Tổng Tài Bá Đạo Giành Vợ Yêu

Chương 45

Tâm trạng của cô hiện tại đang vô cùng tồi tệ, đặc biệt là lúc này đây còn phải đối mặt với Hướng Long Cẩm

Cô không có cách nào quên được sự phản bội của hắn, nếu như không phải bởi vì sự phản bội của Hướng Long Cẩm, cô sẽ không phải đi đến bước đường của ngày hôm nay.....

Cô biết, có những việc không phải hoàn toàn là do lỗi của một người, Hướng Long Cẩm lựa chọn Lương Tịnh Tiêu, hoặc là quả thật như lời Lương Tịnh Tiêu nói, bọn họ yêu nhau đến mức như điên như dại.....

Mà ở trong cái thế giới của tình yêu đó, kẻ không được yêu mới chính là kẻ thứ ba, không đúng sao?

Cô không đủ bản lĩnh để giữ chân người bạn trai bên cô biết bao năm này, là do cô vô dụng.

Cô quả thật hoàn toàn không muốn trút giận vào Hướng Long Cẩm, nhưng chia tay thì cũng đã chia tay rồi, hắn còn ở trước mặt cô tỏ ra quan tâm đến cô như vậy, cuối cùng thì hắn muốn gì kia chứ?

“Anh Ninh, làm phiền anh, cách xa tôi không chút!”

Cô lạnh lùng nói dứt câu, nhìn cũng không nhìn về phía Hướng Long Cẩm, hai tay đẩy bánh xe mà tiến về phía trước.

Đáy mắt của Hướng Long Cẩm bỗng thoáng qua một tia đau khổ, hắn tựa hồ như kìm lòng không được mà tiến nhanh về phía trước, trực tiếp đứng chặn trước mặt của Bạch Lộ, cúi ngươi, một tay đè chặt tay đang đẩy xe lăn của cô, từ trên cao nhìn xuống.

Hướng Long Cẩm nhìn vào mắt cô: “Tại sao lại muốn anh cách xa em? Em sợ rằng sẽ bị người khác hiểu lầm sao? Bạch Lộ, tại sao em lại biến thành bộ dạng này? Em cho rằng gã Lương Phi Phàm đó thật lòng với em sao? Hắn là loại người gì em không biết hay sao? Em ở bên cạnh hắn nhất định sẽ không có kết quả tốt đâu!! Em tỉnh táo lại đi!!!!

Bạch Lộ bỗng cứng đơ người, nâng đôi mắt không dám tin vào những gì mình vừa nghe thấy mà hung hăng trừng về phía Hướng Long Cẩm: “Anh có hiểu anh đang nói gì không?”

“.... Anh đã nhìn thấy hắn ta ôm em, còn nhìn thấy hai người vô cùng thân mật.”

Hướng Long Cẩm bị cô trừng mắt như vậy bỗng có chút không tự nhiên, ít nhất hắn ta cũng còn biết điều, ý thức được rằng lời nói vừa rồi của bản thân có chút quá đáng. Lúc này đây ngữ khí mới có chút bình tĩnh lại, nhưng từng câu từng chữ đều mang đầy sự ghen tức: “Bạch Lộ, em chỉ làm thư ký của hắn ta không đến hai tháng, sao em lại có thể cùng Lương Phi Phầm.....”

“Hướng Long Cẩm!”

Bạch Lộ nắm chặt lấy tay vịn của xe lăn, cảm xúc bị đè nén trong lòng phảng phất như sắp nổ tung ra, Bạch Lộ cắn chặt răng, bật ra từng tiếng: “Anh đừng quá đáng đến như vậy! Anh có tư cách gì mà nói với tôi những lời như vậy chứ? Đừng nói tôi cùng Lương tổng hoàn toàn không có gì, cho dù tôi và Lương tổng có gì đi chăng nữa cũng không liên quan gì đến anh!”

“Bạch Lộ! Em.... em quả thật cùng hắn ta ở bên nhau rồi sao? Bạch Lộ, anh biết rằng em hận anh đã phản bội tình cảm bao năm của chúng ta, nhưng cho dù em có hận anh đến như thế nào đi nữa, cũng không nên chà đạp bản thân như vậy. Gã Lương Phi Phàm đó, hắn có tiền có quyền, hắn sao có thể nhìn trúng em được kia chứ? Hiện tại hắn chỉ là đang chơi đùa với em mà thôi.....”

“Hướng Long cẩm!! Làm ơn tự trọng!!”

