Nửa đêm tôi choàng tỉnh, vươn tai mệt mỏi. Tay sờ soạn xung quanh, anh đâu rồi? Hoảng hốt nhìn thân ảnh to lớn đang mẫm bước trên đất, tôi chạy đến cầm tay anh.
- Anh muốn làm gì? Anh đau đầu lẩm nhẩm, đôi môi khô khốc.
- Nước...nước.
- Được, chờ tôi, tôi sẽ mang nước đến. Tôi chạy thật nhanh theo đường quen thuộc vào nhà bếp rót nước, quay lại anh đã nằm vật ra nền nhà, mặt đã xanh xao, tôi lo lắng để tay lên trán, thật nóng rợn người. Tôi lay nhẹ anh, nhưng người vẫn bất động, chớ hề mở mắt nhìn tôi. Chẳng lẽ tôi phải bón? Mặc kệ ra sao, dù gì đã tiếp xúc gần với anh rồi. Tôi hớp một ngụm nước to, lấy can đảm đưa mặt lại gần, tay bóp hai bên má để anh mở miệng ra, tôi phủ môi đem nước ấm truyền xuống, lưỡi lia nước để anh uống. Chớp nhoáng, bản thân đã bị một lực mạnh đè bên dưới. Tôi trợn mắt nhìn chằm chằm anh không ngừng. Bản thân tự giác run lẩu bẩy. Con ngươi hổ phách mở to, nhìn mê loạn, kích tình mạnh. Tôi trở người mạnh nhưng là đều vô lực, làm sao đọ sức lại với anh. Bạch Kình Thần anh, mạnh mẽ phủ môi. Gặm không thương tiếc làm tôi đau đớn không thôi.
- A...ưm... đau quá... Thần. Tất cả đều bị anh thu vào miệng. Chữ "Thần" càng làm anh điên lên mà cạy miệng, mút hết tất cả. Đầu lưỡi anh nóng hổi, làm tôi mê muội, bất giác tay đã choàng cổ anh, kết hợp hôn trả vụng về, đấu lưỡi mãnh liệt. Tay anh từ từ đi xuống, áo ngủ quá vướng víu, anh nhíu mày, một tay xé nát, tôi lấy tay che chắn bộ ngực nở nang của bản thân. Đôi môi lại bị xâm chiếm một lần nữa. Ý thức dần mất đi. Anh bóp nắn, xoa đều làm mặt tôi càng đỏ ửng lên, lắc đầu.
- Không... cần. Anh hôn lên cổ, để lại dấu vết của riêng anh, đánh dấu mịch mù, vết tím vết đỏ chằn chịt. Đầu lưỡi anh lia xuống, hôn lên đỉnh hồng phấn kiêu ngạo, tạo một mảng ước át, toàn thân tôi như nảy lửa, nóng hừng hực. Anh lại thú tính, cắn nhẹ, sự kích thích này tôi không thể chịu đựng được. Kiềm chế quá khó, tay nắm chặt vai anh, bóp mạnh.
- Aaa....... Tôi cố cho bản thân kêu thật nhỏ. Chân tôi đụng phải cự vật đang muốn vươn ra, căng cứng, giật mình nhắm mắt lại. Anh lại mò xuống chiếc quần lót mỏng manh, đưa tay bên trong. Tay thành thạo mở cửa hoa huy*t đỏ chót, đưa ngón tay vào. Như có dòng điện trong người, tôi cảm giác được ngón tay anh đang ra vào cửa mình ướt sũng.
- Cô bé của cô thật thà hơn cô nhiều. Vừa nghe anh cười nhạo, tâm trí như tỉnh táo liền dùng hết sức đẩy mạnh anh ra. Anh cảm giác được tôi là đang chống cự liền gầm gừ, đem cự vật thoát ra ngoài quần. Tôi há hốc mồm nhìn cự vật thâm tím, thô to. Mấp máy môi, hoảng sợ, càng đẩy anh ra nhưng lại là công cốc.
- Bạch Kình Thần, anh tỉnh lại cho tôi. Anh..... Aa..... Cự vật mạnh bạo tiến vào cửa mình chật chội, tôi hét thất thanh, thực sự quá đau đớn, móng tay dài ghim chặt vào lòng bàn tay. Đúng là khi hỏi người nào về "lần đầu tiên" họ đều miêu tả y như nhau. Anh cố gánh đút vào thật sâu, môi nhẹ hôn lên cổ tôi thì thầm mê hoặc.
- Đừng loạn, một tý sẽ thoải mái. Anh vén những sợi tóc rũ bên má tôi sau vành tai. Anh nhẹ di chuyển ra vào, tôi càng hét to, nước mắt rơi xối xả không cầm được.
- Không...Aa.... Đừng vào sâu.... Rách mất.. Quá to.... Cảm nhận rõ ràng cự vật quá kích cỡ đang di chuyển.
- Cô bé cũng siết chặt tôi quá mức đây. Anh nói ra thực không ngượng miệng, tôi quá đau nên không có tâm trạng đôi co. Chốc lát, lại thấy dễ chịu hơn hẳn. Anh càng di chuyển nhanh hơn. Bàn tay to khoẻ của anh siết chặt eo nhỏ của tôi, tay còn lại nhào nắn một bên ngực, càng lúc càng chuyển động mạnh. Tôi cố gắng không phát ra một tiếng rên nào, cắn chặt răng. Anh dường như nhìn thấu liền ra vào kịch liệt khiến tôi cầu xin. Anh cắn nghe vành tai.
- Kêu lên tôi xem. Tôi không chịu nổi nữa, thật lỏng người phối hợp.
- Thần....Aa.... Nhẹ chút. Xung quanh yên tĩnh, nhưng lại bị phá nát bởi tiếng rên yêu kiều của thiếu nữ vang lên. Anh hừ lạnh, bắn tinh thật sâu vào tử cung tôi.
- Aa..... Anh kêu lên. Tôi quá mệt mỏi, mí mắt nặng trịch, tôi nằm trên nền nhà lạnh thiếp đi. Bạch Kình Thần anh, thỏa mãn nhìn cô gái nhỏ nhắn đã thiếp đi dưới thân, lưu luyến rút ra, anh quả thực muốn điên lên khi nhìn thấu từ trên xuống cơ thể đẹp đẽ của tôi, nhưng lại nhìn thấy khuôn mặt trắng bệch thiếp đi, liền đứng lên bế tôi lên phòng, yêu thương mắt không rời. Anh cho tôi nằm lên giường thoải mái rồi đắp chăn lại vì kỹ càng. Trên người hiện giờ, không mảnh vải che thân. Anh lấy áo ngủ choàng lại rồi dùng tuýp thuốc lành lạnh. Bôi lên nhẹ hết mức có thể. Vòng tay anh ấm áp cực kì. Tôi cọ đầu tìm vị trí thuận rồi áp mặt ngủ tiếp. Anh thấy hành động trẻ con như vậy, rúc vào lòng anh, anh mỉm cười thật sâu. Anh ôm tôi vào lòng rồi cũng thiếp đi. Đêm nay, sao đầy trời càng thêm đẹp động lòng người. Mùi hoan ái nồng nặc nhưng không khó chịu.