Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 3163

Chương 3163

“Anh nếm thử đi, em nấu vất vả lắm đấy”

“Bây giờ không có ai, không ai muốn diễn kịch với cô nữa đâu.”

Anh lanhgiong nói.

“Cũng đúng, lúc không có ai anh chưa bao giờ cho em sắc mặt tốt cả.

Nhưng không sao, sau này mỗi ngày anhđều đối mặt với em, cho dù anhnhìn đến khó chịu cũng phải nhịn.”

“Cô nói vậy có ý gì?”

“Mẹ em đã tới nhà họ Cố thương lượng chuyện hôn sự của hai đứa rồi, lý do là… em mang thai.”

“Cô nói bậy gì thế, tôi chưa bao giờ chạm vào côi”

“Anh dám nói sao?”

Thích Uyển Nhi được một tấc lại muốn tiến một thước nói.

“Thích Uyển Nhi!”

Cố Hy nắm chặt cổ tay cô ta, mặc dù vô cùng đau đớn nhưng vẫn cố nén, lại còn cười ra tiếng.

Trước kia đều là Cố Hy làm cô ta tức chết, hiện giờ cô ta cũng có bản lĩnh phản lại mộ kích rồi.

Mưu kế của người kia quả nhiên rất tốt, tương kế tựu kế khiến Cố Hy không có đường lui.

“Anh không dám nói à, hai chúng ta ở chung với nhau, em mang thai là chuyện sớm muộn thôi. Em chưa kết hôn đã có thai, nhà họ Cố cân cho em một lời giải thích chứ. Mẹ em cũng đã tới cửa rồi, anh cứ chờ tin tốt của chúng ta đi, vị hôn phu thân ái của em.”

“Vậy sao? Cô sợ chết không?”

Anh chậm rãi buông lỏng tay, ngón tay lanhlẽo đè trên cổ cô ta, móng tay sắc bén xẹt qua.

“Vị hôn thê thân ái của tôi, cái chết ngoài ý muốn, một thai hai mạng, tôi thừa nhận đây là đả kích rất lớn, hoàn toàn không gượng dậy nổi, từ đây vê sau rốt cuộc cũng không còn yêu ai nữa. Quãng đời cô độc còn lại của tôi sau này sẽ chỉ để tưởng niệm vợ, cô cảm thấy thế nào?”

“Nhìn khuôn mặt xinh đẹp này đi, cơ thể trẻ trung thế này mà lại sắp làm bạn với đất, thật sự rất đáng tiếc. Loại phân bón tuyệt vời này nên trông hoa thế nào nhỉ?”

Anh hỏi lại cô ta, câu từ rõ ràng, nhưng trong những hàng chữ kia đều ngập tràn lệ khí quỷ dị, cô ta sợ tới mức cả người nhũn ra.

Cơ thể lung lay sắp đổ, cô ta chống manhlên cái bên canhmới miễn cưỡng không ngã xuống.

“Gần đây hình như cô thông minh hơn rất nhiều.”

Trong khoảng thời gian này thái độ khác thường của Thích Uyển Nhi thật sự khiến anh bất ngờ.

Nghe thấy lời này, sắc mặt cô ta trắng bệch lạ thường.

“Anh… anh đừng giết em, cùng lắm thì em nói mẹ trở về là được, hôn sự…

sẽ nói sau…

“Thật ngoan.”

Câu này của anh rõ ràng đang khen ngợi, nhưng cô ta nghe được chỉ cảm thấy sởn tóc gáy.

Cô ta lạnh người rời khỏi văn phòng, vội vàng gọi điện thoại cho Mặc Quyền.

“Căn bản là vô dụng, anh ta còn muốn giết tôi đấy! Trên bàn cờ này thiếu một quân như tôi cũng không tổn thất gì? Anh suýt nữa hại chết tôi rồi đấy, có biết không hải”

“Cố Hy phản ứng nhanh thật đấy, đúng là kỳ phùng địch thủ!”

Bình Luận (0)
Comment