Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu/Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người

Chương 439

Sau khi chơi xong bản nhạc, nhóc con bỗng nhiên nhớ tới Đường Hùng.

 

Khuôn mặt Đường Tư Vũ hiện lên tia bi thương, sau khi con trai trở về cô vẫn chưa tìm thời gian để nói với con chuyện này, một là cô không biết mở miệng nói thế nào, hai là thấy con trai còn quá nhỏ, Sợ con đau lòng.

 

“Tiểu Hi, ông ngoại đã đến một nơi rất xa.”

 

Giọng nói Đường Tư Vũ hơi nghẹn ngào, nhìn khuôn mặt nhỏ non nớt của con, đáy mắt cô rung rung.

 

“Ông ngoại đi đâu ạ?” Đường Dĩ Hi chớp mắt, tò mò hỏi.

 

“Ông đến thiên đường rồi, con không gặp ông được nữa.” Đường Tư Vũ nén lại bi thương nói với cậu.

 

“Thiên đường, vậy ông sẽ không bao giờ quay về nữa sao? Con cũng không thể gặp ông nữa sao?” Đường Dĩ Hi từ nhỏ đã thích nghe truyện cổ tich, nhưng thiên đường trong lòng cậu bé là một thế giới tốt đẹp khác.

 

Đường Tư Vũ gật gật đầu: “Đúng, con không thể gặp ông được nữa nhưng trong lòng con có thể nhớ về ông, nghĩ về ông.”

 

Cô nói xong, khẽ nghiêng đầu, nhẹ nhàng xoa đi những giọt nước mắt ở khóe mắt không để con nhìn thấy.

 

Đôi mắt to của Đường Dĩ Hi chớp chớp, có hơi đỏ lên: “Nhưng mà, nhưng mà con muốn gặp ông ngoại.”

 

Đường Tư Vũ quay đầu đi, đôi mắt cũng đỏ lên, cô gật gật đầu: “Được, ngày mai mami đưa con đi gặp ông.”

 

Đường Dĩ Hi thấy mẹ nói xong rồi bắt đầu rơi nước mắt, cậu bé lập tức hoang mang lấy đôi tay núc ních thịt của mình giúp mẹ lau nước mắt: “Mami, sao mẹ lại khóc?”

 

Đường Tư Vũ đưa tay ra ôm chặt cậu, chôn mặt vào bờ vai nhỏ bé của cậu: “Mami không sao! Mắt của mami chắc là bị cát bay vào.”

 

“Mami, để con thỏi thổi giúp mẹ.”

 

“Được!”

 

Đường Tư Vũ bỏ cậu nhóc ra, để chiếc miệng nhỏ của cậu thổi thổi mắt cho cô.

 

Đường Tư Vũ cảm nhận được sự quan tâm của con trai, trong lòng cũng dễ chịu hơn nhiều, con trai ngày càng trở nên hiều chuyện.

 

5h30 chiều, chiếc xe thể thao của Hình Liệt Hàn dừng trước cửa biệt thự, nhóc con đã luyện piano xong rồi, đang chơi bóng trên sân cỏ tầng dưới, thấy daddy trở về, cậu bé giang cánh tay nhào chạy tới.

 

Hình Liệt Hàn vừa xuống xe thì có một quả bóng thịt nhào tới, anh đưa tay bế nhóc con lên để cậu ngồi trong vòng tay vững chắc của mình sau đó thơm thơm lên hai má nhỏ.

 

“Daddy, cha làm xong rồi ạ?” Cậu nhóc vui vẻ hỏi.

 

“Ừm! Daddy tan làm rồi, thời gian tiếp theo đều ở bên cạnh con.”

 

“Lát nữa chúng ta chơi bóng nhé!”

 

“Vâng ạI”

 

Đường Tư Vũ đi tới, nói với cậu bé: “Tiểu Hi, con đi chơi trước nhé! Mẹ nói chuyện với daddy một chút.”

 

“Vâng ạ! Lát nữa daddy qua tìm con nhé.”

 

Cậu nhóc ôm quả bóng chạy ra sân cỏ chơi.

 

Đường Tư Vũ thấy người đàn ông cả người chỉnh tề trở về, cô lo lắng hỏi: “Anh biết Hình Nham là ai không?”

 

Hình Liệt Hàn khẽ ngớ ra, xem ra cô đã nhìn thấy tin tức tập đoàn Đường thị sáp nhập rồi, anh gật đầu: “Biết, ông ta là chú họ anh.”

 

Đường Tư Vũ kinh ngạc nhìn anh, hơi trừng mắt: “Ông ta là chú họ anh?”

 

“Bố của ông ta và ông nội anh là anh em ruột, có điều mặc dù bọn anh là người trong một gia tộc lớn nhưng công ty bọn anh không có giao thiệp cũng không can thiệp lẫn nhau. Chuyện hôm nay ông ta và Khưu Lâm bắt tay sáp nhập công ty, trước đó anh cũng không dự liệu tới, hôm nay mới nghe tin tức.” Hình Liệt Hàn mở miệng nói, trong ánh mắt có chút lo lắng nhìn cô.

 

Trái tim Đường Tư Vũ thắt chặt lại, nói như vậy, Khưu Lâm và Hình Nham sáp nhập công ty, Hình Liệt Hàn muốn giành lại tập đoàn Đường thị từ tay bà ta thì không chỉ phải đối phó với một mình Khưu Lâm mà còn phải đối phó với cả Khưu Lâm và chú họ của anh nữa.

 

Chuyện đã phát triển đến bước này, Đường Tư Vũ thực sự không muốn đối mặt với chuyện như vậy, càng không muốn gia tăng áp lực lên người anh.

 

Hình Liệt Hàn thấy gương mặt nhỏ nhắn của cô đang chăm chú suy nghĩ chuyện này liền biết cô đang lo lắng cái gì, anh đưa tay vuốt nhẹ mái tóc sau đầu cô: “Đừng lo lắng, mặc dù Khưu Lâm tìm chú anh để chống lưng nhưng chuyện anh đã đồng ý với em thì tuyệt đối không nuốt lời, anh nói được làm được.”

 

Giọng nói trầm thấp lộ ra vẻ kiên định chân thật đáng tin.

 

Đường Tư Vũ vội ngắng đầu nhìn anh: “Nhưng mà, đó là chú họ anh.”

 

“Trên thương trường, không có tình thân chỉ có đối thủ, mà người chú này của anh dã tâm không nhỏ. Nếu ông ta đã hợp tác với Khưu Lâm, vậy thì tình thế này sẽ uy hiếp đến anh, anh không thể thủ hạ lưu tình với ông ta được.” Ánh mắt Hình Liệt Hàn lóe lên tia lạnh lùng.

Bình Luận (0)
Comment