Tổng Tài Bá Đạo Là Cha Của Con Tôi

Chương 701

Chương 701:

Yến hội Lâm Thanh Dương bĩu môi, hừ một tiếng: “Như vậy còn tạm được.”

Yến hội được tổ chức vào tối thứ sáu ở sảnh lớn khách sạn quốc tế Lệ Hoàng, Hà Tuấn Khoa mời hết tất cả những người có thể mời tới.

Anh muốn để tất cả mọi người biết được anh có con gái!

Hôm nay Nguyễn Cao Cường mặc bộ âu phục hưu nhàn màu vàng nhạt và quần cùng màu, ưu nhã lại không mất chững chạc xuất hiện.

Anh vừa dẫn Vân Nhi đi vào sảnh lớn yến hội đã nhíu mày lại. Anh không nghĩ tới Hà Tuấn Khoa lại mời nhiều người như thế, trong phòng yến hội đông nghịt, thực sự quá ồn ào.

Không phải chỉ là có con gái thôi sao, anh có cần phải rêu rao như vậy không? Làm cứ như có người nào không có con vậy.

“Ba, thật nhiều người quá” Đào Vân Nhi phát ra tiếng cảm thán. Cô bé muốn đi tìm Lâm Thanh Dương, muốn xem em họ một chút, nhưng trong lúc nhất thời cô bé không nhìn thấy bọn họ đâu Vì tránh để cô bé bị người đụng trúng, Nguyễn Cao Cường cúi người ôm con gái lên chuẩn bị đi vào. Đúng lúc này Vân Nhi lại nói: “Mẹ nói mẹ cũng tới, chúng ta không ở đây chờ mẹ một chút à ba?”

Ánh mắt Nguyễn Cao Cường hơi lóe lên, anh đang định nói chờ thì chờ, chợt khóe mắt liếc thấy một bóng người quen thuộc đi tới.

Lúc này Đào Hương Vĩ đã đến, nhưng theo bên cạnh cô lại là Phạm Văn Đồng!

Thấy bọn họ, đôi mắt đuôi phượng của Nguyễn Cao Cường bất ngờ trầm xuống, trên người vô thức tản ra một lưồng khí lạnh.

“Mẹ, mẹ đã đến rồi..” Đào Vân Nhi thấy mẹ thì rất vui vẻ, đưa tay ra muốn mẹ ôm.

Đào Hương Vi thuận thế ôm con gái tới, hôn một cái lên mặt con gái: “Con đến nhanh vậy sao?”

“Ba lái xe tới, ba nói muốn dẫn con tới thăm em họ” Đã rất nhiều ngày Đào Vân Nhi không gặp mẹ, trong lòng rất không nỡ xa rời mẹ mình.

Đào Hương Vi nghe vậy lại nhìn về phía người đàn ông đối diện. Chỉ thấy gương mặt anh lạnh lùng, hệt như ai thiếu anh ba tỷ vậy.

“Đây là gia yến, sao cô lại dẫn theo người không có liên quan gì tới đây?” Nguyễn Cao Cường liếc mắt lườm Phạm Văn Đồng sau đó mỉa mai nói.

“Anh ấy là bạn của tôi, tôi đã hỏi Lâm Hương Giang rồi, cô ấy nói có thể dẫn bạn bè tới” Đào Hương Vi nói.

Phạm Văn Đồng cũng cười như không cười nhìn Nguyễn Cao Cường: “Chủ nhà còn chưa ghét bỏ tôi, hẳn tổng giám đốc Cường cũng không có ý kiến gì chứ?”

Con ngươi Nguyễn Cao Cường hơi híp lại, đáy mắt ẩn chứa mấy phần lạnh lùng. Anh chỉ cảm thấy vẻ mặt Phạm Văn Đồng lúc này thật rất cần ăn đòn.

“Anh không nghĩ xem bản thân mình phải sửa chữa xe tôi thế nào cho tốt, lại còn có tâm tư ra ngoài tham gia dạ hội?” Nguyễn Cao Cường nhäc nhở anh. Cô em gái anh đã đụng nát xe của anh, đến nay còn chưa sửa chữa xong đâu.

Nói tới việc này, nụ cười trên mặt Phạm Văn Đồng cứng đờ đi một chút, nhưng anh ta che giấu rất nhanh: “Không bằng tôi trực tiếp bồi thường tiền để anh đi mua một chiếc xe mới?”

Chiếc xe kia gần như đã bị đụng hỏng, tiền sửa chữa hoàn toàn đủ để mua một chiếc xe mới.

Nguyễn Cao Cường cười lạnh: “Anh có biết xe của tôi là bản hạn chế số lượng trên toàn thế giới không? Cho dù có tiền anh cũng không mua được.”

Phạm Văn Đồng đút một tay vào túi quần: “Vậy coi như tôi chưa nói gì đi” Anh rất hiểu, Nguyễn Cao Cường đang cố ý làm khó dễ anh.

“Vân Nhị, chúng ta đi vào đi” Để tranh hai người bọn họ nảy sinh tranh chấp, Đào Hương Vi ôm con gái đi vào trong, đương nhiên Phạm Văn Đồng cũng theo chân cô.

Khuôn mặt tuấn tú của Nguyễn Cao Cường căng cứng, sau đó anh mới cất bước đi vào. Cô gái này càng ngày càng làm càn, trường hợp như vậy lại còn dám dẫn Phạm ‘Văn Đồng đi theo!

Cho nên hiện tại quan hệ của bọn họ đã phát triển đến mức như hình với bóng rồi sao?

Càng nghĩ, ngực anh càng khó chịu vô cùng Trong phòng nghỉ dành cho khách quý, Lâm Hương Giang dẫn theo hai đứa nhỏ ngồi đây chờ yến hội bắt đầu.

Trong lúc chờ, cô thấy Nguyễn Cao Cường và Đào Hương Vi đến, theo chân bọn họ còn có minh tinh nổi tiếng Phạm Văn Đồng?

Ba người bọn họ đi cùng nhau? Cô vừa nhìn thấy gương mặt đen tới không thể đen thêm của Nguyễn Cao Cường, không hiểu sao cảm thấy buồn cười.

Cục diện này không phải do một tay anh tạo thành sao?

Bình Luận (0)
Comment