Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 3850

Chương 3850

Mặc dù cô ta biết chỉ cần mình nói ra sự thật thì hậu quả sẽ vô cùng thê thảm, nhưng đối mặt với một Tô Duy Nam như vậy, đối mặt với sự uy hiếp và áp chế mạnh mẽ từ anh, tuyến phòng ngự tâm lý của cô ta cũng hoàn toàn bị sụp đố.

Gô ta thà bị Tô Duy Nam và Quan Triều Viễn xử lý còn hơn bị đưa vào trong tay của nhóm người tị nạn kia để bọn họ giày xéo làm nhục.

Khó khăn lảm cuối cùng thì cô ta mới bình tĩnh lại, Liễu Minh Hoa khàn giọng nói: “Tô Lam hiện tại đang ở bệnh viện.”

“Bệnh viện?”

“Đúng vậy, chính là ở bệnh viện, chính là bệnh viện nơi cô ấy đến khám thai.”

“Tại sao cô ấy lại đến đó?”

Rất nhanh, Tô Duy Nam tỏ ra nghi ngờ về lời nói của cô ta, dù sao thì Tô Lam cũng đã biết răng Quan Triều Viễn đã lên lịch phẫu thuật cho cô ấy vào ngày hôm nay, vì vậy cô ấy mới cho anh ấy uống thuốc rồi nhân lúc đêm tối mịt mù mà trốn đi.

Lẽ ra cô phải nhanh chóng lên chuyến bay.

sớm nhất về nước, cô ấy kháng cự đến bệnh viện đó như vậy, làm sao lại có thể lại quay lại lần nữa?

Chỉ cần Liễu Minh Hoa nghĩ đến những bức ảnh trong điện thoại của mình, cả người cô ta đều run lên.

Cô ta thực sự không thế tưởng tượng được nếu như hai người Quan Triều Viễn và Tô Duy Nam bọn họ nhìn thấy những bức ảnh đó sẽ có phản ứng kinh khủng như thế nào.

Cô ta sợ sệt nhìn vào mắt Tô Duy Nam, chỉ thấy răng ánh mắt anh ấy lạnh lùng đến cực.

điểm, nhưng lại vô cùng sắc bén, dường như trong nháy mắt có thể nhìn thấu tận sâu tâm hồn cô ta, khiến cho tất cả những thứ bẩn thỉu.

trong lòng cô ta đều không thể che giất Không thể ẩn úp ở đâu được.

Liễu Minh Hoa gần như có thể đảm bảo rằng nếu bây giờ cô ta dám nói dối Tô Duy Nam, anh ấy nhất định sẽ đem mình đến khu ổ chuột càng sớm càng tốt giao cho những người tị nạn đó xử lý.

Trước đó lúc tự mình đi từ sân bay đến tìm Weilia, đã từng đi ngang qua khu tị nạn và tận mắt nhìn thấy những người tị nạn đang sống trong những chiếc lều dựng hai bên đường.

Bọn họ vô cùng bẩn thỉu và thô bạo, nếu bản thân rơi vào tay bọn họ cho dù không chết cũng sợ rằng sẽ bị hành cho chỉ còn nửa cái mạng.

Cô ấy… cô ấy trở lại làm phẫu thuật…!”

Liễu Minh Hoa chưa kịp nói xong thì đột nhiên cảm thấy cổ áo mình bị xiết chặt, cả người bị Tô Duy Nam dùng một tay kéo khỏi mặt đất: “Cô còn dám ở đây nói nhảm!”

Liễu Minh Hoa trực tiếp phát điên, cô vô cùng kinh hãi hét lên: “Tôi không có, tôi không có nói nhảm. Nếu anh không tin tôi, cô có thể đi xem lại điện thoại di động của tôi. Tất cả hình ảnh trong điện thoại di động đều là ảnh của Weilia mổ cho Tô Lam. Cô ấy… Cô ấy bị sinh mổ hơn nữa đứa con trong bụng đã bị lấy ra ngoài…”

Tô Duy Nam ném cô ta xuống đất, sau đó nhanh chóng lấy chiếc điện thoại ra khỏi vali mà cô ta mang theo.

Trong hộp thư đến, có mười mấy bức ảnh đm máu bỗng hiện ra trong tầm mắt, đây làm sao có thế?

Trong phút chốc, toàn thân Tô Duy Nam dường như bị bao quanh bởi một cơn cuồng phong bão táp, anh quay đầu nhìn Liễu Minh Hoa, nói từng câu từng chữ: “Tại sao Weilia lại gửi cho cô những bức ảnh này?”

Liễu Minh Hoa vốn sợ hãi tới mức không làm chủ được tinh thần, lúc này cô ta nào dám nói dối, cô ta lắp ba lắp bắp, lập tức kể lại toàn bộ câu chuyện đã xảy ra: “Tôi… tôi đã đưa cho cô ta hai trăm nghìn đô la và yêu cầu cô ta giúp tôi trả thù, sau đó…

Bình Luận (0)
Comment