Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 176

Chương 176

Buổi tối mới là lúc hoạt động tuyên truyền chính thức bắt đầu.

Hoạt động tuyên truyền không giống với quay phim, lần đầu tham gia tuyên truyền, Tô Lam thật sự hơi căng thẳng.

Mãi cho tới khi thật sự vào đến thành phố M, Tô Lam mới biết vì sao Từ Tinh Như sắp xếp cho cô tuyên truyền ở đây.

Thành phố M là thành phố lớn phát triển, là trạm tuyên truyền có thanh thế lớn nhất.

Trạm tuyên truyền này dường như tất cả các nhân vật quan trọng đều đến.

Trang phục dạ hội màu đỏ của Tiêu Mạch Nhiên đương nhiên lóa mắt nhất, bản thân cô cũng cười đùa nói, hy vọng “Yên hồng thiên hạ” sẽ cháy vé.

Tô Nhược Vân không chịu yếu thế, lễ phục màu bạch kim tranh lấy hào quang với Tiêu Mạch Nhiên, tinh tế khoe ra dáng người đầy đặn của cô ta.

Mọi người đều biết đây là một trạm tuyên truyền cực kì quan trọng, tất cả đều cố gắng hết sức khiến bản thân mình càng thêm nổi bật.

Duy chỉ có Tô Lam, một thân váy đến đầu gối màu hồng nhạt, đứng trước một đám người kim quang rực rỡ, rõ ràng cực kì mộc mạc và giản dị.

Cô cũng cứ tuân theo quy tác, không tranh không đoạt, trừ việc giới thiệu bản thân lúc đầu ra, dường như không có chút cảm giác tồn tại nào.

Vì thế, đương nhiên là Tiêu Mạch Nhiên và Tô Nhược Vân chiếm hết nổi bật.

Người dẫn Chương trình thu micro lại: “Hôm nay, chúng tôi còn mời đến một vị khách mời đặc biệt, anh ấy không đóng bất kì vai diễn nào trong “Yên hồng thiên hạ”, hôm nay anh đến là vì một người bạn tốt, mọi người đoán xem anh ấy là ai đây?”

Tất cả khán giả ở hiện trường đều mặt mày ngơ ngác.

Ai biết chứ?

Ngôi sao quá nhiều luôn!

Trong hoạt động tuyên truyền, mời diễn viên không tham gia phim đến tham gia, đây cũng là chuyện thường gặp, có người là vì đạo diễn ngày trước của mình, có người là vì bạn tốt của mình, mọi người qua lại với nhau, tôi giúp cậu, cậu giúp tôi.

Chẳng qua rốt cuộc là ai, ai cũng không biết.

Tô Lam không hề tò mò, vì bất luận là ai, cũng không có quan hệ gì với cô.

“Được rồi, chúng tôi cũng không lòng vòng nữa, bây giờ xin mời anh ấy lên sân khấu!”

Một trận âm thanh sục sôi vang lên.

Đèn trên sân khấu nhấp nháy.

Ánh mắt của tất cả mọi người đều hướng về phía cửa vào.

Một bóng dáng cao lớn xuất hiện.

Một chiếc áo sơ mi màu trắng, cởi ba cúc áo trên, bên dưới cũng không cài hai cúc dưới cùng, lộ ra cơ ngực săn chắc màu mật, phối thêm với chiếc quần bò rách rộng.

Hoàn toàn thể hiện rõ dáng vẻ phóng túng của anh.

Lại nhìn khuôn mặt kia, đôi mày kiếm thẳng tắp, đôi mắt đen nhánh sáng ngời, tản ra ánh sáng mê người, sống mũi cao thẳng, bờ môi mỏng gợi cảm…

Anh tà mị cười, chào mọi người: “Hello, chào mọi người!

Tôi là Mục Nhiễm Tranh!”

Bình Luận (0)
Comment