Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 2559

Chương 2559

“Bà Thích, người đàn ông mặt liệt trong mắt bà, là người bằng lòng vì tôi bỏ ra tính mạng, vì tôi mà bằng lòng cải tà quy chính, là người vì tôi mà bằng lòng thu lại móng vuốt mà sống khép nép. Tôi hy vọng bà có thể tôn trọng lựa chọn của tôi, cũng đừng tùy ý bôi nhọ người khác.”

“Bảo tôi theo bà về, có thể. Nhưng bảo tôi từ bỏ Phó Lâm, không thể nào!”

Lư Thanh Vân tức đến cả người đều run rẩy, nhưng suy nghĩ lại, chỉ cần cô chịu quay về nhà họ Thích, bà sẽ công khai tuyển con rể.

Đến lúc đó, vô số đàn ông ưu tú đến cửa, cũng có thể để cho Chu Đình lựa chọn, biết đâu gặp được một người trẻ hơn, đẹp hơn Phó Lâm cô lại động tâm thì sao.

Con gái thì dễ thay đổi, hôm nay yêu người này, mai lại yêu người khác.

Hơn nữa…

Cứ cho là không có gì ngăn cản được cô, bà cũng sẽ để cho Chu Đình vẻ vang mà gả đi. mà không cần phải lo gả cho người mà danh tiếng không môn đăng hộ đối.

Nhà bà mới không thèm liên hôn với nhà họ Cố, nếu như là Cố Thành Trung thì còn miễn cưỡng lọt được vào mắt, một tên đàn ông họ Cố không có nghề ngỗng gì, bà không thèm để mắt đến.

Bà xuất thân từ tầng lớp trung lưu, gả đến hào môn, cho rằng mình đã gả cho tình yêu của đời mình, nhưng sự thật chứng minh, sớm chết chìm bởi nước bọt của người ngoài kia rồi.

Cho nên mọi người đều cười bà là gà rừng bay lên cành cao, trở thành phượng hoàng.

Cho dù bà dùng nhiều năm chứng minh, bà vốn là phượng hoàng, nhưng không ai tin cả.

Mọi người nhìn bà, không công nhận những gì bà bỏ ra, chỉ biết bà là mợ chủ nhà họ Thích.

Cho dù bà không ngăn cản được gì, thì cũng phải cho con gái bà nhà mẹ tốt nhất, để sau khi cô gả đi, khiến cho nhà chồng không ai dám bắt nạt, khiến cho người ngoài không ai dám nói gì.

Tấm lòng của bố mẹ, đều là vì con cái cả.

“Được, vậy chúng ta mỗi người nhường một bước, mẹ không ngăn cản con và Phó Lâm, con phải ngoan ngoãn theo mẹ về nhà.”

“Được, tôi đồng ý với bà.”

“Vậy con cũng nên đổi xưng hô đúng không?”

“Xin lỗi, tôi vẫn chưa làm được.”

Cô nhẹ nhàng lắc đầu, khiến cho lòng Lư Thanh Vân đau nhói.

Chu Đình đi xuống, ông bà Chu vẻ mặt lo lắng nhìn cô, hai người cũng không nỡ để cô rời đi, nếu không phải sự xuất hiện của Lư Thanh Vân, bọn họ cũng quên Chu Đình không phải là con ruột của họ rồi.

“Bố mẹ, ngày mai con phải đi theo bà ấy, sau đó con sẽ nhanh chóng quay lại, mọi người đừng lo lắng cho con.”

“Con về nhà họ Thích, tính tình phải tốt một chút, đừng tức giận với bà Thích, người một nhà có thù oán gì thì cũng phải gỡ bỏ thôi.”

Bà Chu lau nước mắt nói, mặc dù không nỡ, nhưng bà cũng vui mừng cho Chu Đình, có gia đình như vậy, về sau cô sẽ có mọi thứ tốt hơn.

Cho dù là tâm mắt hay là gì đi nữa, đều sẽ có được cấp bậc cao nhất.

Tính cách con người tất nhiên là quan trọng, nhưng cũng cần có điều kiện vật chất nâng lên nữa.

Nếu như bạn chỉ có 100 tệ, thì chỉ có thể mua được đồ 100 tệ.

Nhưng nếu bạn có 1000 tệ, bạn có thể chọn được đồ tốt hơn.

Bình Luận (0)
Comment