Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 2537

Chương 2537

Con là đang nằm mơ phải không? Hay là mọi người đang đùa với con? Mẹ, mẹ nghe ba con nói gì vậy, mẹ không quan tâm sao?”

Nói chính là sự thật, con là do chúng ta nhặt được, hiện giờ mẹ ruột của con đã đến rồi, chúng ta cũng không thể nói thêm cái gì.”

Mẹ Chu che mặt khóc, đứa nhỏ rốt cuộc không phải là con của chính mình, đối phương đến đòi người, bọn họ cũng không thể cự tuyệt.

Bọn họ đều muốn nghe ý kiến của Chu Đình.

Nhưng trong tai Chu Đình, lại cảm thấy mình vừa mới nghe được một câu chuyện cười lớn.

Người nuôi dưỡng cô hai mươi năm trời, lắc mình một cái lại biến thành ba mẹ nuôi.

Người chưa từng gặp mặt lại đột nhiên nhảy ra nhận con gái.

Đây …. nhất định là đã nghĩ sai ở chỗ nào rồi.

Người phụ nữ kia ngừng khóc, run rẩy nói.

“Tiểu Đình, mấy năm nay mẹ vẫn biết con ở nhà họ Chu. Mẹ mang con đến, đặt ở bên đường, mẹ trơ mắt nhìn thấy năm đó bọn họ bế con đi. Con cho rằng những năm nay nhà họ Chu một bước lên mây là vì cái gì? Mẹ vấn luôn giúp đỡ họ, để khiến cho cuộc sống vật chất của con có thể tốt hơn.”

“Mấy năm nay, không có đêm nào mẹ ngủ yên giấc, mẹ sợ con sống không tốt. Mẹ ngày nào cũng nhớ con, mãi cho đến bây giờ, mẹ cuối cùng có thể mang con về nhà.”

“Tôi nghe không hiểu bà đang nói cái gì, ăn nói bậy bạ, đều là ăn nói bậy bạt Khắp thiên hạ nào có ai lại mang con của mình vứt đi chứ?”

“Mẹ….mẹ năm đó gả vào nhà giàu, ngày tháng không dễ sống, bà nội con cường thế, trọng nam khinh nữ. Nhìn thấy con là con gái không muốn gặp mẹ, ngày ngày bắt mẹ chịu tội, mẹ cũng là vì muốn tốt cho con, mới mang con vứt đi, sau này mới có em trai của con.”

“Nhưng con yên tâm, từ nay về sau, trong nhà này mẹ nói là được. Bà nội con chết rồi, cha con đối với việc làm ăn dốt đặc cán mai, cái nhà này thậm chí là cả tập đoàn nhà họ Thích đều nằm trong sự khống chế của mẹ. Cái nhà này sẽ không còn trọng nam khinh nữ.

Mẹ……..vì con, đã đánh đổ tất cả, trong nhà này ai cũng không dám nói mẹ cái gì!”

Giọng Lư Thanh Vân khàn khàn nói, từng chữ từng chữ một.

Chu Đình nghe nói như thế, tim đã trở nên nguội lạnh.

Trọng nam khinh nữ……

Từ đã cổ hủ đến mức nào, kế hoạch hoá gia đình nhiều như vậy năm, vẫn luôn đề xướng nam nữ bình đẳng, nhà giàu có thế nhưng còn trọng nam khinh nữ, tư tưởng này với những thị xã nhỏ khép kín có gì khác biệt chứ?

Bà cụ chết rồi, bà ta mới dám đứng ra sao?

Nếu như bà cụ không chết, lại sống thêm mười mấy năm bà ta chẳng phải là đợi bản thân mình ba bốn mươi tuổi mới đến tìm sao?

Ngẫm lại đều cảm thấy thật buồn cười.

“Sau đó thì sao?”

Ánh mắt cô trong trẻo nhưng lạnh lùng, trên mặt thản nhiên, phủ lên một †âng sương lạnh, lời nói ra không chứa một tia cảm xúc nào, đôi môi hồng nhẹ nhàng mở ra.

Bình Luận (0)
Comment