Tổng Tài Báo Thù: Vạn Kiếp Vẫn Yêu Em

Chương 21

"Nếu cô nghĩ có thể đứng bên cạnh Vương tổng thì đừng mơ tưởng nữa!".Cô gái thân y phục đỏ gợi cảm đốt mắt,mái tóc vàng óng ả chảy dọc theo eo,mắt xanh thẫm như đại dương sẫm màu huyền bí,đứng rửa tay kế bên Hạ Đồng.

"Cô Helen chỉ cần làm tốt trác nhiệm của mình, không cần phải quản chuyện đó".Hạ Đồng dùng tiếng anh lưu loát đáp trả.

Từ ngày đầu khi khởi hành tới Nam Phi,Helen và cô chạm mặt đếm trên đầu ngón tay,nhưng cô biết,Helen này đối với cô một chút thiện cảm,e là không có.

"Ồ,vậy cô thật là tình nhân cao cấp của Vương tổng?".Helen tựa vào bồn rửa,khoanh tay nhìn Hạ Đồng đầy khiêu khích cùng xem thường.

"Cô Helen có muốn không,tôi nhường vị trí này cho?".Hạ Đồng cao ngang ngửa Helen,mắt đen lay láy cắm chặt vào khuôn mặt son phấn kia,khéo léo mỉa mai.

"Cô..."

"Tôi bận rồi,không hầu chuyện cô nữa,bye!".Hạ Đồng hất tóc đi ra khỏi nhà vệ sinh,bỏ lại Helen mặt đỏ tía tai,tức giận dậm chân.

Hành lang từ nhà vệ sinh đến khán phòng rất vắng vẻ,không một bóng người qua lại,ngay góc này còn rất hạn chế camera.

Bức tường cao lớn màu đỏ máu, chạm khắc từng đoá hoa hồng bung nở đầy mị hoặc,thảm sàn sẫm màu huyền bí như muốn nuốt chửng cả thân thể người dẫm lên chúng.

Cách bốn,năm bước chân trên tường dọc hành lang lại treo một bức tranh cổ phong cách Châu Âu,bày trí đầy sinh động,hợp phong cảnh không gây rối mắt,thể hiện đẳng cấp xa hoa,cùng địa vị xã hội của chủ nhân nơi thiên đường trần thế này.

Hạ Đồng vừa đi vừa cảm thán,nhưng nơi này thật yên tĩnh lạnh sống lưng,cô đưa chân đi thật nhanh về phía trước.

Khi chuẩn bị rẽ sang bên trái để đi ra khán phòng,một người núp trong hành lang đối diện ngã rẽ nhào ra.

Ưm!

Hạ Đồng bị một bàn tay to lớn thô kệch tóm chặt,lôi ngược ra sau,cô hoảng hốt ra sức giãy giụa điên cuồng,cố gắng hét lên nhưng cơ bản không thể,không gian trước mắt cô đột nhiên quay cuồng,mờ ảo,đầu óc hơi choáng,chỉ chừng vài phút sau thì ngất đi mất.

----------------------

"Hades,lần quay lại này của ông,có phải quá sớm hay không?".Thanh âm trầm ổn,vang lên phá vỡ bầu không khí tĩnh lặng.

Hades xoay lưng từ ban công đi vào trong phòng khách sạn,tuổi tác không những không khiến ông ta yếu ớt già nua,mà chỉ càng điểm xuyết thêm sự ma mãnh,thâm sâu trong đôi mắt màu xám tro lạnh lẽo của lão.

"Không quá sớm,thật ra là đúng thời điểm!".Hades nhếch môi lên,đốt một điếu thuốc,khẽ hút một hơi,nhả từng vòng khói xoay vần trong không khí.

Vương Hạo đưa tay nhận điếu thuốc từ lão,anh cũng châm lên thêm một đốm lửa nhỏ,khói tản mạt bao bọc quanh vị trí hai người đàn ông an toạ,vẽ nên khung cảnh huyền bí,u sâu."Giải thích cho tôi,đúng thời điểm là thế nào?".

