Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 3509

Chương 3509

Khúc Thương Ly cau mày, phát hiện trên o, nhìn bộ dạng đáng lửa giận vừa mới xông mu bàn tay cô có rất nhiều vết bỏng bị dầu bản.

Chân mày anh nhíu chặt lại, nghiêng đầu nhìn về phía con trai.

Khúc Nhất Phàm rất hiểu chuyện, vừa thấy cha ôm cô ra ngoài, cậu bé đã lấy thuốc bôi tới.

Cậu bé vội vàng đưa qua.

“Cha, cha đừng giận, con và cô chỉ muốn nấu cho cha một bữa thôi.”

Khúc Thương Ly cúi đầu bôi thuốc cho Tống Chỉ Manh, không lên tiếng, Bây giờ Tống Chỉ Manh vẫn còn sợ hãi trong lòng, hai chân như nhữn ra.

Cô ấy nhìn Khúc Thương Ly, muốn nói gì đó, nhưng lại không biết nên nói từ đâu.

Haizz, Tống Chỉ Manh, mày thật ngốc, không làm được gì cả, đúng là vô dụng mà!

“Khúc Thương Ly, anh tức giận sao?”

Cuối cùng, Tống Chỉ Manh vẫn không nhịn được làm bộ đáng thương.

Khúc Thương Ly ngẩng đầu nhìn cô ấy.

“Tôi không giận”

Tống Chỉ Manh bĩu môi, còn nói không giận, giọng cũng đổi luôn rồi.

Nhưng mà nghĩ lại thì trước kia lúc cô ấy chạm mặt với anh ấy, thái độ kia mới thật sự là Tồi tệ.

So với lúc đó, bây giờ Khúc Thương Ly vẫn lạnh mặt nhưng thái độ thì đã tốt hơn nhiều.

Tống Chỉ Manh cúi đầu nhìn anh ấy thay mình bôi thuốc.

Gương mặt người này thật đẹp, đặc biệt là lúc anh ấy nghiêm túc làm chuyện gì đó, sự tập trung đó khiến người ta không thể rời mắt.

Tâm tư vốn đã giấu sâu trong lòng lại chậm rãi lộ ra.

Đột nhiên Tống Chỉ Manh có suy nghĩ, hình như cô ấy còn thích người đàn ông này.

Cô ấy vẫn mở to mắt nhìn Khúc Thương Ly, mà trong đầu lại không ngừng xoay chuyển.

Hay là, dứt khoát thừa dịp mấy ngày này mình còn đang nương nhờ trong nhà anh ấy mà theo đuổi anh ấy lần nữa nhỉ?

Dù sao thì nữ theo đuổi nam cũng dễ hơn nam theo đuổi nữ mà.

Bất kể vì sao khi đó hai người họ chia tay, nhưng nếu như cô ấy cố gắng thêm chút nữa, có khi nào Khúc Thương Ly lại bằng lòng quay về bên cô ấy không?

Khúc Thương Ly cũng không biết trong đầu Tống Chỉ Manh đang nghĩ gì, sau khi bôi thuốc cho cô ấy thì hỏi: “Có thể đi không?”

“Gì cơ?”

Khúc Thương Ly hơi mất kiên nhẫn.

“Tôi hỏi cô có thể đi được không?”

Tống Chỉ Manh vội vàng đứng lên khỏi salon.

“Có thể chứ! Không có vấn đề gì cả, tôi còn có thể chạy đấy!”

Khúc Thương Ly âm thầm thở dài.

“Thu dọn đi, chuẩn bị ra ngoài”

Bình Luận (0)
Comment