Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con

Chương 1262

Chương 1262

Không biết có phải bởi vì gặp gỡ nhiều cô gái lần đầu trông thấy mình đều hét chói tai hay không, bây giờ gặp Phương Đóa đoan trang thùy mị thế này, Mục Nhiễm Tranh lại hơi mất tập trung.

Hai người họ trò chuyện về rất nhiều thứ, Mục Nhiễm Tranh cũng biết được Phương Đóa mới du học về, họ còn nói đến phim truyền hình và điện ảnh của anh.

Cuối cùng, bởi vì thời gian quá muộn nên Mục Nhiễm Tranh còn đưa đối phương về nhà.

Mục Nhiễm Tranh lái xe về chung cư của mình, vừa vào cửa đã đánh hơi được bầu không khí bất an.

Ôn Khanh Mộ và Tô Lạc Ly đang ngồi xem tivi và ăn quà vặt trong phòng khách.

“Hai người vào bằng cách nào thế?”

‘Tôi biết chỗ anh để chìa khóa mà! Nói chuyện đứng đắn đi, anh trò chuyện với Phương Đóa thế nào?”

Vừa mới vào cửa đã nói đến chuyện này, hiển nhiên Mục Nhiễm Tranh hơi phản cảm.

“Đã muộn rồi, hai người mau về nhà bum ba là bum đi!”

“Cần cháu nói chắc! Nếu không phải vì chút việc nhỏ này của cháu thì cũng đâu đến mức trì hoãn thời gian của chú thím lâu thế này, thành khẩn khai báo cho chú ngay! Rốt cuộc là thế nào?” Ôn Khanh Mộ không nhẹ nhàng như Tô Lạc Ly.

“Mới gặp một lần thôi, có gì để khai báo chứ?” Ánh mắt của Mục Nhiễm Tranh hơi né tránh.

Thay đổi nhỏ bé ấy bị Tô Lạc Ly nhận ra ngay lập tức.

“Chú nói cho cháu biết, đừng giở trò gì, chú đã hứa với mẹ cháu là nhất định phải xác định chuyện này cho cháu trước Tết rồi, nếu cháu dám thất bại thì cứ chờ xem chú xử cháu thế nào đi!” Ôn Khanh Mộ đưa ra tối hậu thư.

“Cái gì? Trước Tết đã phải xác định rồi á, gì vậy? Chẳng lẽ đầu năm bắt cháu kết hôn luôn à? Còn ba tháng nữa là Tết rồi!”

Có cần cấp bách như thế không hả, quả thật là ép chết người ta mà!

“Kết hôn thì chưa đến mức, ít nhất cũng phải xác định quan hệ yêu đương, đâu thể để anh cưới vội được, anh đừng căng thẳng như vậy chứ.” Tô Lạc Ly vội vàng giải thích hộ Ôn Khanh Mộ.

“Thế cũng nhanh quá ấy chứ?”

“Nhanh cái gì mà nhanh! Chú và thím của cháu cũng chưa gặp mặt mà đã kết hôn rồi đấy thôi!”

“Cháu làm sao so được với hai người, trường hợp của hai người rõ là mèo mù vớ được cá rán!”

“Cháu nói ai là mèo mù ai là cá rán hả!”

“Đó không phải chỉ là ẩn dụ thôi sao?”

“Thằng ranh này!”

Tô Lạc Ly vội kéo Ôn Khanh Mộ lại: “Được rồi, được rồi, anh quát anh ta cũng vô ích, mới gặp nhau một lần cùng lắm là có chút thiện cảm, cứ để họ qua lại với nhau xem, chúng ta về thôi.”

Tô Lạc Ly nháy mắt với Mục Nhiễm Tranh rồi kéo Ôn Khanh Mộ ra cửa.

Mục Nhiễm Tranh trở lại phòng ngủ là ngã vật xuống giường luôn, trong lòng anh phiền muộn không thôi, ép cưới đến tận nhà rồi!

Nhưng mà cái cô Phương Đóa hôm nay cũng không tệ lắm.

Ôn Khanh Mộ lái xe chở Tô Lạc Ly về nhà, nếu không phải vì Diêu Hướng Vân nói với họ thì họ cũng chẳng lặn lội đến tìm Mục Nhiễm Tranh.

“Em cảm thấy cô gái hôm nay có triển vọng đấy.”

“Nhưng nó có nói gì đâu, sao em nhìn ra được?” Ôn Khanh Mộ không tin lắm.

Bình Luận (0)
Comment