Bạch Lộ chỉ cảm thấy ở huyệt thái dương có một giác giác vô cùng tức giận, khiến cho đầu cô như sắp cổ tung, cô sắp chịu không được nữa, nhưng cô vẫn không muốn đánh mất kiểm soát, cố gắng kiềm nén lại cảm giác muốn giáng một bạt tai vào mặt Hướng Long cẩm, Bạch Lộ sắc mặt lạnh lùng đẩy Hướng Long Cẩm ra, chuyển động xe lăn chuẩn bị rời đi.

Hướng Long cẩm nhìn thấy khuôn mặt ghét bỏ hắn của Bạch Lộ, càng cảm thấy không cam lòng.

Hắn một lần nữa bước nhanh về phía trước, tốc độ của xe lăn sao có thể so với tốc độ của một người đàn ông kia chứ?

Bạch Lộ nhìn đôi chân thẳng tắp trước mặt mình, trong lòng rét lạnh từng cơn, Hướng Long Cẩm vẫn tiếp tục đeo bám không buông: “Bạch Lộ, anh chỉ là muốn tốt cho em, lúc này em quay đầu vẫn còn kịp. Em có biết không? Lương Phi Phàm hắn ta đã có đối tượng để kết hôn, cho nên hắn ta tuyết đối không thể nào nghiêm túc với em được, nếu hiện tại hắn đang đối xử tốt với em, vậy thì nhất định đang có mưu đồ bất chính, em......”

“Anh cho rằng kẻ nào cũng giống như anh sao?” Giong nói của Bạch Lộ vô cùng lạnh lùng: “Hướng Long Cẩm, tôi hy vọng anh có thể ngừng lại ở đây, bởi vì anh càng nói như vậy, càng khiến tôi cảm thấy anh vô cùng dơ bẩn! Làm ơn vì bản thân mình mà giữ lại một chút ít tôn nghiêm. Anh cho rằng một người đàn ông đối xử tốt với một người phụ nữ đều là vì muốn đoạt được người phụ nữ đó có đúng hay không? Bản thân anh là loại người chẳng ra gì, anh liền cho rằng tất cả mọi người đều là loại cặn bã như anh sao? Anh vẫn là quá xem trọng bản thân mình rồi, tôi nói thật cho anh biết, trong lòng tôi, Lương tổng không biết tốt hơn anh biết bao nhiêu lần, anh ấy đối xử tốt với tôi, nhưng anh ấy tuyệt đối sẽ không dơ bẩn như những gì anh đang suy nghĩ! Tôi hy vọng anh có thể tự trọng một chút, cũng là tôn trọng người anh hai tương lai của anh!”

Hướng Long Cẩm bàng hoàng nhìn về phía Bạch Lộ.

Bạch Lộ là một cô gái không bao giờ quá quan tâm đến mọi người xung quanh, cho dù là có mối quan hệ tốt với Bạch Lộ như thế nào, cô cũng chưa chắc đã bao che cho đối phương đến như vậy.

Nhưng lúc này đây, bản thân chỉ là nói Lương Phi Phàm vài câu, cô lại vội vàng bảo vệ hắn ta đến như vậy.

Điều này chứng tỏ gì?

Hắn không phải kẻ ngốc, hắn sao có thể không chút phát giác được kia chứ?

Bạch lộ..... quả thật đối với Lương Phi Phàm.... có gì đó.....

Trong lòng Hướng Long Cẩm bỗng nhiên nổi lên một cảm giác ghanh ghét, hắn bắt đầu trở nên nóng nảy....

Lúc này đây hắn thậm chí đã quên mất, trong tình cảm của bọn họ, hắn mới là người phản bội đối phương đầu tiên.

Con người chính là loài động vật kỳ lạ như vậy, bản thân làm việc có lỗi với đối phương, lại còn khăng khăng muốn đối phương trong lòng chỉ có duy nhất một mình mình.

“Bạch Lộ, em nói cho anh biết, em chính là muốn trả thù anh, cho nên mới cố tình tiếp cận Lương Phi Phàm, có đúng hay không?”

Bạch Lộ quả thật là không ngờ rằng, người đàn ông ở bên cạnh bản thân biết bao nhiêu năm nay, lại có thể là loại người như vậy.

Hắn có biết bản thân mình đang nói gì không? Sao hắn lại có suy nghĩ vô tri đến nực cười như vậy.....

Hóa ra, lúc trước, cô hoàn toàn không hiểu gì về hắn.

Cũng đúng, nếu hiểu hắn thì cô sao lại ra nông nổi như ngày hôm nay!

