Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con

Chương 1134

Chương 1134

Đúng là tối nay có tiệc chúc mừng, mặc dù họ đã động vào cơ quan làm cả ngôi mộ bị phá huỷ nhưng ít nhất mỗi người đều mang về một hai món, chưa đến mức không có thu hoạch gì.

“Đại ca, hôm nay chúng ta lại thoát chết, ly này em mời đại ca!” Đại Tráng bưng ly rượu lên trước.

Giản Ngọc ai mời cũng không từ chối, ly nào cũng uống hết sạch.

“Đúng rồi đại ca, không biết đây là lần thứ mấy thoát chết rồi nhưng lần tiếp theo không may đến vậy nữa đâu, cho nên hôm nay không say không về!” Khỉ uống một mạch ba ly, mặt vẫn bình tĩnh.

Mọi người uống cho thoả, bình thường lúc này Giản Ngọc sẽ không làm mọi người cụt hứng, sẽ uống say rồi mới nghỉ.

Tửu lượng của Giản Ngọc không tốt lắm, mới uống chưa được bao nhiêu mà anh ta đã say rồi nhưng anh ta vẫn khá tỉnh táo.

“Tôi uống say rồi, mọi người tiếp tục đi.” Giản Ngọc lắc lư lên lầu, chui vào phòng mình, nằm trên giường không muốn dậy nữa.

Đêm nay ngủ rất ngon.

Tối nay mọi người đều uống hơi nhiều nên sáng sớm hôm sau không dậy nổi.

Khoảng hơn mười giờ sáng, cuối cùng Giản Ngọc cũng mở mắt ra, mới vừa mở mắt đã cảm thấy đầu đau dữ dội.

Giản Ngọc xoa huyệt thái dương, ngồi dậy, bỗng nhiên phát hiện bên mép giường mình có một người, làm anh ta giật mình.

Lý Như Kiều ngồi trên giường anh ta, người quấn chăn của anh ta, tóc tai rối tung.

“Ớt Nhỏ, sao cô lại ở đây?”

“Anh còn hỏi sao em lại ở đây? Em đang định hỏi anh đấy! Đại ca, chẳng lẽ anh định trở mặt không chịu trách nhiệm à?” Lý Như Kiều cúi đầu, mặt hơi ngại ngùng.

“Chịu trách nhiệm gì?” Đầu Giản Ngọc suy nghĩ xem rốt cuộc đêm qua đã xảy ra chuyện gì.

“Anh nhìn anh đi, không chịu trách nhiệm! Đêm qua hai chúng ta đã, đã…” Lý Như Kiều cắn môi cười cười: “Em không cần biết, dù sao anh phải chịu trách nhiệm với em.”

“Ý của cô là đêm qua hai chúng ta đã…” Giản Ngọc vỗ đầu mình, đúng là đêm qua anh ta đã uống hơi nhiều, đúng là anh ta không nhớ rõ đã xảy ra chuyện gì.

“Đúng vậy, chẳng lẽ anh không nhớ à? Đêm qua hai chúng ta đã… Ừ thì, anh phải chịu trách nhiệm với em, cơ thể em đã là của anh rồi!”

Lý Như Kiều lấy can đảm hét lên với Giản Ngọc.

“Thật à?” Giản Ngọc không nhớ được chút nào.

“Đương nhiên là thật rồi, chẳng lẽ em lại lừa anh à? Đại ca, không ngờ anh là loại người như vậy, anh lại trở mặt xem như không quen biết! Không chịu thừa nhận chuyện bản thân anh đã làm.”

“Chuyện tôi đã làm, tôi tuyệt đối sẽ thừa nhận.”

“Chính miệng anh nói đấy nhé, anh phải cưới em! Để em trở thành người phụ nữ của anh!” Lý Như Kiều thừa thắng xông lên.

“Nhưng rốt cuộc đêm qua có xảy ra chuyện này hay không mới là quan trọng.”

“Đương nhiên đã xảy ra, chẳng lẽ em lại lừa anh à, chúng ta đều nằm trên giường, nằm trên giường cả đêm! Đương nhiên là xảy ra rồi!”

Lý Như Kiều sốt ruột vội vàng giải thích.

“Nằm trên giường cả đêm là xảy ra chuyện đó à?”

Bình Luận (0)
Comment