Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 2634

Chương 2634

Thích Vận võ võ lưng Thích Vân Xuyên, sợ cảm xúc của anh ta xúc động quá sẽ làm Lư Thanh Vân phát hiện ra manh mối.

Thích Vân Xuyên lau nước mắt, nói: “Mẹ, về sau con sẽ không bao giờ chọc giận mẹ nữa.”

“Mẹ, cả con nữa.”

Chu Đình tiến lên một bước.

Lư Thanh Vân nghe thấy cô ta sửa xưng hô, có phần không tin được lô tai của mình.

“Con… Con gọi mẹ là gì?” Giọng bà ấy run rẩy vang lên.

“Mẹ, trước kia con có rất nhiều chỗ không phải, hy vọng mẹ đừng chấp nhặt với con, về sau con và Vân Xuyên sẽ cùng nhau hiếu kính với bố mẹ thật tốt.”

Lư Thanh Vân nghe thế, vui mừng khôn xiết.

Bà ấy để mặc gia đình nhiều năm, còn tưởng rằng mình không thể quay về cuộc sống nuôi dạy con giúp chồng được nữa, nhưng hiện tại xem ra có lẽ là một bắt đầu mới.

Đối với mình là một kiểu tái sinh khác.

“Mẹ cũng bảo đảm, mẹ sẽ nô lực làm một người mẹ tốt, một người vợ tốt.”

Lúc nói những câu này Lư Thanh Vân không nhìn hai đứa nhỏ mà lại chăm chú nhìn Thích Tuấn.

Thích Tuấn đẩy Thích Vân Xuyên ra, sau đó ôm chặt Lư Thanh Vân vào trong lòng.

Những người còn lại vô cùng ăn ý rời đi, để lại không gian cho bọn họ.

Đối với Lư Thanh Vân mà nói, có lẽ lần này chẳng có gì xảy ra, nhưng đối với những người còn lại, tuy thoạt nhìn bề ngoài không có gì thay đổi, nhưng bên trong sớm đã đổi khác hoàn toàn.

Còn Thích Tuấn cũng coi như đã tháo gỡ khúc mắc nhiều năm, cuối cùng cũng nối lại tình xưa với Lư Thanh Vân, đây cũng coi như là may mắn trong xui xẻo.

Phó Lâm dẫn Chu Đình đi ra ngoài ăn cơm, Chu Đình ngôi trên xe suy nghĩ rất lâu, hỏi: “Cái chết của Trình Thịnh có liên quan tới anh, anh đã làm giao dịch với bố, đúng không?”

“Bây giờ em mới nhận ra à?”

Phó Lâm nhếch môi, sắc mặt vụt cái trở nên nặng nề sâu lắng, điều anh ta sợ nhất rốt cuộc vẫn đã tới.

“Anh thế mà lại giúp bố em đi làm chuyện xấu? Tại sao vậy?”

Đây mới là chuyện cô ta nghĩ trăm lân cũng không ra.

“Bởi vì… Ông ấy sẽ cho phép anh cưới em, đồng thời thuyết phục mẹ của em.

Giọng nói của anh ta khàn khàn trầm thấp, nặng nề vô cùng, mỗi một chữ đều gõ thật mạnh vào lòng cô ta, làm cô ta bỗng chốc không thở nổi.

“Vì cưới em… Mà điều kiện gì anh cũng dám đồng ý?”

“Đúng vậy, bất kể là điều kiện gì, không tiếc bất cứ cái giá nào, chỉ cần có thể cưới được em.”

Anh ta dừng xe lại, có một giây lát chuyển mắt đi không nhìn cô ta.

Chỉ cần có thể ở bên cô ta, kết hôn sinh con với cô ta, thì trả chút giá lớn, vi phạm lương tâm của chính mình cũng chẳng sao hết.

Bảo anh ta bản tính khó dời cũng được, bảo anh ta thói xấu khó bỏ cũng được, anh ta đều không để bụng.

Bình Luận (0)
Comment