt hoa lên bàn: “Là một người bạn.”

 

Lý Thiến nhìn hoa hồng, còn có một phần quà được đóng gói tinh xảo, trong lòng không khỏi mừng thầm: “Còn tặng cả quà nữa à? Bạn là nam giới sao?”

 

Tô Thắm dưới sự quan sát của mẹ, khó nén một tia xấu hồ, cô gật đầu: “Vâng ạ!

 

Là nam.”

 

“Nào, nói cho mẹ biết, có phải là người đang theo đuổi con không?”

 

Lý Thiến vẻ mặt tò mò truy hỏi.

 

Mặt Tô Thám đỏ bừng. Lý Thiến nhìn con gái hiếm khi đỏ mặt, bà liền hiểu, lại không nhịn được dò hỏi: “Chàng trai đó tên gọi là gì? Nhà ở đâu? Là người thế nào?”

 

Trong lòng Tô Thắm khẽ động, việc này cô cũng không dám nói với mẹ, bằng không bà sẽ bị dọa đến ngất xỉu mắt!

 

“Mẹ, mẹ đang làm bữa sáng màit Con mang quà lên lầu xong lập tức xuống ngay.”

 

Tô Thắm nói xong, ôm hoa và quà lên lầu.

 

Lý Thiến nhìn bóng dáng của con gái, cuối cùng cũng thở một hơi nhẹ nhõm. Xem ra, bà không phải sắp xếp để cô đi xem mắt nữa, chỉ cần là con gái thích mới là tốt nhất. Nhìn con gái nhận quà của người ta, vậy nhất định là thích rồi.

 

Tô Thắm trở về phòng, đem hoa đặt lên bàn, hô hấp có chút dồn dập. Cô nhìn bó hoa hồng xinh đẹp, mới phát hiện bên trong bó hoa hé ra một lá thư nhỏ, cô không khỏi vươn tay lấy ra.

 

“Thám, tôi cần phải có em mới hoàn mỹ.”

 

Người gửi, Thần.

 

Tô Thắm nhìn dòng chữ đơn giản lại biểu lộ tình cảm nồng đậm, cô nhẹ nhàng che đôi môi đỏ mọng của mình. Thật không nghĩ tới, người đàn ông như Hiên Viên Thần còn có thể lãng mạn tặng hoa, viết thư cho cô.

 

Nhưng mà, hết thảy đều chân thực xảy ra trước mắt, cô không thể không tin. Chữ viết này, đúng là của anh. Chữ Thần này, lộ ra khí phách đặc biệt.

 

Trái tim Tô Thắm đập mạnh, tâm tình cô đã lâu không kích động như vậy, giống như trở về thời thiếu nữ, trong giây lát làm trái tim cô vô cùng rung động.

 

Tô Thấm ngửi thấy mùi hoa thoang thoảng, trong đầu xuất hiện khuôn mặt ôn nhuận rồi lại bá đạo của Hiên Viên Thần.

 

Người đàn ông này, mị lực trên người đủ làm phụ nữ thần hồn điên đảo. Nếu anh lại làm như vậy, chỉ sợ liền giống như hôm nay, tặng một bó hoa, một lá thư.

 

Thử hỏi cô gái nào có thể từ chối? Tình cảm của Tô Thắm vẫn luôn trống rỗng.

 

Giờ phút này, anh mạnh mẽ chiếm lấy trái tim cô.

 

Tô Thám hít sâu một hơi, quay người nhận lấy món quà khác, cô lấy ra trong hộp bọc một chiếc hộp nhung vàng rất tinh xảo, cô đoán chắc là hộp trang sức.

 

Quả nhiên, mở hộp ra, một chiếc vòng cổ lặng lẽ nằm trên đó. Viên kim cương hình trái tim thật rực rỡ mê người, có lẽ hoa và kim cương đều là những thứ mà phụ nữ thích, vì vậy, mà hôm nay anh đều mang hai thứ này tới, là phụ nữ, tuyệt đối không cưỡng lại được sức hấp dẫn của quà tặng.

 

Tô Thấm vươn tay cầm lấy sợi dây chuyền bản thân đã đeo nhiều năm trên cổ không đổi, trước đây cô cũng đeo một sợi dây chuyền do Đoạn Tử Hiên tặng, nhưng sau khi chia tay, cô cũng đồi thành một sợi dây do chính cô mua, cực kì phù hợp với cô.

 

Tô Thắm nhìn viên kim cương tỉnh xảo này liền biết giá trị của nó không hề nhỏ, theo giá thị trường có thể lên tới ngàn vạn, cái quà tặng này cũng quá quý giá rồi.

 

Cái này, bỗng dưng điện thoại của cô rung lên, cô cầm lên xem, hóa ra là Hiên Viên Thần nanh tới, chỉ có 3 chữ: “Có thích không?”

 

Xem ra chuyện tặng quà, là cấp dưới của anh, cho nên, anh biết cô nhận được rồi.

 

Tô Thắm trả lời: “Hoa rất thích, nhưng dây chuyền quá quý giá, tôi không thể nhận.”

 

Tô Thắm nói xong, cô cầm điện thoại đợi anh trả lời, nhưng không tới hai giây, điện thoại trực tiếp kêu lên, có người gọi đến, Tô Thắm cầm lên, nhịp tim cứng lại.

 

Hiên Viên Thần gọi đến, cũng là, anh ngày nào cũng bận trăm công nghìn việc, mọi việc đều xử lý qua điện thoại, làm gì có thời gian ung dung gửi tin nhắn? Bởi vì mọi việc anh làm từ trước đến nay đều dứt khoát, quyết đoán rõ ràng, không dây dưa dài dòng.

Bình Luận (0)
Comment