Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu/Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người

Chương 12

Chương 12:

 

Cậu đứng khoanh tay, cẩn thận nhìn kỹ cậu bé trên màn hình tivi, sau đó lại liếc nhìn cô em gái đang khóc không ra bộ dạng gì của mình, đột nhiên nói: “Em thấy cậu nhóc ấy có giống anh không?”

 

“Lễế nào đó là con ngoài dã thú của anh?” Cô gái lập tức nín khóc, suy nghĩ nói.

 

Chàng trai tức giận gõ vào đầu cô một cái: “Em nghĩ cái gì thế, làm sao có chuyện đấy được?”

 

“Vậy ý của anh là gì?”

 

“Não em úng nước à, nhà mình có mỗi anh là con trai hả? Nghĩ xem, ngoài anh ra còn ai nữa?”

 

Trên mặt cô gái đột nhiên hiện ra sự mừng rỡ và kích động: “Anh hai? Lễ nào là con trai của anh hai? Chắc chắn rồi, trông đứa bé giống anh hai lãm.

 

Chàng trai cũng trầm tư mắt vài giây “Em nghĩ liệu anh hai có khả năng có con riêng ở bên ngoài không?”

 

“Em không cần biết, đứa bé này chắc chắn là con của anh hai.” Cô gái thở hỗn hển tức giận nói, điều này chắc như đỉnh đóng cột rồi.

 

Chàng trai liếc nhìn cô em gái: “Em có thể suy nghĩ kỹ trước khi nói được không? Lỡ không phải con của anh hai thì sao?”

 

“Em chắc chắn đấy.” Cô gái nói xong liền bĩu môi: “Anh hai đi công tác một tháng rồi sao giò vẫn chưa về nhỉ, nếu bây giờ anh hai mà có nhà, chắc chắn anh ấy phải đi nhận con ruột.”

 

“Em nói của anh hai thì là của anh hai à! Anh hai không phải loại người bừa bãi như thế, hơn nữa đứa bé cũng hơn 4 tuổi rồi, anh hai lúc đó vẫn còn trẻ mài”

 

“Còn trẻ nên mới dễ gây ra lỗi lầm! Em không biết, chúng ta phải đi xác nhận xem đứa bé này có phải con của anh hai hay không. Nếu đúng là như vậy, hihi, chẳng phải em sẽ có một đứa cháu trai thông minh tuyệt đỉnh, vừa đẹp trai lại vừa đáng yêu hay sao? Đứa bé sẽ gọi em là cô, gọi anh là chú, chẳng lẽ anh không thích hay sao?” Cô gái phấn khích đến mức nắm chặt tay.

 

Chàng trai cũng không có ý kiến gì, cậu nheo mắt nói: “Việc này em không được làm loạn lên đâu.”

 

“Không đâu, em sẽ đi xét nghiệm DNA, sau khi chắc chắn em mới nói với anh hai, nếu không anh hai sẽ đánh em chết mát.”

 

“Em biết vậy là tốt.”

 

Cô gái liền tự tin nói: “Cứ đợi đấy! Cháu trai của cô, cô đến rồi đây.”

 

Cậu nhìn em một lúc: “Bây giờ em ấy đã là quán quân rồi, em yên tâm rồi chứ, còn không mau đi làm bài tập đi!”

 

“Bố mẹ còn không quản em, anh quản em nhiều vậy làm gì?”

 

“Bởi vì anh không hy vọng anh có một cô em gái lúc nào cũng đứng top 10 học kém trong lớp, mắt mặt lắm!”

 

“Anh thì có gì tốt đẹp đâu, anh có tin không ngày mai em sẽ đi thu toàn bộ những bức thư tình của anh không?”

 

Cậu quay đầu nhìn em: “Em dám thử không?”

 

Cô cắn môi, cười đắc ý: “Nói cho anh biết, em thừa biết mấy bạn yêu thầm anh, bọn họ còn cầu xin em gửi thư cho anh đấy! Bạn gì mà tên là Triền Miên ý, tình cảm sâu nặng quá. Ay-yo, sến chết mắt.”

 

“Hình Nhất Nặc.” Cậu nỗi giận.

 

“Hình Nhất Phàm.” Cô cười lớn.

 

Cậu mặc kệ, cô em cũng không thèm để ý tới anh nửa.

 

Tư Vũ vô cùng tức giận kéo con lên xe, ngồi trên xe của bảo mẫu, cô nhìn chằm chằm vào con trai rồi hỏi: “Nói mau, tại sao con lại làm như vậy?”

 

“Mami, con muốn tìm daddy để có thể bảo vệ mami.”

 

“Tư Vũ à, cậu đừng giận nữa, chỉ là thằng bé nhớ bố thôi mà.” Tô Hi nhẹ nhàng khuyên.

 

“Tô Hi à, cậu đừng khuyên gì tớ, hôm nay tớ phải nói chuyện cho ra lẽ với nó.”

 

Cậu bé trông bộ dạng tức giận của mami, cậu không nghĩ rằng mami sẽ giận dữ tới mức này, lẽ nào mami không muốn tìm daddy ư?

 

“Mami, daddy rốt cuộc đang ở đâu?” Cậu nhóc vừa khóc vừa hỏi.

 

Mặc dù lúc nãy trên sân khấu cậu rất thản nhiên, tự tin, tuy nhiên ngồi trước mặt mẹ thì cậu lại trở thành một người hoàn toàn khác.

 

Tư Vũ ban đầu muốn nghiêm túc giáo dục, nhắc nhở con, thế nhưng trong thời khắc này, thấy biểu cảm ấy của con, tim cô dường như tan chảy. Cô thở dài: “Mami cũng không biết daddy của con là ai và càng không biết đang ở đâu? Nhưng con yên tâm, mami là người yêu con nhất, mami sẽ ở bên chăm sóc con suốt quãng đời còn lại.”

 

Nói dứt câu, Tư Vũ ôm chặt con vào lòng. Dĩ Hi hít một hơi thật sâu: “Mami, mami thật sự không muốn tìm daddy sao?”

 

“Tiểu Hi à, mẹ nuôi nói cho con biết, năm đó, vào lúc con chào đời, có thể nói mami và daddy con dường như không có chút tình cảm gì, cho nên nếu con tìm daddy, mami của con sẽ buồn và mệt mỏi lắm.”

Cả nhà nhớ truyenone.vn nhé, có gì truy cập trực tiếp truyenone.vn gõ tìm nhé! Chúc cả nhà vui khỏe mùa dịch nhé!

Bình Luận (0)
Comment