Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu/Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người

Chương 1156

Chương 1156:

 

“Không có.” Hoắc Kỳ Ngang lắc đầu, sau lưng anh, hai vệ sĩ vô cùng cảnh giác nhìn bốn phía, dù sao cách thức xuất hiện này của Hoắc Kỳ Ngang khiến họ càng phải nâng cao công tác đề phòng.

 

*Xin lỗi tiên sinh, chúng tôi không thể cho tiên sinh đi lên.” Lễ tân mặc dù đã bị người đàn ông này mê mẫn, nhưng vẫn làm đúng chức trách.

 

Hoắc Kỳ Ngang hiểu rõ, không thể hẹn trước với cô, nhưng anh vẫn muốn gặp cô, một giờ một phút cũng không muốn đợi!

 

Vội vàng, mãnh liệt.

 

“Có thể châm chước không?” Hoắc Kỳ Ngang hy vọng có thể thử xem vận may thế nào.

 

“Xin lỗi tiên sinh, khách của Kỷ tổng đều phải hẹn trước theo quy định, nếu không có hẹn, chúng tôi không thể cho anh lên.”

 

Lễ tân vô cùng kiên định nói.

 

Hoắc Kỳ Ngang chưa bao giờ lợi dụng thân phận của mình, mặc dù sẽ tiện hơn nhiều, nhưng anh vẫn tránh việc dùng thân phận phó tổng thống.

 

Vệ sĩ bên cạnh hiểu tâm sự của anh, lập tức nói với nhân viên lễ tân: “Các cô có biết người trước mặt các cô là ai không?”

 

Lễ tân lập tức kinh ngạc nhìn Hoắc Kỳ Ngang, chỉ cảm thấy người đàn ông này vô cùng đẹp trai, là minh tỉnh sao? Hay là tổng giám đốc công ty? Các cô ấy đúng là chưa từng thấy qua.

 

Cô không thể làm gì khác, chỉ có thể cười cười lắc đầu: “Xin lỗi tiên sinh, tôi không biết.”

 

“Ngài ấy chính là phó tổng thống của đất nước này.” Vệ sĩ lạnh lùng mở miệng, giọng nói về Hoắc Kỳ Ngang vô cùng tôn kính.

 

Một hàng lễ tân lập tức bị chấn kinh, các cô kinh ngạc nhìn người đàn ông này, khi anh đi vào, họ đều bị khí thế của anh làm cho đồ nghiêng đồ ngả.

 

Nhưng không ngờ người đàn ông trẻ tuổi này lại là phó tỗng thống mới nhậm chức ở đất nước này!

 

Hoắc Kỳ Ngang lấy vì, rút thẻ cä cước ra, đưa cho lễ tân: “Làm phiền đăng ký giúp tôi.”

 

Lễ tân vô cùng vinh hạnh, đôi tay run run nhận lấy căn cước của anh, liếc mắt nhìn cái tên phía trên, Hoắc Kỳ Ngang.

 

Trời ạ! Là thật, thực sự là phó tổng thống!

 

Các cô không thể nhận ra anh, nhưng tên của anh thì tuyệt đối không nhận nhằm.

 

Hơn nữa, nhìn khí thế tản mát ra từ anh, há có thể là giả mạo?

 

“Thât xin lỗi, thật xin lỗi, phó tổng thống tiên sinh, tôi lập tức đăng ký cho anh.” Lễ tân vô cùng hốt hoảng, vội cầm số lên, thay anh đăng ký, sau đó lại căng thẳng đưa lại ch anh.

 

Hoắc Kỳ Ngang cầm bút cô đưa tới, ký tên mình lên, ký xong, anh gật đầu với lễ tân, đi về hướng thang máy.

 

Lễ tân ở sau lưng anh cũng sắp điên rồi, là mừng như điên, bởi họ lại còn có thể nói chuyện với phó tổng thống tiên sinh.

 

Vinh hạnh biết bao chứ!

 

Hoắc Kỳ Ngang đứng trong thang máy, hai bên có hai vệ sĩ.

 

Thang máy dừng ở tầng 56, Hoắc Kỳ Ngang bước ra, đồng thời dặn dò với vệ sinh: “Không được để lộ thân phận nữa.”

 

Vệ sĩ lập tức gật đầu, vừa rồi nếu không phải bị lễ tân ngăn lại, họ cũng sẽ không tùy ý để lộ thân phận anh.

 

Hoắc Kỳ Ngang đứng ở phòng làm việc, hỏi vị trí của Kỷ An Tâm, sau đó liền đi tới.

 

Vệ sĩ ở lại chờ anh, ở nơi này, anh không muốn bị để ý quá.

 

Kỷ An Tâm đang họp, Hoắc Kỳ Ngang đi tới phòng họp sáng trưng, đột nhiên dừng bước chân.

 

Bởi anh đã nhìn thấy người phụ nữ ngồi ở đầu tiên, cô nghiêng người về phía anh, chỉ là chưa nhận ra anh. Ánh mắt cô dừng trên gương mặt một nhân viên, ánh mắt toát ra vẻ sắc bén, làm người cô tỏa ra một loại khí tức chèn ép người khác.

 

Cô sắn tay áo, ghim cài trên mái tóc, có một mị lực của người lạnh đạo.

 

Hô hấp Hoắc Kỳ Ngang ngừng lại một giây, đã bao lâu anh không được nhìn thấy cô? Năm năm, cô đã trở nên thành thục, lại càng rực rỡ chói mắt.

 

Kỷ An Tâm đang cúi đầu, viết gì đó lên tài liệu, phút chốc, cô nhạy cảm phát hiện ra có người đang nhìn mình, mặc dù ở công ty, cũng thường xuyên có nhân viên nam lén nhìn Kỷ An Tâm, nhưng ánh mắt trắng trọn như vậy cũng là người đầu tiên.

Bình Luận (0)
Comment