Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 2643

Chương 2643

Tô Lam cũng quan sát rất nghiêm túc.

Phương Trí Thành huých cánh tay cô: “Tô Lam, ông chủ đã nhắc khéo rồi, anh ấy bảo nhân vật này là dành riêng cho cô ta đấy, cô xem xem…

Tô Lam hơi mất kiên nhãn, cô quay sang lườm Phương Trí Thành: “Nếu mọi chuyện đã quyết định cả rồi thì hôm nay anh còn gọi tôi đến đây làm gì?”

Phương Trí Thành bị cô chặn họng thì á khẩu không nói được gì: ..”

Nói rất hay, rất có lý, nhưng anh ấy lại không có cách nào bật lại được cô.

Anh ấy hơi lúng túng sờ sờ mũi: “Nhưng mà… cô có biết là ai đã đến bắt chuyện với tôi không?”

Tô Lam cau mày, vẻ mặt vô cùng chán ghét: “Dọa anh sợ mất mật thế này, còn ai ngoài sếp lớn của anh nữa hử?”

Phương Trí Thành thở dài, sau đó mới bất đắc dĩ gật đầu: “Chính là anh ta đấy”

Thực sự là Quan Triều Viễn sao!

Lông mày của Tô Lam đột nhiên nhíu lại thật chặt: Chẳng trách Quan Triều Viễn đã tỏ ra khó chịu khi nghe tin mình sẽ đến đây để tuyển chọn diễn viên, chẳng lẽ là vì Lê Ngọc Hi!

Một phút trôi qua rất nhanh.

Lê Ngọc Hi duyên dáng yêu kiều đứn giữa sân khấu, nhìn các đạo diễn với vẻ mặt rất tự đắc: “Màn trình diễn của tôi đến đây kết thúc.”

Tô Lam bắt đầu chú ý đến cô ta nhiều hơn, có vẻ như hơi bất ngờ.

Bởi vì Lê Ngọc Hi tuy rãng rất kiêu ngạo.

Nhưng phải nói răng kỹ năng diễn xuất của cô ta quả thực rất tốt Cô ta thật sự đã nắm bắt rất tốt tiết tấu của kịch bản, và điều quan trọng nhất là Bản thân cô ta cũng mang trong mình sự kiêu ngạo và tự phụ của nữ phụ, cho nên cô †a diễn cứ như là không diễn vậy.

Nhưng khi nghĩ đến người phụ nữ này là do Quan Triều Viễn đã mở lời “nhắc khéo” với nhà sản xuất, Tô Lam cảm thấy khó chịu một cách khó hiểu.

Cái tên Quan Triều Viễn đó chẳng phải thường ngày rất bận rộn sao!

Nhất là vào lúc này, tất cả mọi người vẫn còn đang nẵm trên giường bệnh thì anh vẫn còn thì giờ để đến được đây.

Chẳng lẽ dạo này nằm trong nhà cũng xảy ra chuyện sao!

“Tránh ra, tránh ra, làm phiền mọi người xê ra một chút!”

Đúng lúc này, có một giọng nói quen thuộc đột nhiên vang lên từ ngoài đại sảnh.

Tô Lam tò mò ngẩng đầu nhìn lên.

Một lúc sau, cô nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xản của Lâm Thúy Ngọc Hiện ra: “Tô Lam, Tô Lam, tớ đến thăm cậu nè!”

“Thúy Vân!”

Tô Lam nhanh chóng đứng dậy.

Lâm Thúy Vân chen lấn qua chỗ cô nị trìu mến khoách tay cô: “Có phải công việc bề bộn lắm không?”

Tô Lam lắc đầu: “Không có gì đầu, mà sao cậu lại ở đây Lâm Thúy Vân bất lực liếc cô một cái, hất cảm về phía sau tỏ vẻ rất khó chịu.

Tô Lam quay đầu nhìn sang, bèn thấy ngay Lục Mặc Thâm đang hai tay đút túi quần, ung dung bước đến chỗ bọn cô.

Bình Luận (0)
Comment