Tổng Tài Bá Đạo Là Cha Của Con Tôi

Chương 480

Chương 480: Biến thành quỷ cũng là người của anh

Ngọn lửa bừng cháy bao vây toàn bộ căn phòng, nếu Hà Tuấn Khoa không nhanh chóng đưa Lâm Hương Giang đi, e rằng họ cũng không thể thoát được.

Lâm Hương Giang nhìn Sở Khả Vy, người đã biến thành một người bị thiêu cháy trong biển lửa, cô ta vẫn đang dấy dụa, phát ra kêu lên thảm thiết.

“Henry… anh quay lại đi… em trở thành quỷ cũng là người của anh.”

Sở Khả Vy hét đến khàn khàn cho đến khi giọng nói của cô biến mất hoàn toàn trong biển lửa.

Lâm Hương Giang không khỏi cảm thấy sợ hãi khi chứng kiến cảnh con người bị thiêu chết.

Không thể tưởng tượng nổi, cô và Hà Tuấn Khoa thiếu chút nữa là bị thiêu chết!

Chỉ có thể nói Sở Khả Vy quá độc ác, cho dù muốn chết cũng phải đem bọn họ chết chung với nhau!

Hà Tuấn ha cảm thấy cô ấy run rấy, không khỏi ôm chặt lấy cô, thấp giọng nói: “Không sao đâu Anh không phải là không nghĩ đến Sở Khả Vy rất độc ác, nhưng anh không ngờ cô ta lại tàn nhãn với chính mình như vậy.

Chuông báo động trong bệnh viện đã vang lên từ lâu, lúc này nhân viên phòng cháy chữa cháy nghe tin mới chạy tới, mọi người đang khẩn trương dập lửa.

Khi Jess tìm bác sĩ đến thì phát hiện ra phòng đã bị bao vây bởi lửa và cô cả vẫn đang ở bên trong…

“Cô cả…” Jess hoáng sợ nhìn vào trong, nhưng không có cách nào đi vào giải cứu cô ta.

Anh quỳ trên mặt đất, khóc lóc thảm thiết: “Cô cả, sao cô lại ngốc như vậy…

Sau khi nghe tin, Nguyễn Cao Cường mang theo Lâm Thanh Dương chạy đến, ngọn lửa vẫn chưa được dập tắt và mọi người đã di chuyển ra ngoài “Giang, em có sao không?” Nguyễn Cao Cường lo lẳng hỏi “Mẹ, ba, mọi người ngàn lần không được bỏ con!” Lâm Thanh Dương lao vào lông ngực của mẹ Lam Hương Giang nhìn hai người căng thẳng: “Bọn em cũng suýt bị lửa thiêu rụi, may mà chạy nhanh”

“Tại sao nó đột nhiên bốc cháy?” Nguyễn Cao Cường khó hiểu hỏi.

Đôi mắt của Lâm Hương Giang hơi tối lại mắt nhìn hà Tuấn Khoa và nói, “Là Sở Khả Vy…”

“Sở Khả Vy? Cô ta cố ý phóng hỏa muốn thiêu chết hai người các em?” Vẻ mặt Nguyễn Cao Cường kinh ngạc.

“Không phải để thiêu chết bọn em, mà để chúng em chết với cô ấy” Lâm Hương Giang nói.

“Cái gì?!” Nguyễn Cao Cường bị sốc khi nghe những lời đó, sau đó nói: “Tại sao cô ta lại độc ác.

như vậy? Cô ta đâu rồi? Chạy trốn ư?”

Nhìn thấy tư thế của anh ta như là muốn bắt được Sở Khả Vy, muốn giúp bọn cô!

Lâm Hương Giang trầm mặc, cô nhớ lại cảnh Sở Khả Vy cuối cùng biến thành một người đang bốc cháy kia, đến bây giờ trong lòng vẫn còn sợ hãi “Thế nào? Cô ta thật sự chạy trốn sao?”

Nguyễn Cao Cường cau mày tức giận nói: “Anh sẽ phái người đến bắt cô ta về!”

“Đúng vậy, nhất định phải bắt được người phụ nữ xấu xa này!” Lâm Thanh Dương đồng ý.

Lâm Hương Giang nhìn Hà Tuấn Khoa đang im lặng, sau đó thở dài: “Anh không cần phái người đi bắt cô ta đâu, sẽ không ai có thể bắt được cô ta nữa”

Nguyễn Cao Cường khó hiếu: “Là sao?”

Lúc này, một người lính cứu hỏa từ bên trong đi ra, mang theo một chiếc cáng, năm trên đó là một thứ đồ vật đen sì có hình dáng của con người “Đó là cái gì thế?” Buối tối ngọn đèn không đủ sáng, Nguyễn Cao Cường nhất thời không thể nhìn ra đó là cái gì.

Trong tiềm thức Lam Hương Giang biết nó là gì… hơi thở của cô không khỏi đông cứng lại.

Sắc mặt của Hà Tuấn Khoa cũng rất căng thẳng, ánh mắt phức tạp.

Bọn họ đoán không sai ,hình người màu đen kia đã bị lửa thiêu đốt kia… là Sở Khả Vy.

.Jess quỳ gối bên cạnh cáng cứu thương khóc lớn: “Cô cả… cô… sao cô lại thành ra thế này? Cô chết thảm quá…”

Khi Nguyên Cao Cường nghe thấy tiếng khóc của Jess, thầm nguyền rủa trong lòng một tiếng, thà bị mù còn hơn nhìn thấy thứ đó!

Anh ta vô thức đưa tay lên che mắt Lâm Thanh Dương, không cho cậu bé nhìn.

“Chú, sao chú lại che mắt cháu?” Lâm Thanh Dương không có nhìn thấy rõ thứ gì cả.