"Tôi không tin rằng cậu không rõ mục đích của tôi,hay không tiện vạch trần tôi?".Hades dò xét người đàn ông trước mặt,hắn chỉ mới lánh thân ba năm,lần này trở lại thấy rất nhiều thứ,thực,đã thay đổi,kể cả con người này,đôi mắt đen kia thăm thẳm khó lường hơn khoảng thời gian trước,khiến có một khắc,chính lão cũng không nắm bắt được anh là đang muốn tính kế gì,hay lão đã bỏ lỡ điều gì chăng.

Vương Hạo ngã lưng ra ghế da,chân trái bắt chéo lên chân phải,tay phải cầm ly rượu vang khẽ hớp,tay trái mân mê điếu thuốc,bày ra điệu bộ thoải mái hầu chuyện.

Hades trầm ngâm,lão ngã người về phía trước,dúi điếu thuốc đã cháy phân nửa vào gạt tàn,hai tay chắp lại,ánh mắt xoáy chặt vào khoảng không trước mặt.

Khoảng thời gian trước,Hades được coi là trùm trong các đầu mối cung cấp kim cương thô lớn nhất Nam Phi,thương nhân nào cũng đã nghe qua danh tiếng ông ta,Vương Hạo là một thương nhân cũng không ngoại lệ,đã từng ký kết với ông ta một hợp đồng mua bán kim cương dài hạn.

Ông ta quả thật đã hốt bạc rất nhiều từ những tài nguyên thiên nhiên quý giá này,nắm trong lòng bàn tay nhiều mỏ kim cương có giá trị khổng lồ,thế lực lớn mạnh,khống chế rất nhiều thương nhân và lao động chân tay tại Nam Phi.

Nhưng cái gì cũng có cái giá của nó.

Để leo lên đỉnh cao danh vọng này,Hades cũng đã dẫm dưới chân rất nhiều kẻ khác,đắc tội với không ít người và sai lầm do lòng tham không đáy của lão đã để lại hậu quả trầm trọng,cách đây ba năm về trước.

Trong một đêm tưởng chừng như yên bình,tĩnh lặng,Hades vừa ký thác một hợp đồng béo bở với một thương nhân Trung Đông,cung cấp cho người này số lượng kim cương thô lớn,tạo mối quan hệ hợp tác hữu nghị,mở đường cho lão tiến sâu hơn vào thị trường Trung Đông đầy tiềm năng.

Nhưng bất hạnh đã ập đến,khiến con đường mà Hades chọn,rẽ sang một ngã khác,đầy bất ngờ!

"Đến lúc nào ông chính miệng nói cho tôi nghe mục đích đó,thì gọi tôi!".Vương Hạo nhìn người đàn ông đối diện,đứng lên bước nhanh ra cửa lớn,kịp thu lại hết nỗi thống khổ,cùng thù hận chất chứa trong con ngươi xám tro đó,anh cũng đã hiểu rõ mục đích trở lại của lão,chỉ chưa nghĩ ra được con người thâm sâu khó lường đó,sẽ tính kế gì.

Hades dứt mình ra khỏi quá khứ huyễn hoặc,ảo não đưa hai tay vuốt mặt,những xúc cảm nhất thời nhanh chóng bị thay thế bởi giá lạnh,lão nhìn theo bóng lưng người đàn ông vừa rời đưa,thù hận lan toả khắp căn phòng.

------------------------

Tôn Đằng vừa đi ra khỏi cửa lớn khách sạn Night Life,bước đến mở cửa phụ con xe thể thao đắt tiền,giúp Dương Khả Ái ngồi vào trong,thì bắt gặp thân ảnh cao lớn,quen thuộc đang tiến về phía tay trái.

"Yo...người anh em,mỹ nữ đi cùng anh đâu?".Tôn Đằng ngạo nghễnh đi tới,cho tay vào túi quần,tựa người lên thân xe của Vương Hạo.

Vương Hạo dừng động tác,ngẩng đầu nhìn về phía Tôn Đằng."Không phải chuyện của anh."

"Thế sao? Hay là phục vụ không tốt,người đẹp bỏ về rồi!".Tôn Đằng cứ một giọng nhạo báng,chọc tức Vương Hạo,nhưng anh chẳng thèm để ý một bước lên xe chạy thẳng.

Tôn Đằng nhếch môi cười nhạt,nhớ lại dáng hình khi nãy của Hạ Đồng,không ngừng cảm thấy thú vị!
Bình Luận (0)
Comment