Tổng Tài Báo Thù: Vạn Kiếp Vẫn Yêu Em

Chương 8

Buổi ký kết hợp đồng diễn ra khá suôn sẻ,chỉ một số việc khiến Hạ Đồng,cùng một vài đồng nghiệp không hài lòng,khi người phụ nữ như cô liên tục bị chuốc rượu.

Đối tác lần này của Hoàng Kim là CJ,tập đoàn thương mại xuất nhập khẩu đá quý khá nổi tiếng,tay chủ tịch Lưu là người đứng đầu tập đoàn đối tác,từ đầu đến cuối luôn duy trì ánh mắt dâm đãng,đục ngầu nhìn Hạ Đồng như thèm khát.

"Nào nào vì ngày vui của chúng ta,tôi mời cô Hạ đây một ly coi như làm quen cô trước vậy".Lão mân mê lại gần cô mà mời rượu,nhưng cô biết tỏng,lão đến cốt chỉ để đứng từ trên cao xuống xem cảnh xuân "trăm hoa đua nở" bên dưới cổ áo cô.

"Chủ tịch Lưu mong ngài thứ lỗi,tôi không biết uống rượu".Hạ Đồng nhẹ nhàng từ chối.

"Thế thì cô Hạ cứ coi như hôm nay bắt đầu tập uống đi,cô không nể mặt tôi?".Tay chủ tịch phóng đãng đưa tay vuốt lên làn da bạch ngọc của Hạ Đồng.

Chát!

Không gian xung quanh bàn tiệc và một vài bàn lân cận ngưng trọng.

"Cô...cô..!".Lão chủ tịch Lưu run run nhìn Hạ Đồng.Cô đứng thẳng dậy,tay tát thẳng vào bàn tay đang di chuyển làm càn trên da thịt cô,làm bàn tay béo ú của lão đỏ ửng một mảng.

"Tôi đã bảo không uống,càng không cho phép ông động chạm vào người tôi!".Hạ Đồng lên tiếng,ngữ khí sắt lạnh.

"Thôi thôi! Nào mọi người cùng nâng ly chúc cho dự án hợp tác lần này của chúng ta sẽ thành công tốt đẹp đi!".Đồng nghiệp xung quanh thấy không khí có mùi chết chóc, thì bắt đầu "phá vỡ rồi xây lại".

Chủ tịch Lưu mặt sượng chín lên,ông ta thiếu chút nữa thôi sẽ lao vào tát cho con đàn bà hạ lưu đó một cái thật kêu,khiến nó phải hối hận vì những gì mình dám làm.

"Chủ tịch Lưu tao sẽ không bỏ qua cho mày,coi tao sẽ xé nát thân thể mày ra".Lão rống lên trong đầu.

"Chúc cho thành công của chúng ta!Chúc mừng!!!".Cả hội trường khí thế ngút trời,giọng nói hào sảng của người trẻ mang năng lượng,trọng lực lớn,từng ngày không ngừng khiến cho mọi thứ phát triển,không ngừng tìm tòi mở rộng,không ngừng khao khát sống,vươn sức ra hít thở khí trời,đem tình yêu ra vận động liên hồi,không mệt mỏi.

-------------------------

Hạ Đồng liên tục rửa mặt,cô cảm thấy rất ghê tởm bàn tay thô ráp cùng hơi thở đầy chất cồn của tên chủ tịch Lưu đó.

Hạ Đồng nhìn mình trong gương,hôm nay cô không trang điểm,chỉ mặc một cái váy trắng viền ren dài tới đầu gối,tóc đen dài mượt mà như suối quấn quanh vai,đôi mắt trong veo to tròn,mang nét trong sáng,thuần khiết.

Cô nện giày cao gót xoay lưng đi ra ngoài.Một tốp đàn ông có vẻ bặm trợn bám theo,khi Hạ Đồng đi đến góc khuất của khách sạn,một bàn tay vươn ra nắm vai cô giật mạnh,Hạ Đồng mất đà té thẳng ra sau,đập vào ngực một người đàn ông.

"Em đang đi đâu thế".Giọng nói khàn khàn bỡn cợt vang lên.

"Không phải chuyện của ông".Cô hất tay gã đàn ông ra,mặt lộ rõ vẻ chán ghét.

Gã sỗ sàng ôm cô lại,Hạ Đồng vùng vẫy muốn thoát ra,tay chân đấm đá loạn xạ:"Buông ra,thả ra...Cứu cứu!!"

"Em cứ la hét đi,để xem có ai anh hùng tới cứu em đi!".Tên đó tỏ vẻ thích thú khi con mồi sợ hãi trong tay mình,cô càng giãy giụa càng kích thích dục vọng dơ bẩn trào ra từ hạ bộ bên dưới.

