Tổng Tài Cưng Chiều Nhẹ Một Chút

Chương 100


Quản gia có chút không yên tâm nhìn cô, nhiều lần dò hỏi: “Tiểu phu nhân, cô thật không gọi nói trước cho tiên sinh sao?”
“Đây gọi là kiểm tra đột xuất!”
Trong tay Cố Manh Manh xách theo một hộp thức ăn đã được chuẩn bị khéo léo, dáng vẻ nghiêm túc nói: “Nếu như nói trước với anh ta rồi, vậy đâu gọi là kiểm tra đột xuất nữa?”
Quản gia vô ngôn đối đáp.

Cố Manh Manh hí mắt nhìn ông, rõ ràng là gương mặt con nít của Trương Kiều Manh, lại không phải là ra dáng vẻ dọa dẫm.

Chỉ nghe cô dùng giọng điệu uy hiếp nói tiếp: “Quản gia, ông không được phép lén trộm gọi điện cho anh ấy đấy, nếu không thì tôi sẽ nỗi đóa đó!”
Quản gia liền cười xòa.

Ông nói: “Tiểu phu nhân, cô yên tâm, tôi sẽ không làm như vậy.”
“Vậy quá tốt rồi!”
Cố Manh Manh nghe ông nói như vậy, tức khắc lại rạng rỡ mặt mày.

Cô cất bước ra ngoài, sau khi tới cửa trước, đưa hộp thức ăn cho quản gia, sau đó tự mình cúi xuống mang giày.

Ỷ Quản gia đứng kế bên nhìn cô, vẫn là rất lo lắng.


“Tiểu phu nhân.” Ông mở miệng nói.

“Bằng không thế này đi, tôi theo cô cùng đi, có được không?”
“Sao phải thế?”
Cố Manh Manh đã mang xong giày, ánh mắt khó hiểu nhìn ông.

Quản gia giải thích: “Cô không biết rõ về công ty của tiên sinh, tôi sợ cô lạc đường.”
Cố Manh Manh nâng mày.

Cô không chịu được, nói: “Quản gia, ông yên tâm đi à, tôi lớn rồi lại có miệng, tôi biết hỏi đường mà.”
Quản gia lại vô ngôn đối đáp.

Bước ra khỏi cửa, Cố Manh Manh đón xe đến công ty của Lục Tư Thần – Tập đoàn Hoàn Vũ!
Hôm nay vẫn là vận khí tốt, lại không bị kẹt xe, bởi vì Cố Manh Manh đã sớm chuẩn bị, cho nên khi đến trước cửa trụ sở chính của tập đoàn Hoàn Vũ cũng đúng lúc giờ nghỉ trưa.

“Tiểu phu nhân, cô cần tôi thay cô báo tin cho thư ký An không?”
Tài xế cung kính hỏi.

Thư ký An là thư ký cấp cao của Lục Tư Thần, là một trong những cánh tay đắc lực nhất.

Dĩ nhiên cũng là viên chức Hoàn Vũ mà Cố Manh Manh gặp mặt nhiều lần nhát.

“Không được!”
Cho nên sau khi nghe thấy lời đề nghị này của tài xé, Có Manh Manh lập tức từ chối.

Là cô ấy quyết tâm phải đến để kiểm tra đột xuất, bây giờ cũng đã đến cửa công ty rồi, nếu mà gọi điện cho thư ký An, chẳng phải là phí công nhọc sức rồi sao?
Tài xế thấy khuyên cô không được, chỉ biết thờ dài.

“Tiểu phu nhân, vậy bây giờ cô dư định như thế nào?”
“Đi, chúng ta đi vào!”
Cố Manh Manh vừa dút lời, cất bước tiến vào bên trong công ty.


Sau khi bước qua cửa xoay, đập vào mắt là đại sảnh nguy nga lộng lẫy, đâu đâu cũng hiện lên vẻ hoa lệ và cao nhã.

Vô hình, Cố Manh Manh bỗng nhiên có chút hồi hộp.

“Phòng làm việc của anh ấy ở đâu vậy nhï2”
Cô liền hỏi nhỏ về phía tài xé.

Địa vị của tài xé chênh lệch lớn, ông chỉ là một tài xé lái xe của ông chủ, vậy sao mà biết được phòng làm việc của Lục Tư Thần ở đâu?
Có Manh Manh nhìn thấy vẻ mặt bối rối khó xử của ông, không nén nỗi lại nói.

“Được rồi, chúng ta đi hỏi thử chỗ đại sảnh!”
Nói xong, cô đi về hướng quây tiếp tân.

“Xin chào quý cô, xin hỏi có thể phục vụ gì cho quý cô ạ?”
Trước quầy tiếp tân một cô gái tướng mạo xinh đẹp, nghênh đón chuyên nghiệp cùng chất giọng điềm mỹ, không khỏi khiến người ta vui vẻ thoải mái.

Nhưng mà, Cố Manh Manh lúc này cũng chẳng có tâm tư thưởng thức.

Cô nhìn nụ cười hoàn mỹ của cô gái, nói: “Chuyện là, tôi tới tìm Lục Tư Thần.”
Cô gái tiếp tân nghe thấy vậy, nụ cười có chút đơ ra.

Dáng vẻ của cô ấy trông rất ngạc nhiên.


Đại khái là nhìn thấy diện mạo, dáng điệu của Cố Manh Manh như một học sinh, cô tiếp tân bản thân hoài nghi mình nghe nhằm, rồi hỏi lại: “Xin lỗi, cô nói, cô đến tìm ai ạ?”
“Lục Tư Thần á!”
Cố Manh Manh tiếp lời cô.

Cô gái tiếp tân vẫn giữ nụ cười, tiếp tục hỏi: “Vậy được, xin hỏi quý cô và Lục Tư Thần có hẹn trước không ạ?”
Hẹn trước?
Cố Manh Manh khẽ run.

Cô mở to cặp mắt ngây thơ, vẻ mặt, bộ dạng rất mù mờ.

Cô ngập ngừng nói: “À, lại còn phải hẹn trước hả…”
Cô gái tiếp tân trông ánh mắt của cô, rõ ràng có sự thay đổi.

Cố Manh Manh cúi đầu, suy nghĩ một chút, lại lần nữa nhìn về phía cô ấy, nói: “Tôi là bạn của Lục Tư Thần, là vậy đó.”
“Xin lỗi quý cô, nếu quý cô không có hẹn trước, chúng tôi không được phép cho cô vào trong công ty, xin cô hiểu và thông cảm.” Cô tiếp tân hòa nhã cắt ngang lời cô.

Cố Manh Manh nhất thời ủ rũ như trái cà bị dập..

Bình Luận (0)
Comment