Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 2489

Chương 2489

Cô thật sự mong mỏi anh được bình anh trở về, dù cho sau khi về đã thành cảnh còn người mất.

Chỉ cần một ngày Cố Thành Trung không tim thấy thi thể của anh, thì nàng vẫn có thể nói với bản thân, anh ấy vẫn chưa chết, chỉ tạm mất tích mà thôi.

Cô đoán rằng, có thể là tám năm hay mười năm sau, anh mời trở về.

Còn cô lúc đó chắc chắn đã làm vợ người ta, có thể còn là mẹ của hai đứa con.

Cô từng hỏi mình, cô sẽ yêu một người, không lập gia đình, chờ anh trờ về chứ.

Đáp ánh là không.

Cô rất yêu rất yêu Phó Thiết Ảnh, nhưng cô yêu cuộc sống hơn, đặt cược cả cuộc đời mình vì một người đàn ông, khiên cho cha mẹ và bạn bè lo lắng, đó mời là chuyện ngu nCốc nhất.

Cô khác với Quý Thiên Kim, Quý Thiên Kim không thể sinh con, nên ngay từ khi bắt đầu bà ta chỉ tập trung vào một suy nghĩ.

Nhưng cô thì khác, cô mới mười chín tuổi, vẫn còn cuộc đời rất dài để trả qua.

Phó Thiết Ảnh sẽ là câu chuyện đẹp nhất cuộc đời cô, nhưng câu chuyện không thể trở thành mãi mãi.

Cô sẽ sống thật tốt, sẽ chôn dấu anh ta ở nơi sâu thẳm nhất trong lòng, là người đàn ông tốt nhất.

Nhưng tất cả, sẽ không cả trở cô, bước nhanh về phía trước.

Cô mím môi, cuối cùng nói ra một câu.

““Trờ về là được rồi.”

Sau đó, cô nhẹ nhàng đẩy tay anh ra, tiếp tục đi lên trước.

“Em không có gì… nói với anh sao?”

Phó Thiết Ảnh vội vàng gọi cô ấy.

Cô ấy nghe vậy, khuyu bước chân, im lặng thật lâu cũng không xoay người lại.

Tạm thời đúng thật là cô không biết phải nói gì.

Lúc trước người không từ mà biệt là anh, không có tin tức cũng là anh, bây giờ bỗng nhiên trở về, xông vào cuộc sống của cô cũng là anh.

Tất cả thời cơ đều bị anh lấy mất, đúng thật là cô không biết mình phải làm như thế nào.

Bị động chấp nhận, không vui không buồn, không sợ không rối.

“Tôi không nợ gì anh, cũng không có gì hay ho để nói với anh.”

Cô thảnh nhiên nói, cuối cùng cũng không quay đầu, nhanh chóng rời đi.

Phó Thiết Ảnh nghe thế, trái tim kịch liệt run rẩy.

Anh ta hiểu, anh ta nợ cô ấy, nợ cô ấy một lời giải thích.

Anh ta vội vàng chạy theo, anh ta sợ nếu bây giờ mình không cố gắng đến gần cô ấy, thì anh ta thật sự có thể phải hối hận cả đời.

Nhưng vào lúc này, một chiếc xe chạy nhanh tới, vụt ngang qua trước mặt anh ta, cản trở bước chân của anh tứ).

Sau khi xe chạy qua, người đã sang con đường đối diện, xoay người biến mất ở ngã rẽ.

Đến khi anh đuổi tới, đã sớm không còn thấy bóng hình bé bỏng đó nữa.

Bình Luận (0)
Comment