Đám đàn ông cười rộ lên,buông ra mấy câu nói dâm đãng.

"Em ngoan đi,đại ca sẽ "chiều" chết em đêm nay"

"Đúng đó đúng đó...đại ca,cô em tươi ngon như thế này làm sao bỏ qua được"

Tên được gọi là đại ca đưa bàn tay thô ráp cho vào váy Hạ Đồng,cô la hét giãy ra khỏi tay hắn,nhưng sức lực phụ nữ không chống cự nổi đàn ông.

"Buông tôi ra!! Buông raaaa!!!".Hạ Đồng hét to,đôi mắt đẹp đã phủ một tầng hơi nước.Cô rất sợ hãi,chưa bao giờ cô cảm thấy bất lực như lúc này.

Tên đại ca cầm thú thích thú:"Cứ hét đi!Hét to lên xem ai cứu được em,là em đắc tội với ông chủ anh,nhưng nhờ vậy anh mới được "ăn" cô em tươi ngon như em hahaha".Hắn đưa tay luồn vào cổ áo ren,bàn tay mợn trớn trên da thịt trắng nõn của Hạ Đồng,đưa tay toan đẩy áo lót,cô dùng hết sức cắn mạnh vào tay hắn.Tên đại ca hét lên thả cô ra.Hạ Đồng nhằm vào đám thuộc hạ lơ là,chạy ra hành lang.

"Đuổi theo con hạ nhân đó! Bắt nó lại cho tao!".Tên đại ca ôm cánh tay rướm máu vì dấu cắn sâu của Hạ Đồng,đuổi theo phía sau,cặp mắt hằn lên sự độc ác,hung hãn.

Hạ Đồng chạy chân không băng qua hành lang dài hẹp.Nơi đây rất lạ lẫm đối với cô,khung cảnh hoàn toàn khác xa với khách sạn bên ngoài,hoàn toàn im ắng,lạnh lẽo,phút chốc bị màn rượt đuổi làm cho náo động.

"Con nhỏ kia đứng lại".Tên thuộc hạ hét lên,đôi chân dài chạy băng băng,chỉ cách Hạ Đồng một sải tay.

Vì từng là thành viên đội điền kinh ở trường đại học,nên Hạ Đồng chạy rất nhanh,nhưng làm sao cô chạy lại một toán đàn ông lực lưỡng,côn đồ như thế.

"Đứa nào tóm được con đĩ đó,tao cho chơi hết đêm nay".Tên đại ca hét ra lệnh.

Cả bọn đàn ông nghe nói như thế,khí thế càng lên,điên cuồng máu lửa chạy hồng hộc như trâu,kẻ nào cũng muốn tóm lấy cô.

Hạ Đồng nhanh chóng bị chúng tóm lại.

Chát!

Tên đại ca tát một cái thật kêu vào mặt cô.Đầu Hạ Đồng nghiêng hẳn sang một bên,làn da sứ liền hiện đỏ năm ngón tay,khoé môi cô rỉ máu.Nhưng Hạ Đồng không khóc,mạnh mẽ cắn chặt môi.

Hắn thấy cô như thế,máu điên càng nổi rõ lên,hắn nắm tóc Hạ Đồng,lôi cô vào một căn phòng:"Nhẹ nhàng không muốn,mày muốn đau đớn đến chết chứ gì?".Hắn quăng mạnh cô xuống giường,đè thân hình to lớn xuống,bàn tay cuồng dã bóp chặt ngực cô,hơi thở nóng rẫy phả vào mặt Hạ Đồng.Cô chán ghét đẩy hắn ra,nhưng cô càng nhúc nhích,dục vọng của hắn lại càng bùng cháy.Hắn gầm lên,xé nát váy Hạ Đồng,thân hình trắng nõn,đầy đặn da thịt hiện ra trên chiếc giường màu đỏ rượu,ma mị chết người.

Hạ Đồng sợ hãi lùi sát đầu giường:"Tránh ra,tránh xa tôi ra!!!".Cô van xin hắn.

"Hà hà...em cứ cầu xin vậy đi,rồi lát nữa em phải quỳ dưới chân tôi mà quy phục con quái vật này".Nói rồi hắn kéo khoá quần,lôi ra dị vật to lớn đang "ngẩng cao đầu xuất trận".

"Không không...làm ơn đừng...đừng,dừng lại đi!!!".Hạ Đồng khóc,nước mắt nóng hổi lăn dài,bây giờ cô rất sợ,thật sự,rất sợ.

"Nào...đừng sợ,em sẽ thích nó ngay thôi!".Gã khoái chí,gầm lên,lao vào cô.

"Khônggggggggg....".
Bình Luận (0)
Comment