Bạch Lộ từ từ ngước mặt lên, nhìn về phía Hướng Long Cẩm: “Hướng Long Cẩm, anh cảm thấy tôi có cần làm những việc như vậy để đả kích anh hay không? Xin lỗi, tôi quả thật không cần phải làm những việc như vậy! Có lẽ anh cảm thấy bản thân anh vô cùng đáng giá, nhưng đối với tôi mà nói, người có thể phản bội tôi, không đáng một xu. Xin anh làm ơn tránh ra!”

“Bạch Lộ, em....”

“Hướng Long Cẩm, tôi bảo anh tránh ra, anh không hiểu tiếng người sao?”

“Long Cẩm, hai người đang làm gì vậy?!”

Bạch Lộ vừa đưa tay đẩy Hướng Long Cẩm, hắn có lẽ hoàn toàn không hề để ý đến, cộng thêm cơ thể đang có chút cúi người về phía trước, bị Bạch Lộ đẩy mạnh như vậy, cả người liền không khống chế được mà ngã xuống, lưng đập mạnh vào tường, đồng thời, lúc này đây, cách đó không xa bỗng vang lên giọng nữ sắc nhọn----

Lương Tịnh Tiêu thấy Hướng Long Cẩm lâu như vậy vẫn chưa quay về, cảm thấy quá đỗi nhàm chán mới ra ngoài nhìn một chút, không ngờ rằng lại để cô ta nhìn thấy cảnh này.

“Bạch Lộ! Cô muốn làm gì?” Lương Tịnh Tiêu bước nhanh về phía trước, đứng chặn trước mặt của Hướng Long Cẩm, khuôn mặt tức giận, trừng mắt về phía Bạch Lộ: “Cô có phải là điên rồi không? Tôi chính là nói cô đang giả bệnh, đẩy người còn có sức lực đến như vậy mà!”

Bạch Lộ lười chấp nhặt với Lương Tịnh Tiêu, hơn nữa chỉ là càng nói lại càng sai, cô mím chặt môi, khó khăn mà đẩy xe lăn hướng về một hướng khác, chuẩn bị rời đi.

Hướng Long Cẩm như lạc mất hồn mà kêu lên: “.. Bạch Lộ, em đừng đi.”

Trong đầu Lương Tịnh Tiêu bỗng nhiên giống như bị một tia sét giáng thẳng vào đầu, cả người bỗng nhiên chao đảo, lúc này trong đôi mắt tinh xảo đó mang đầy nổi đau, đưa tay hung hăng nắm lấy cổ tay của Hướng Long Cẩm.

“Anh đang nói cái gì? Anh bảo cô ta đừng đi?”

“Cô buông tôi ta!” Hướng Long Cẩm như phát điên mà giật tay ra khỏi tay của Lương Tịnh Tiêu, xông lên phía trước muốn chặn Bạch Lộ lại.

Lương Tịnh Tiêu bị hắn mạnh tay hất ra, nhưng cả người lại giống như bị dội ngược lại, bay đến ôm chặt người của Hướng Long Cẩm, ngón tay được sơn tỉ mỉ một màu đỏ rực lúc này đây tựa hồ như muốn khảm vào trong máu thịt của hắn.

“Hướng Long Cẩm, anh có phải uống lộn thuốc rồi không? Em mới là Lương Tịnh Tiêu, cô ta là Bạch Lộ, anh đuổi theo cô ta làm gì chứ? Anh muốn làm gì? Hướng Long Cẩm, anh đứng lại cho em!”

“Buông ra, Lương Tịnh Tiêu, tôi biết cô là Lương Tịnh Tiêu, cho nên tôi muốn cô buông tay ra!”

Hướng Long Cẩm hét lớn một tiếng, cảm giác không cam lòng bị hắn đè nén trong lòng những ngày này đây bỗng chốc bộc phát ra, đôi mắt hắn đỏ au, nhìn chằm chằm về bóng lưng gầy gò trên chiếc xe lăn đó.

Hắn nghĩ đến cảnh có một gã đàn ông khác có thể quang minh chính đại mà ôm lấy cô, nghĩ đến cảnh vừa rồi cô vì bảo vệ cho một gã đàn ông khác mà nói hắn không đáng giá một xu.....

Hắn không chịu nổi nữa rồi-----

“Tịnh Tiêu, cô buông tha cho tôi không được sao? Tôi biết rằng tôi có lỗi với cô, nhưng tôi quả thật không chịu nổi nữa rồi, Bạch Lộ mới là người tôi.....”

“Xảy ra chuyện gì?”

Hướng Long Cẩm vẫn còn chưa nói hết câu, bỗng có một giọng nói trầm bỗng đột nhiên cắt ngang.

