Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 4663

Chương 4663

“Tư Mai, có người tìm cô kìa.”

Đúng lúc này, quản lý đi vào phòng, thấy Asius và Mộ Mẫn Loan, anh ta lẩm bẩm: “Hôm nay có chuyện gì vậy? Sao người tới tìm cô đều là trai xinh gái đẹp thế?”

“Vâng, tôi ra ngay đây.” Tư Mai vội gật đầu. Quản lý là người tốt, mỗi lần có người gây chuyện, anh ta chưa từng trách cứ Tư Mai, thậm chí còn an ủi cô.

Tư Mai vừa ra ngoài không lâu, giọng nói lạnh lẽo của cô ấy vang lên: “Tôi đã bảo với anh là đừng xuất hiện trước mặt tôi rồi cơ mà! Chẳng lẽ người phụ nữ tới gây chuyện kia lại tới nữa?”

Mộ Mãn Loan không yên lòng nên cùng Asius ra ngoài. Thấy ba người đàn ông ngồi đối diện, cô ngây người.

“Bé thỏ trắng, nơi này không phải là nhà em. Tôi là khách quen, sao không thể tới? Chẳng lẽ xua đuổi khách hàng cũng là cách chiêu đãi của nhà hàng này?”

Người vừa lên tiếng chính là Quan Hạo Nhân, thái độ cà lơ phất phơ khiến người ta căm ghét. Quan Triều Viễn ngồi bên cạnh thì hào hoa phong nhã, chẳng qua khi thấy Mộ Mẫn Loan, anh hơi sửng sốt, quay sang nhìn người đàn ông bên cạnh theo phản xạ.

Còn Tô Duy Nam vừa thấy Mộ Mẫn Loan thì khí thế quanh người lập tức lạnh lẽo, bởi vì anh thấy Asius đi theo sau Mộ Mãn Loan.

Mộ Mãn Loan đã nói với Tô Duy Nam, bởi vì cô đã ký hợp đồng với MQ nên tạm thời không thể công bố tin tức cô đã chung sống với Tô Duy Nam, còn sinh một bé gái. Hai người gặp nhau vào lúc này khiến Mộ Mãn Loan hơi chột dạ. lần trước hai người gây ra hiểu lầm trong buổi họp báo công bố debut đã để lại ám ảnh trong lòng cô, cũng khiến cô biết d*c vọng chiếm hữu của Tô Duy Nam mạnh cỡ nào, máu ghen lớn cỡ nào. Trong lúc nhất thời, Mộ Mẫn Loan bỗng nhiên muốn chạy trốn.

Thấy ánh mắt chột dạ của Mộ Mẫn Loan, Tô Duy Nam càng lạnh mặt, ánh mắt sâu thắm hờ hững lia qua hai người. Cho dù Mộ Mãn Loan không ngẩng đầu lên cũng có thể cảm nhận được ánh mắt lạnh lùng của anh. Cô chỉ hận mình không biết thổ độn để biến mất ngay tại chỗ.

Bên kia, đối mặt với sự vô lại của Quan Hạo Nhân, Tư Mai giận đến nỗi không nói được một câu. Cô chạy về phòng trà nước, một lát sau bưng một ly Latte ra, đặt mạnh xuống trước mặt Quan Hạo Nhân: “Không phải anh muốn uống sao?

Uống xong rồi mau cút đi!”

Bỏ lại câu này, Tư Mai kéo tay Mộ Mãn Loan và Asius muốn rời đi.

“Tôi chỉ uống Latte ngọt 30%, xem ra em vấn nhớ chuyện này.” Quan Hạo Nhân sung sướng uống một ngụm, sau đó không nể tình vạch trần Tư Mai.

Không biết Tư Mai lấy đâu ra dũng khí, cô cắn răng xoay người giật lấy ly Latte, đổ hết lên đầu Quan Hạo Nhân. Quan Hạo Nhân bị bỏng kêu to, đứng bậy dậy: “Tư Mai, em điên rồi hả?”

Tư Mai trừng cậu ta, đôi mắt hiện lên căm thù: “Đây là món quà mà vừa rồi một người phụ nữ từng bị anh chơi đã tặng cho tôi. Bây giờ tôi trả lại cho anh! Nếu anh còn là một thằng đàn ông thì mau cút đi cho tôi!”

Quan Hạo Nhân vốn còn đang giận dữ, nghe vậy thì nhất thời ngây ra như phông. Chẳng trách mặt cô đỏ bừng, thì ra là bị bỏng. Nghĩ tới đây, Quan Hạo Nhân tiến lên năm cánh tay cô, mặt lạnh hơn: “Ai làm? Tôi sẽ đi tìm cô ta ngay!”

Tư Mai lạnh lùng hất tay cậu ta ra: “Nếu trước kia anh đã lựa chọn trốn tránh thì bây giờ hãy tiếp tục đi. Đừng chạy tới đây giả vờ sỉ tình, làm vậy chỉ khiến tôi cảm thấy anh dối trá mà thôi.”

Quan Hạo Nhân như bị đâm trúng trái tim, đột nhiên im lặng. Tư Mai xoay người trốn vào phòng trà nước. Khi Mộ Mẫn Loan đuổi theo thì phát hiện sắc mặt cô tái nhợt, ngón tay run rẩy.

“Tư Mai… ƯmI” Mộ Mẫn Loan còn chưa dứt lời thì đã bị che miệng lại, lôi ra phòng nghỉ của nhân viên.

“Xem ra bài học lần trước còn chưa đủ, em vẫn dám ra vào có đôi có cặp với người đàn ông khác, hửm?” Giọng nói lạnh lẽo truyền tới từ trên đỉnh đầu, Tô Duy Nam hạ giọng, có vẻ rất bất mãn.

Bình Luận (0)
Comment