Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 2252

Chương 2252

Hai người xem một cách say sưa, và ngay sau đó, nhà bếp đã chuẩn bị xong bữa trưa và mời họ xuống ăn.

Hai người họ không muốn rời khỏi TV, vì vậy họ câm máy tính bảng và cùng nhau xem tiếp.

Bạch Minh Châu vừa xem phim vừa đợi Cố Thành Trung cho đến chập tối anh ấy mới xuống dưới nhà.

Cố Thành Trung vừa đi xuống đã nhìn thấy hai người vừa ăn cam vừa theo dõi phim truyền hình, vừa uống nước.

“Bạch Minh Châu, cô đến có việc gì?”

“Ồ, anh xuống rồi à? Chờ tôi xem xong trailer của tập này đã.”

Cô nói, sau khi xem xong liền đóng video lại nháy mắt với Hứa Trúc Linh, bảo cô nhanh chóng rời đi.

Cô ấy rất biết điều, lặng lẽ rời đi.

“Sao?” “Amnie Halley nói rằng hai người không có gì, tôi hy vọng như vậy, và tốt nhất là như vậy. Nếu tôi phát hiện ra rằng anh làm điều gì đó đáng xấu hổ, thì đừng trách tôi không khách sáo.

Trúc Linh vừa mất chưa được bao lâu, xương còn chưa lạnh, anh đối xử với cậu ấy như vậy, vậy tôi Bạch Minh Châu Đặt cũng chỉ nói tới đây, tôi sẽ liều mạng với anh, cho anh xuống địa ngục tạ lỗi với Trúc Linh.”

“Tôi biết rồi, Trúc Linh có người bạn như cô thật là hạnh phúc.”

“Hạnh phúc cái cức ấy, gặp người sau của anh là hết hạnh phúc rồi, tôi thật hối hận khi hồi đó ủng hộ hai người đến với nhaul”

Bạch Minh Châu hai mắt đỏ lên.

Hứa Trúc Linh đang nép trên cầu thang, nghe thấy lời này sống mũi cay cay.

“Cố Thành Trung, anh phải hứa với tôi sẽ không làm chuyện gì có lỗi với Trúc Linh, nếu không anh chết không được yên, muôn kiếp không được đầu thai!”

“Được rồi, tôi có thể hứa với cô, nếu kiếp này tôi phụ Hứa Trúc Linh, tôi Cố Thành Trung sẽ sống không bằng chết, muôn kiếp không được đầu thai!”

“Được, đây là lần cuối tôi tin anh, nếu không……Đừng trách tôi không khách sáo.”

Bạch Minh Châu từ phía sau lấy ra một khẩu súng, nặng nề đập lên bàn trà.

Cô ấy dấu Mạc Ngôn tới đây thực ra là đã hạ quyết tâm phải chết rồi. Nếu Cố Thành Trung thực sự trở nên cặn bã và làm điều gì có lỗi với Hứa Trúc Linh, cô ấy sẽ lợi dụng lúc đối phương không để ý bắn chết đôi cẩu nam nữ này, sau đó tự sát.

May mắn thay, cô ấy không phat hiện ra bất cứ điều gì, truy hỏi người giúp việc cũng chứng minh họ trong sáng, cô ấy chính xác là đang chữa bệnh cho Cố Thành Trung.

Buổi tối hai người cũng không ngủ cùng một phòng, về chuyện gì xảy ra ở Hòa Thiên, tin tức bị phong tỏa, đến bây giờ vẫn chưa thấy.

Nhưng hôm qua là sinh nhật của Trúc Linh, Cố Thành Trung ghé lại chỗ cũ chắc không phải vì tình yêu mới, nếu không đi lúc nào chả được, bây giờ cũng không phải là khoảng thời gian lá phong đỏ nhất.

Cô ấy tạm thời đã tin, nhưng nếu bọn họ vẫn chưa rõ ràng, đừng trách cô Vô lý.

Bạch Minh Châu quay lưng bỏ đi, Cố Thành Trung nhìn cô cầm súng lúc lâu, mỉm cười bất lực.

Anh ấy bây giờ có chút dở khóc dở cười, không nói ra được nồi khổ của mình.

Vợ đúng là của riêng mình, nhưng anh cảm thấy mình là một kẻ cặn bã và muốn kết hôn lần hai.

Ăn mặn ba năm rồi, không ngờ là con thỏ nuôi lớn bỗng sợ người lạ, không cho ăn cũng được, chạm vào một tí cũng có cảm giác mắc tội tày trời rồi.

Cái gì mà một lần được trở về trước khi giải phóng? Bây giờ đúng như thế.

Bình Luận (0)
Comment