Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con

Chương 1114

Chương 1114

“Cô đùa gì vậy? Cô nói cô mang thai mà vẫn đến Love Valley? Cô tưởng tôi không biết Love Valley là nơi thế nào sao?”

Tiêu Mạch Nhiên cười chế nhạo, cô ta đã từng nghe Dạ Bân nói đến Love Valley.

“Tôi có cần phải lừa chị không? Đúng là khi đi tôi đã có thai, quá trình đó rất vất vả. Tôi say sóng suýt chết, nhưng chỉ cần nghĩ đến có thể gặp anh ấy là tôi lại có thể sống sót. Tôi không chỉ tìm đến Love Valley khi đang mang thai, mà tôi còn vác bụng bầu bốn tháng cùng anh ấy vào rừng, cùng anh ấy giải trừ phong ấn.”

Tiêu Mạch Nhiên nghe những chuyện này mà ghen tỵ phát điên, không ngờ cô đã cùng anh đi giải trừ phong ấn!

“Vốn dĩ mọi người muốn đợi tôi sinh con xong mới đi giải trừ phong ấn, nhưng tôi không đồng ý. Tôi không muốn người đàn ông của mình phải chịu hành hạ thêm nữa, dù chỉ một đêm cũng không được!”

Câu chuyện vài tháng được Tô Lạc Ly kể lại chỉ trong vài câu.

Tiêu Mạch Nhiên là một người thông minh, sao cô ta có thể không biết những gian khổ trên đường đi, huống hồ khi đó Tô Lạc Ly còn đang mang thai.

Nếu không cẩn thận có thể sẽ mất con, bản thân cô cũng có thể sẽ mất mạng.

Tiêu Mạch Nhiên cảm thấy mình hơi kém cỏi, trong khi Tô Lạc Ly dũng cảm như thế. Nhớ lại lúc đầu cô ta đưa tay cho Ôn Khanh Mộ, lúc đó cô ta cũng sợ chết khiếp.

“Cô đang muốn chứng minh cô vĩ đại hơn tôi sao?”

“Không phải, tôi chỉ muốn nói với chị rằng còn rất nhiều điều mà chị chưa biết. Chị nghĩ rằng chúng tôi trải qua những sóng to gió lớn này thì tình cảm sẽ suôn sẻ, vậy chị nhầm rồi.”

Tiêu Mạch Nhiên cau mày nhìn Tô Lạc Ly.

“Anh ấy không thích ăn đồ quá cay, một mâm cơm chỉ có thể có lượng cay bằng một quả ớt. Anh ấy cũng không thích ăn đồ quá ngọt, cho lượng đường bằng một phần ba bình thường thì anh ấy mới thích. Anh ấy thích ăn thịt, không thích ăn rau, nếu không có thịt trên bàn trong hai bữa ăn liên tiếp, anh ấy sẽ nổi giận…”

Tô Lạc Ly liệt kê từng thói quen ăn uống và sinh hoạt của Ôn Khanh Mộ.

Tiêu Mạch Nhiên trố mắt nghẹn họng nhìn Tô Lạc Ly, cô ta không biết gì về những chuyện này.

Tiêu Mạch Nhiên biết những điều này không thể một sớm một chiều mà nhớ được, có lẽ là do hai người ở bên nhau lâu nên mới âm thầm ghi nhớ những điều này.

“Cô không cần nói thêm nữa! Cô cũng là ngôi sao, cô còn phải đóng phim, còn phải chăm sóc con trai, làm gì có nhiều thời gian làm những việc này cho anh ấy!”

Tiêu Mạch Nhiên lập tức cắt ngang lời Tô Lạc Ly.

“Chị nói sai rồi, chỉ cần tôi ở nhà thì mỗi bữa ăn của anh ấy đều do tôi nấu. Nước tắm, dọn giường, chuẩn bị mọi thứ anh ấy cần đều do tôi tự làm, vì không ai hiểu rõ anh ấy hơn tôi, giao cho người khác làm tôi cũng không yên tâm.”

“Tôi không tin! Một chữ cũng không tin! Nhà họ Ôn bao nhiêu người giúp việc như thế, sao đến lượt cô làm những chuyện này?”

Tô Lạc Ly nhếch môi cười: “Chị có thể đến nhà chúng tôi hỏi người giúp việc xem họ đã từng vào phòng ngủ của chúng tôi chưa? Tôi không thích người khác vào phòng ngủ của chúng tôi, bởi tôi nghĩ đó là nơi thuộc về hai chúng tôi, mà anh ấy là người đàn ông của tôi, tôi nên làm mọi thứ cho anh ấy.”

Tiêu Mạch Nhiên ngẩn người, những điều này hoàn toàn khác xa với những gì cô ta tưởng tượng.

“Trong mắt chị, chắc tôi là một bà chủ nhà giàu cơm dâng tận miệng, nước rót tận tay đúng không? Nhưng tiếc là không phải vậy, tôi biết làm hết tất cả những chuyện mà một người vợ nên làm.”

Bình Luận (0)
Comment