Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con

Chương 959

Chương 959

“Anh không hỏi thì hôm nay không cho anh chạm vào em, em ngủ đây!”

Tô Lạc Ly cố ý giận dỗi lật người, đưa lưng về phía Ôn Khanh Mộ.

Ngọn lửa nhỏ của Ôn Khanh Mộ đã được châm rồi, nếu hôm nay không cho anh chạm vào cô chắc anh sẽ phát điên lên mất!”

Nhưng anh thật sự không muốn hỏi, cái này còn cần phải hỏi sao? Chắc chắn anh là người xếp cuối cùng rồi!

“Được rồi anh hỏi, anh hỏi, trong lòng em, anh với con trai và Kiêm Mặc xếp thứ tự thế nào?”

Vừa hỏi xong thì Ôn Khanh Mộ đã bịt tai lại, vì tối nên Tô Lạc Ly không nhìn thấy.

“Vị trí thứ ba là Kiêm Mặc, thằng bé lớn rồi, cũng đã đi đến một thế giới khác, có cuộc sống mới. Em muốn cho thằng bé nhiều tự do hơn, có thể tương lai thằng bé sẽ tìm được nửa kia của mình, cho nên xếp ở vị trí thứ ba.”

Mặc dù Ôn Khanh Mộ đã bịt tai nhưng trong lòng anh vẫn hơi mong đợi sẽ có kỳ tích, lúc nghe thấy vị trí của mình còn cao hơn cả Tô Kiêm Mặc, anh thật sự hơi vui mừng.

Nhưng điều này cũng là lẽ tự nhiên thôi, dù sao thì Tô Kiêm Mặc đã trở thành ma cà rồng rồi, không thể quay lại thế giới này nữa.

“Vị trí thứ hai…”

Ôn Khanh Mộ đã tự biết đáp án nhưng nhịp tim anh vẫn tăng nhanh.

Tất nhiên anh mong mình mới là người quan trọng nhất trong lòng Tô Lạc Ly.

“Em vẫn nên nói vị trí đầu tiên nhỉ.” Tô Lạc Ly xoay người sang nhìn Ôn Khanh Mộ: “Chồng ơi, anh cảm thấy sẽ là ai?”

Tô Lạc Ly đúng là biết cách vòng vo!

“Em nói nhanh lên chút được không? Nói xong dễ làm việc.”

Có chết Ôn Khanh Mộ cũng không muốn thừa nhận con trai xếp vị trí đầu tiên trong lòng Tô Lạc Ly.

“Chồng ơi, tại sao anh lại không có lòng tin vậy nhỉ? Anh biết em chắc chắn sẽ nói là con trai à?”

“Chẳng lẽ không phải?” Vốn dĩ Ôn Khanh Mộ rất không thích đề tài này: “Video call em muốn gặp con trai, về nhà cũng tìm con trai đầu tiên.”

“Cho nên em mới xin lỗi anh, khoảng thời gian qua đã không quan tâm đến anh, trong lòng em anh mới là người đứng vị trí thứ nhất.”

“Biết ngay mà! Hả?”

Ôn Khanh Mộ vẫn chưa phản ứng lại: “Em nói gì nói lại lần nữa xem?”

“Em nói trong lòng em anh mới là người đứng thứ nhất!”

“Anh không tin! Tại sao con trai lại xếp sau anh chứ? Em đang lừa anh.”

“Em không lừa anh, đợi con trai lớn rồi, thằng bé cũng sẽ có cuộc sống của nó, tương lai sẽ cưới vợ, đến lúc đó vợ mới là người quan trọng nhất của thằng bé, còn người có thể cùng em già đi chỉ có anh thôi.”

Mắt Tô Lạc Ly rơm rớm nước, cô ôm mặt Ôn Khanh Mộ.

“Nói thật à?”

“Thật, chồng ơi, anh phải hứa với em, một ngày nào đó khi chúng ta sắp rời khỏi thế giới này, anh nhất định phải sống lâu hơn em, bởi vì nếu không có anh thì em thật sự không biết mình sẽ sống trên đời này như thế nào nữa.”

Ôn Khanh Mộ hôn lên từng giọt nước mắt của Tô Lạc Ly.

Sau khi mây mưa, Tô Lạc Ly say giấc trong lòng Ôn Khanh Mộ.

Bình Luận (0)
Comment