Vốn dĩ đôi tay của Bạch Lộ đẩy xe lăn không ngừng run rẫy, đột nhiên nghe được giọng nói trầm bỗng của Lương Phi Phàm, cô không biết tại sao, theo bản năng cắn chặt môi dưới, sự uất ức cùng căm phẫn trong lòng trong chốc truyền đến hốc mắt, tuyến lệ trong phút chốc ngập tràn, nước mắt hoàn toàn không theo sự khống chế của cô mà rơi xuống.

Cô vội vàng đưa tay đè chặt cặp mắt của mình, ra sức mà ép nó quay về với nơi nó vốn dĩ thuộc về.

“Anh....” Lương Tịnh Tiêu biến sắc, chầm chậm buông lỏng Hướng Long Cẩm lúc này cũng đang có chút lúng túng ra: “Anh.... Anh đến lúc nào vậy?”

Lương Tịnh Tiêu cẩn thận quan sát biểu cảm của Lương Phi Phàm, khuôn mặt của Lương Phi Phàm vẫn vô cùng điềm tĩnh, nhưng cánh môi mỏng của anh ấy lại mím chặt vào nhau, đường cong ngay khóe miệng cũng vì động tác này mà sa sầm xuống.

Lồng ngực Lương Tịnh Tiêu bỗng đập thình thịch, chỉ cảm thấy mọi việc không ổn.

Lương Tịnh Tiêu hiểu rất rõ Lương Phi Phàm, biểu cảm của anh ấy nhìn có vẻ vô cùng điềm tĩnh, nhưng kỳ thật lại là dấu hiểu của sự nổi giận.

“Anh, bọn em... bọn em không có làm gì cả.... tùy.... tùy tiện nói vài câu mà thôi....” Tình huống trước mắt này, Lương Tịnh Tiêu vẫn là nên rời đi là tốt nhất: “Long Cẩm, em cảm thấy hơi mệt, mau đỡ em vào trong nghỉ ngơi.....”

Hướng Long Cẩm từ trước đến nay luôn có chút e dè Lương Phi Phàm.

Người đàn ông này ở trong thế giới thương trường ở thành phố A, là một truyền kỳ.

Thân thế hiển hách đã khiến người khác có cảm giác e sợ, lại còn có một cái đầu vô cùng nhạy bén trong giới thương trường. Bỏ qua việc của Bạch Lộ không nói, trong lòng của Hướng Long Cẩm kỳ thật là vô cùng khâm phục Lương Phi Phàm.

Mà chính là vì sự khâm phục này, khi đứng trước mặt Lương Phi Phàm, như một bản năng khiến hắn cảm thấy bản thân vô cùng thua kém Lương Phi Phàm.

Chỉ là lúc này đây, cảm giác thua kém này lại càng chạm đến sự không cam lòng sâu bên trong hắn---

Hắn không yêu Lương Tịnh Tiêu, nhưng hắn lại phải vì chịu trách nhiệm với đứa bé trong bụng cô ta, mà buông tay khỏi người phụ nữ mà bản thân thương yêu nhất.

Hắn chỉ là sau khi say rượu, bất cẩn lên giường với Lương Tịnh Tiêu, sau khi tỉnh dậy, mọi thứ đều đã bắt đầu thay đổi.

Hắn thừa nhận, hắn đã từng vô cùng khốn nạn, bởi vì nghĩ rằng có thể một chân đạp hai thuyền, cho nên mới cùng Lương Tịnh Tiêu lén lút bên nhau để tìm cảm giác kích thích, nhưng điều này có thể hoàn toàn trách hắn sao? Hắn chỉ là một người đàn ông bình thường, vậy mà hết lần này đến lần khác Bạch Lộ vẫn cố chấp giữ cái suy nghĩ bảo thủ đó, cái gì mà trước khi kết hôn tuyệt đối không thể bước đến bước cuối cùng.

Nhưng Lương Tịnh Tiêu không như vậy, Lương Tịnh Tiêu ở trên giường nồng nhiệt như lửa, khiến hắn cảm thấy, hắn là một người đàn ông đích thực.....

Đàn ông luôn có thể đem tình dục và tình yêu phân biệt vô cùng rõ ràng.

Hắn từ trước đến nay luôn biết rõ, ngươi hắn muốn đi đến cuối cuộc đời là Bạch Lộ, chứ không phải là Lương Tịnh Tiêu.

Vậy mà Thượng đế lại như đang đùa với hắn, Lương Tịnh Tiêu lại mang thai.... Xem thêm...
Bình Luận (0)
Comment