Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 2548

Chương 2548

Anh ta lập tức có được sự tán thành hoàn toàn ủng hộ bằng hai tay của Hứa Trúc Linh.

Em ở nhà trông con đợi anh vê.

“Linh Linh, anh rời xa em sẽ ăn không ngon ngủ không yên, còn phải ngày đêm làm lụng vất vả…..Em thật nỡ lòng sao?”

Cô hung hăng chau mày, do dự chốc lát.

Cố Thành Trung ôm chặt cô, nói: “Trong nhà có mấy chị dâu, ba mẹ cũng sẽ thường xuyên qua đây, em còn lo lắng cái gì? Em đau lòng ba đứa nhỏ, lẽ nào không đau lòng anh sao?” “Em đương nhiên là đau lòng anh!” Cô vội vàng nói, cô cũng rất lo lắng Chu Đình, cô vấn luôn đối đãi với cô ấy như là em dâu, tự nhiên sẽ hy vọng cô ấy và Phó Lâm có thể ở bên nhau. “Vậy cũng được, em sẽ đi cùng anh, con cái thì giao lại cho ba mẹ vậy, bọn họ cũng cảm thấy cô quạnh hy vọng có cháu ở bên mình.”

Cố Thành Trung nghe nói như thế, lòng tràn đầy vui mừng, trong mắt cất giấu một nụ cười tỉnh ranh, chỉ thoáng qua, Hứa Trúc Linh căn bản không để ý đến.

Cuối cùng lại có thể cùng vợ cùng tận hưởng thế giới của hai người rồi.

Phó Lâm vấn luôn ở trong phòng trông coi Chu Đình. Lần này Hứa Trúc Linh tự mình xuống bếp, làm một bữa cơm chiều thịnh soạn.

Sau khi Chu Đình thức dậy, muốn ăn nhiều một chút, cảm thấy bản thân có nhiều người ủng hộ như vậy, cũng không sợ một Lư Thanh Vân.

Phó Lâm nhìn thấy cô ăn nhiều hơn, cũng vui vẻ hơn nhiều.

“Đêm nay ở lại đây đi, ngay mai sẽ về nhà họ Chu, một đêm không có gì đáng ngại.”

“Uhm, cảm ơn mọi người.”

“Cảm ơn cái gì, đều là người một nhà.”

Hứa Trúc Linh cười nói.

Đúng vậy…… Người một nhà.

Người không hề có chung huyết thống, đối xử với cô như người một nhà, nhưng cha mẹ ruột của cô lại nhãn tâm vứt bỏ cô.

Không phải cô không cần chính mình mà là cô không cần một người mẹ ruột. Nói cái gì mà huyết thống tương liên, có người…không xứng đáng làm mẹ ruột!

Ngày hôm sau, Hứa Trúc Linh chăm sóc xong cho ba đứa trẻ liền chuẩn bị cùng Chu Đình đi đến nhà họ Chu.

Cố Thành Trung và Phó Lâm vốn dĩ đều muốn đi cùng bọn họ, nhưng sợ hại đại lão gia quá nóng tính dễ nảy sinh mâu thuần, cho nên không đi cùng bọn họ.

Giữa phụ nữ với nhau dễ dàng nói chuyện hơn, cô ấy cũng có con cái càng hiểu cách suy nghĩ của người làm mẹ.

Cô ấy lái xe, Chu Đình ngồi bên ghế phụ, suốt một đường đều rất khẩn trương, không ngừng điều chỉnh hô hấp.

Hứa Trúc Linh nắm tay cô nói: “Đừng sợ, chị ở đây.”

“Cảm ơn chị, chị Trúc Linh.”

Cô vô cùng cảm kích nói.

“Nhìn em, chị giống như nhìn thấy chính mình trước kia.”

“Chị Trúc Linh, chị đừng nói đùa, lẽ nào chị còn yếu hơn cả em sao?” “So với em còn dở tệ hơn, khi chưa gặp được Cố Thành Trung, chị rất may mắn có được người chị em tốt là Bạch Minh Châu. Chị ấy vẫn luôn bảo vệ chị, có người ức hiếp chị, chị không dám ra mặt, đều là chị ấy xông lên đầu tiên, cho dù đối phương là một người cao lớn chị ấy cũng không hề sợ. Sau đó gặp được Cố Thành Trung, chị ấy vẫn luôn ở bên cạnh chị, cho chị rất nhiều dũng khí, rất nhiều những kiến thức, tư tưởng của cuộc sống đều là do chị ấy cho chị. Nếu như chị không gặp được Bạch Minh Châu, chị nghĩ cũng không có Hứa Trúc Linh ngày hôm nay, không ai có thể một bước mà trưởng thành, sẽ luôn gặp phải rất nhiều trắc trở. Em cũng có lẽ sẽ cảm thấy cuộc sống lúc này rất tồi tệ, nhưng chịu đựng và vượt được điều này em sẽ thấy được một phong cảnh khác.”

Bình Luận (0)
Comment