Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 3640

Chương 3640

Lục Mặc Thâm đưa tay giữ mí mắt sắp nhằm lại của Lâm Thúy Vân.

“Lỡ ngày mai em không đồng ý thì anh biết làm sao?”

Lúc này Lâm Thúy Vân thật sự buồn ngủ lắm rồi, mí mắt đã díu cả lại, nên cô ấy đâu còn sức suy nghĩ ý nghĩa trong lời nói của Lục Mặc Thâm.

Cô ấy hơi mất kiên nhẫn, dùng chăn trùm lên đầu mình.

“Em đồng ý, em đồng ý hết, xin anh cho em ngủ trước được không?”

Lâm Thúy Vân nói xong câu này thì tức giận trở mình, hai cánh tay thon dài của Lục Mặc Thâm nhẹ nhàng duỗi ra, ôm cô vào trong ngực mình à em nói câu này đấy, không cho phép.

em đổi ý!”

“Ừ ừm, Lâm Thúy Vân em quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy! Ai đổi ý người đó là chó con, được chưa?”

Khóe miệng Lục Mặc Thâm hơi nhếch lên, dáng vẻ của anh ta như mưu kế đã thành công: “Đồng ý!”

Đêm qua Lâm Thúy Vân thật sự bị anh ta chơi quá kịch liệt, nên hôm sau cô ấy tỉnh giấc thì mặt trời đã lên cao.

Lâm Thúy Vân mơ màng mở mắt, thứ đầu tiên nhìn thấy là trần nhà sáng choang.

Chỗ này không phải nhà của mình!

Đây là phản ứng đầu tiên của Lâm Thúy ‘Vân khi mở mắt.

Cô ấy nhớ mơ hồ rãng đêm qua mình đang uống rượu giải sầu trên du thuyền, có một gã nhà giàu hung hăng bỗng nhiên đến gần cô ấy, còn ra giá ba mươi triệu đồng để mua một đêm với mình.

Sau đó hình như đã xảy ra chuyện gì, nhưng ký ức của Lâm Thúy Vân hơi mơ hồ.

Cô ấy nhớ loáng thoáng rằng mình đã đánh tên nhà giàu đó một trận rất đau, ký ức tiếp theo thì lộn xộn hết.

Giờ phút này, Lâm Thúy Vân hoàn toàn không dám quay đầu lại Cô ấy sợ người đàn ông năm bên cạnh không phải Lục Mặc Thâm, dù sao chuyện say rượu mất lý trí kiểu này, Lâm Thúy Vân đã làm, còn không phải một lần.

Lần đầu tiên có thể làm cùng Lục Mặc Thâm, đến lần thứ hai, tạm thời cô ấy cũng không muốn đổi người đàn ông khác.

Lâm Thúy Vân suy nghĩ miên man trong.

đầu, gian nan nuốt nước bọt, rồi cứng ngắc nghiêng đầu sang chỗ khác.

Nhưng cô ấy còn chưa kịp xoay cả đầu sang qua chỗ khác, thì đã nghe thấy một giọng nói quen thuộc vang lên: “Sao vậy? Em ăn xong rồi không chịu trách nhiệm hả? Đến cả ngó anh cũng không dám”

Giọng nói này là…

Lâm Thúy Vân lập tức quay đầu nhìn, chỉ thấy lúc này Lục Mặc Thâm đang khoác áo tắm màu trắng, biếng nhác dựa người vào cửa phòng vệ sinh. Trên mái tóc màu nâu sãm của anh ta còn có giọt nước li tỉ đang nhỏ tí tách.

Áo tắm trên người Lục Mặc Thâm phanh ra, tám múi cơ bụng thấp thoáng, trông quyến rũ cực kỳ.

Lâm Thúy Vân vừa nhìn thấy Lục Mặc “Thâm, gần như lập tức từ trên giường nhảy xuống như phản xạ có điều kiện, cô ấy trực tiếp nhào vào lòng anh.

“Tốt quá, là anh!”

Lục Mặc Thâm nghe câu này xong, suýt chút nữa tắt thở.

Bình Luận (0)
Comment