Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 2539

Chương 2539


Lời nói của cô ấy vừa rơi xuống, hai đôi mắt sắc bén từ bàn bên cạnh lập tức hướng tới.


Lâm Trí Mạnh đỏ bừng mặt ngay lập tức, anh ta liếc nhìn Tô Lam một cách mất tự nhiên, bối rối giải thích: “Tớ, tớ không có bạn gái”



“Oa, người như cậu, vậy mà còn chưa có bạn gái?”


Lâm Thúy Vân cố tình nói lớn lên: “Thật ra, tớ có một cô bạn rất tốt bụng, vừa xinh á lại tốt, lại lương thiện, tính tình. Cậu có muốn tớ giới thiệu cô ấy Lâm Thúy Vân còn chưa kịp nói hết lời, cô ấy đột nhiên cảm thấy hai mắt mình tối sầm lại.


Ba người bọn họ đều vô cùng sửng sốt, ngẩng đầu nhìn về phía trước mặt mình.


Tô Lam chỉ cảm thấy đồng tử mình hơi co rút lại, bởi vì người đàn ông đứng trước mặt cô không ai khác lại là Quan Triều Viễn.


Cầm chiếc đĩa trống trên tay, anh đứng trước mặt Lâm Trí Mạnh: “Bên này vẫn còn chỗ trống phải không?”




Lâm Trí Mạnh trực tiếp trợn tròn hai mắt.


Chẳng lẽ bạn của giáo sư Lục không nhìn thấy chính mình đã ngồi ở chỗ này hay sao?


Đang định nói chỗ này đã có người ngồi thì đột nhiên bắt gặp ánh mắt vô cùng lạnh lùng của người đàn ông.


Đầu óc anh ta gần như nổ tung, Lâm Trí Mạnh gần như đứng lên theo phản xạ.


Anh ta vội vàng thu dọn bộ đồ ăn: “Không, không có ai cả”


Chỉ trong vài giây, Lâm Trí Mạnh cũng nhanh chóng từ bỏ vị trí ngồi của mình.


Quan Triều Viễn lạnh lùng bước đến, ngồi ngay bên cạnh Tô Lam.


Cả người Tô Lam lập tức căng cứng lại, cô chỉ cảm thấy nửa cơ thể như bị đóng băng trước không khí lạnh lẽo tỏa ra từ người anh.


Trái tim cô đập thình thịch như muốn chui ra khỏi lồng ngực của mình.


Cô có nên mở miệng chịu thua trước hay không?


Hay là trước tiên gắp đồ ăn giúp anh, sau đó mới mở miệng nói chuyện?


Ngay khi Tô Lam còn đang suy nghĩ mình nên làm thế nào để nói chuyện với Quan Triều Viễn thì một cô gái tên là Tả Xuân Như ngồi bên cạnh đã mở miệng nói trước: “Lệ, Quan Triều Viễn, cái này, cái này, đây là nước ép nho mật nổi tiếng nhất trong quán, anh có muốn nếm thử không?”


Nước ép trái cây?


Lại là nước ép nho mật?


Tô Lam sững sờ một lúc.


Quan Triều Viễn không bao giờ uống loại đồ uống có hương vị như vậy.


“Cảm ơn.”


Quan Triều Viễn nhẹ nhàng gật đầu, cầm ly nước lên uống một ngụm.


Khuôn mặt xinh đẹp của Tả Xuân Như đỏ bừng vì phấn khích.


Thật tốt quá!


Anh Quan thế mà thực sự đã uống ly nước mình mang đến!


Có phải anh cũng có ấn tượng tốt với mình hay không?


Hai mắt Tô Lam nhìn thấy động tác của Quan Triều Viễn, đôi tay đang cầm đũa của cô càng thêm năm chặt lại Đột nhiên cô không còn cảm giác thèm ăn nữa.


Hai người đàn ông đẹp trai ngồi ở hai bàn khác nhau, có thể nói như là hạn hán được ông trời ban mưa.

Bình Luận (0)
Comment