“Có những thứ không nên xem” Anh ta nói xong liền xoay người cậu bé lại.

“Giang, anh xem em cũng không bị cô ta làm cho bị thương, anh sẽ sắp xếp lại phòng cho em, em nên nghỉ ngơi sớm một chút đi” Nguyễn Cao Cường quay sang Lâm Hương giang và nói.

Tuy nhiên Lâm Hương Giang vẫn chưa thể khôi phục lại tinh thần, náo loạn cả đêm, cô cũng mệt mỏi št thương lại rách ra, một lát nữa cô sẽ phải phiền đến bác sĩ kiểm tra vết thương.

Hà Tuấn Khoa cũng quay lại nhìn cơ thể của Sở Khả Vy, nói với những thuộc hạ phía sau anh : “Hãy tìm người và an táng cho cô ta” Coi như là anh trả ân tình cuối cùng cho cô ta.

Anh ta yêu cầu Cốc Nam Ninh phải đích thân gửi tro cốt của Hoài Vũ về nước, cho nên đêm nay không ai có thể ngăn cản Sở Khả Vy, nếu không sẽ không xảy ra chuyện như vậy.

Anh thu hồi tâm trí, nhìn về phía Lâm Hương Giang, nắm tay cô: “Em sợ à?”

Lâm Hương Giang nhìn xuống anh và gật đầu: “Có một chú “Sau này tối nào anh cũng sẽ ở cùng em”

Mặc kệ cô cô có bóng ma tâm lý đè nặng thế nào.

“Đi, để bệnh viện băng bó vết thương lại cho em” Điều anh lo lắng chính là vết thương của cô.

Lâm Hương Giang không dám nhìn cái xác của Sở Khả Vy nữa Bọn họ xoay người rời đi, bên kia Jess nhìn thấy cô cả đã chết thảm thiết, nhưng Lâm Hương.

Giang và Hà Tuấn Khoa vẫn ổn, vẫn không có chuyện gì xảy ral Sở Khả Vy đối xử tốt với Jess, hôm nay cô ấy chết không nhắm mắt, anh ta muốn trả thù cho cô ta!

Trên người của Jess đang giấu con dao mà Sở Khả Vy dùng để hủy hoại khuôn mặt của Lâm Hương Giang, anh ta rút đao ra và chạy sẽ thay cô cả giết chết cô!”

Không ai ngờ rằng .Jess sẽ đột nhiên chạy đến muốn giết chết Lâm Hương Giang!

Nhưng khi anh ta sắp đến gần Lâm Hương Giang thì đã bị Nguyễn Cao Cường đá cho một cước ngã trên mặt đất!

Lâm Hương Giang và Hà Tuấn Khoa đều nhìn lại, Jess vẫn không chịu thua, hung dữ trừng mắt với cô, nằm chặt con dao nhỏ muốn đứng dậy: “Tôi phải giết cô….

Lần này, Nguyễn Cao Cường trực tiếp đạp nát tay cầm dao của anh ta, con dao cuối cùng cũng.

rơi xuống đất.

Có tôi ở đây, làm sao có thể cho anh đến gần em ấy?” Nguyễn Cao Cường hừ lạnh.

“Nguyễn Cao Ánh! Là cô giết chết cô cả, cô cũng sẽ chết không yên thân đâu! Nếu có bản lĩnh thì cô hãy giết tôi, nếu không tôi sẽ thay cô cả giết chết cô!” Jess hét lên giận dữ.

Lâm Hương Giang cảm thấy rằng mình là người vô tội, không hiểu sao có rất nhiều người muốn lấy mạng của cô.

“Anh có nhầm lẫn hay không? Tôi không giết cô ta, là cô ta tự sát, là cô ta tự phóng hỏa” Lâm.

Hương Giang bất lực nói.

“Là cô! Nếu như không phải cô cướp được anh Henry của cô cả, thì cô cả sẽ không làm chuyện ngu xuẩn như vậy!” Jess cho rằng mọi lỗi lầm là ở cô.

“Được rồi, nếu như cậu muốn nghĩ như vậy, tôi cũng không có biện pháp nào khác, nhưng cậu cũng đã nhìn thấy điều đó, hại người cuối cùng lại hại mình” Lâm Hương Giang không muốn nhiều lời với anh ta nữa.

“Đừng ngụy biện! Cô chờ đó, tôi sẽ không bỏ qua cho côi” Vẻ mặt của Lâm Kiệt rất hung tợn Hà Tuấn Khoa cau mày, ánh mắt cực kỳ lạnh lùng, giọng điệu cũng lạnh lùng: “Nếu anh muốn làm tổn thương cô ấy, trước tiên hỏi anh xem tôi có đồng ý hay không.”

“Anh Henry, cô cả có tình cảm sâu đậm với anh, nhưng anh lại phụ lòng cô ấy! Cô cả chết không nhằm mắt, cô ấy có chết cũng sẽ không tha cho anh!” Jess giận dữ nói.

“Đưa anh ta đến đồn cảnh sát và nói với cảnh sát rằng anh ta muốn giết người” Hà Tuấn Khoa nói với cấp dưới của mình.

“Anh Henry! Anh sẽ phải hối hận ! Anh đã phụ cô cả, anh sẽ không có kết cục tốt đẹp đâu!” Jess bị ép mang đi nhưng miệng vẫn cứ mắng, Khi Lâm Hương Giang nghe những lời đó, trong lòng cô vẫn có chút bất an, hơn nữa càng thêm bực bội.

“Không cần phải suy nghĩ bậy bạ” Hà Tuấn Khoa như nhìn thấu tâm trí cô.

“Loại người này nói em không cần nghe là được rồi” Nguyễn Cao Cường cũng nói.

Bình Luận (0)
Comment