Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 3625

Chương 3625

“Vậy chị nói xem tại sao hôm nay giáo sư Lục lại không đến đây? Chị có thể đưa ra một lời giải thích hợp lý không?”

“Cái này đương nhiên là… thì là bởi vì chị từ chối anh ấy! Lúc trước nam thần của chị mời chị đi, chị sợ anh ấy buồn nên mới thuận miệng đồng ý. Sau đó chị lại cảm thấy anh ấy không thiếu người tán gẫu nên đương nhiên không dẫn anh ấy theo nữa”

Đúng lúc này Lâm Thúy Vân đột nhiên tỉnh táo lại: “Nhưng nhãi con em làm gì có tư cách mà cười nhạo chị hả? Nếu em có năng lực như vậy sao không thấy em đưa bạn gái đến giới thiệu với chị. Xem ra em còn chưa nắm chắc được cô ấy!”

Lâm Thúy Vân chỉ thuận miệng nói đùa một câu lại chọt trúng tim đen của Lâm An Nguyên.

Kể từ bữa tối cuối cùng đó, cái người phụ nữ Mộ Văn An kia tựa như bốc hơi khỏi nhân gian vậy.

Lâm An Nguyên dùng tất cả mọi biện pháp vẫn không thể tìm được cô ta.

Kỳ thật hai bọn họ cũng xem như có quan hệ qua lại, nhưng chỉ đến lúc Lâm An Nguyên muốn đi tìm cô ta mới phát hiện trừ việc biết tên cô ta là Mộ Vấn An, tất cả những chuyện khác của cô ta, cậu ta chẳng biết một chút gì Cậu ta không biết bây giờ cô ta ở đâu, cũng không biết cô ta làm việc gì, thậm chí ngay cả một người bạn bè của cô ta cũng không biết Trong nháy mắt, sảc mặt của Lâm An Nguyên cực kỳ khó coi.

Mẹ Lâm nhìn thấy mặt mũi hai đứa con mình đều không tốt cũng thở dài một hơi: “Thúy Vân bên này mẹ không lo lắng chút nào, nhưng mà An Nguyên…”

Mẹ Lâm còn chưa kịp nói hết câu, Lâm An Nguyên đột nhiên trở mặt: “Mẹ, mẹ không được nói xấu Vấn An!”

Mẹ Lâm nghe được câu này tức đến bật Cười: “Lâm An Nguyên, con có bị mất não không hả? Cái tên Mộ Vãn An không phải do con đề cập trước sao. Bữa tối lần trước đang tốt đẹp, tự nhiên giữa chừng vô duyên vô cớ có người xông ra ngoài không phải cô ta à? Giờ con ở đây hô to gọi nhỏ với mẹ làm quái gì? Con bị cô ta bỏ bùa mê thuốc lú gì hả Mỗi lần đối mặt với chuyện của Mộ Vấn An, Lâm An Nguyên đều không hề lo lắng, hơn nữa cậu †a cũng không hề muốn nghi ngờ Mộ ‘Vãn An có ý đồ riêng.

Cho nên, chỉ cần chủ đề nhắc đến cô ta, cậu ta đặc biệt nhạy cảm: “Con không có bị cô ấy bỏ bùa, con chỉ hy vọng mọi người đừng có thành kiến gì với cô ấy. Đặc biệt là một số người nào đó cứ cố tình đổ răng người ta đi phẫu thuật thẩm mỹ”

Lâm An Nguyên quanh co lòng vòng nói người nào đó, còn không phải đang ám chỉ Lâm Thúy Vân sao?

Vốn tâm tình Lâm Thúy Vân đang không tốt, sau khi nghe cậu ta nói vậy liền lập tức trở mặt: “Thãng nhóc con Lâm An Nguyên em chỉ cây dâu mà măng cây hòe chứ gì? Cái gì mà người nào đớ? Lâm Thúy Vân tao đi không đổi tên ngồi không đổi họ, cái cô Mộ Vấn An đó có phẫu thuật thẩm mỹ hay không liên quan quái gì đến tao? Bạn trai cô ta cũng chẳng phải tao.

Chẳng qua chị mày tốt bụng nhắc nhở, người phụ nữ kia tuyệt đối không phải người bình thường. Mày tốt nhất nên cẩn thận một chút cho tao!”

“Mẹ xem đi, Lâm Thúy Vân mới nhìn mặt người ta có một lần đã nói như vậy, khó trách ngày đó cơm cũng chưa kịp ăn mà Vãn An đã rời đi rồi”

“Mắc cười chết tao! Được thôi, nếu mày cảm thấy người bạn gái kia của mày tốt như vậy thì tao hỏi mày, bữa đó mới ăn được nửa buổi cơm đã rời đi, tao đi tìm Lục Mặc Thâm thì bắt cô ta nói quần áo mình dơ, muốn đến nhà Lục Mặc Thâm thay đồ là ý gì hả? Tao tận mắt thấy cô ta đi xuống từ xe Lục Mặc Thâm, còn đúng hợp tình hợp lý nói bọn họ tiện đường”

Lâm Thúy Vân quả thật càng nói càng tức: “Vậy mày nói xem, mày biết nhà cô ta ở đâu không? Biết cô ta bao nhiêu tuổi không?

Nếu cô ta thật sự coi mày là bạn trai thì bây giờ lập tức gọi cô ta đến đây. Chúng ta cùng đối chất xem nhưng điều tao nói rốt cuộc là thật hay giả?”

Đối mặt với Lâm Thúy Vân gây sự như vậy, Lâm An Nguyên á khẩu không trả lời được.

Cậu †a đứng cứng ngắc ở boong tàu, hai tay siết chặt lấy lan can.

“Thế nào? Đừng nói cái người gọi là bạn gái của mày ở đâu mày cũng không biết chứ?”

Bình Luận (0)
Comment