Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu/Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người

Chương 144

Nhưng trên gương mặt anh tuần vẫn tỏ ra trầm mặc, khó coi, nghĩ đến biểu cảm mê hoặc ấy của cô, có phải cô đã diễn qua với Mộ Phi và Kỳ Lương?

 

“Tôi chỉ không muốn con trai tôi có một người mẹ kiêu ngạo, chăng hoa làm nó xấu hỗ thôi, chứ với địa vị thân phận như tôi thì người xinh hơn em tôi gặp nhiều rồi!” Hình Liệt Hàn lập tức đả kích.

 

Vẻ mặt phong tình của Đường Tư Vũ ngay lập tức biến thành trạng thái nghiền răng nghiền lợi: “Hình Liệt Hàn, mong anh đừng liệt kê tôi vào những loại người đó.

 

Là tôi chăng hoa hay là do anh háo sắc mà năm năm trước đã biết chơi gái rồi.

 

Trong năm năm nay, anh chơi gái chắc mười đầu ngón tay đếm cũng không đủ đâu nhỉ? Có cho thêm cả mười ngón chân nữa chắc cũng vậy!”

 

Hình Liệt Hàn khẽ nhíu mày, người phụ nữ này lại trách móc anh?

 

“Đợi đến ngày em bắt gặp tôi chơi gái rồi nói tiếp, còn không bắt được thì đừng đoán linh tinh.” Hình Liệt Hàn phản bác.

 

“Tôi không hứng. Tôi chỉ hy vọng sau này chơi gái thì anh đừng đưa về nhà, kẻo con nó học phải cái tính đấy của anh, lúc đấy tôi không tha cho anh đâu.”

 

“Vậy em thì sao? Trong năm năm này, em có người đàn ông nào không?” Hình Liệt Hàn hỏi lại, anh cực kỳ tò mò không biết năm năm ấy cô đã trải qua như thế nào?

 

“Tôi giữ mình thanh khiết.”

 

“Thật không? Năm năm trước em và Mộ Phi không có…” Hình Liệt Hàn phát hiện mình rất có hứng thú với loại chuyện này.

 

Gương mặt nhỏ của Đường Tư Vũ liền thay đổi: “Năm năm trước là lần đầu của tôi! Tôi với Mộ Phi trong sạch.”

 

Hình Liệt Hàn nghe xong trong lòng liền có cảm giác khó chịu không tên, anh hơi ảo não hừ nhẹ một tiếng: “Nghe cứ như tôi là lần thứ hai vậy.”

 

Nghe câu nói này Đường Tư Vũ đang uống ngụm trà thì phun ra, cô. vội lấy giấy lau miệng.

 

Sắc mặt người đàn ông đối diện lập tức trầm xuống: “Ý em là sao? Em không tin ư2”

 

Đường Tư Vũ thực sự không dám tin đó là lần đầu tiên của anh ta, có điều, sắc mặt của cô dần ửng đỏ: “Đừng nhắc đến chuyện này nữa.”

 

Hình Liệt Hàn buồn phiền thở dài, người phụ nữ này lại không tin anh. Thực sự đó là lần đầu tiên anh lên giường với một cô gái khi vừa 23 tuổi.

 

Đồ ăn dọn lên, chủ đề ấy cũng kết thúc.

 

Đường Tư Vũ rất đói, cô đến bữa sáng cũng chưa ăn, hết điện thoại của Diệp Du rồi lại cãi nhau với anh ta, miệng đều khô hết cả lại rồi.

 

Đường Tư Vũ ăn một miếng sườn xào chua ngọt, lập tức khen ngợi: “Ngon quái Cái này làm thế nào nhỉ?”

 

Hình Liệt Hàn thấy cô tìm tòi nghiên cứu cách nấu, liền nói: “Nếu em muốn học, tôi có thể bỏ tiền thuê đầu bếp ở đây dạy eml”

 

Đường Tư Vũ nghĩ thế không hay lắm: “Không cần. Tôi tự nghiên cứu.”

 

Hình Liệt Hàn ăn, phát hiện đồ ăn ở đây không ngon bằng các món người phụ nữ này hay nấu, giờ anh không còn hứng thú với mây đồ ăn bên ngoài nữa rồi.

 

Đường Tư Vũ nghĩ ngợi rồi nói với người đàn ông bên cạnh: “Anh có biết đàn ông thường nấu ăn ngon hơn phụ nữ không?

 

Anh xem, hầu như các đầu bếp tại các nhà hàng năm sao cao cấp đều là đàn ông cả.”

 

Hình Liệt Hàn lập tức nghe ra ẩn ý trong câu nói của cô: “Ý em là sau này để tôi nấu ăn?”

 

“Tôi chỉ nghĩ thế thôi, về chuyện bếp núc thì cánh đàn ông các anh có thể phát triển một chút. Nếu anh có hứng, chuyện nấu ăn bếp núc ở nhà tôi có thể giao cho anh.”

 

Đường Tư Vũ cười có chút tâm cơ.

 

Hình Liệt Hàn nghĩ ngợi: “Đợi lúc tôi có thời gian rồi nói.”

 

“Được thôi. Tôi chờ.” Đường Tư Vũ nói xong, lại tiếp tục cúi đầu xuống ăn tiếp.

 

Chỉ là cô không phát hiện ra rằng ánh mắt Hình Liệt Hàn liên tục nhìn vào cô, còn có chút suy tư, người phụ nữ này thật sự mong đợi tay nghề của anh?

 

“Sắp kỳ nghỉ đông rồi. Tôi nghĩ nên đăng ký cho con hai lớp học theo sở thích. Anh nghĩ sao?” Đường Tư Vũ ngước đầu lên hỏi anh.

 

“Xem ý của con nữa.”

 

“Tôi nghĩ con có thể đăng ký lớp Taekwondo và lớp cưỡi ngựa, vì cơ thể con rất yếu.” Đường Tư Vũ mong con trai sẽ khỏe mạnh hơn.

 

Hình Liệt Hàn nghe xong, đột nhiên cười ấm áp nhìn cô: “Cô Đường à, nghe ngữ điệu này của em dường như em coi tôi là chồng em rồi”.

 

Đường Tư Vũ liền đơ người, mặt đỏ bừng lên: “Anh nghĩ nhiều rồi.”

Bình Luận (0)
Comment