Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 1650

Chương 1650


“Vô lý? Ấu trĩ? Ha ha, Tô Lam, anh xem em còn có thể nghĩ ra được từ gì khác nữa? Trong lòng em anh chỉ xứng với những từ này thôi!” Quan Triều Viễn ngồi xuống giường, nhìn đống đồ lộn xộn đang được thu dọn thì càng bốc hỏa.


“Em hi vọng anh có thể ngẫm lại việc mình đã làm, sao anh có thể làm như vậy được chứ? Đó là con của anh trai và Ớt Nhỏ, anh bảo lấy là lấy sao? Nếu anh thật sự muốn có con gái thì chúng ta có thể sinh mà, chẳng phải lần trước em nói với anh là muốn sinh con gái rồi sao?”


Tô Lam thật sự không thể hiểu nổi hành động của Quan Triều Viễn.


“Con mẹ nó chẳng phải anh vì em sao? Tại sao anh phải đặt mình vào vị trí của người khác để nghĩ? Anh chỉ vì em là đủ rồi, trong lòng anh chỉ có em! Không chứa thêm được ai, càng không nghĩ đến ai khác cả!”


Quan Triều Viễn tức giận chửi thề khiến Tô Lam sợ đến ngây người.


Hai người đột nhiên im lặng.


Anh nói trong lòng anh chỉ có cô, không chứa thêm được ai, cũng không nghĩ đến ai khác.


Nghe đến đây, trong lòng Tô Lam ấm áp.


“Chồng ơi, thực ra em…”


“Em nghĩ anh muốn con gái sao? Có con gái hay không với anh hoàn toàn không quan trọng, quan trọng là em!”


Tô Lam bị khí thế của Quan Triều Viễn trấn áp.


“Đừng nói có con gái hay không, cho dù có con hay không thì với anh cũng chẳng quan trọng. Trong lòng anh, quan trọng nhất mãi mãi chỉ có một mình em! Tô Lam, anh sợ rồi!”


Giọng Quan Triều Viễn xen lẫn chút run rẩy khó mà nhận ra.


Để một người đàn ông luôn đứng ở trên cao phải thừa nhận rằng mình sợ, đây là chuyện đáng sợ cỡ nào chứ.


“Mỗi lần nhớ đến ba tháng em nằm trong bệnh viện là anh sẽ giật mình tỉnh dậy từ trong cơn ác mộng, anh lo nó lại đến một lần nữa, cho nên anh không muốn sinh con.”


Đây là lý do tại sao ngay cả lúc đám cưới Quan Triều Viễn cũng không đồng ý với cô sẽ sinh một bé gái.


Bởi vì anh thật sự sợ rồi.


Tô Lam nhìn đôi mắt đỏ ửng của Quan Triều Viễn thì hơi bối rối, cô vốn cho rằng thời gian trôi qua thì Quan Triều Viễn sẽ dần quên đi khoảng thời gian đó.


Nhưng Quan Triều Viễn không hề quên.


Tô Lam nhẹ nhàng đi đến bên cạnh Quan Triều Viễn, ngồi xổm dưới chân anh.


“Chồng ơi, em xin lỗi. Em không biết anh nghĩ như vậy, em tưởng…”


Quan Triều Viễn nâng mặt Tô Lam lên: “Lam Lam, anh có thể làm bất cứ chuyện gì vì em, nhưng chuyện này anh thật sự không muốn đồng ý.”


Tô Lam bỗng cười rạng rỡ: “Là em hiểu lầm anh, chúng ta có hai con trai cũng rất tốt.”


Nghĩ đến có một người đàn ông một lòng một dạ vì mình, Tô Lam cảm thấy trên đời này cô cũng không mong gì hơn nữa.


Cuối cùng chuyện này kết thúc.


Theo thời gian, bụng của Lý Như Kiều dần lớn lên, Giản Ngọc và Lý Như Kiều sống chung với nhau ngày càng bình thường.


Hoa viên Crystal nhiều người, có vẻ cũng sôi động hơn đôi chút.

Bình Luận (0)
Comment