Tổng Tài Đại Nhân Xin Hãy Dịu Dàng

Chương 33

Tịch Thần Hạn đứng cách thang máy không xa, nhìn Vũ Tiểu Kiều không chớp mắt.

Anh vốn ở phòng bà nội nghe thấy Vũ Tiểu Kiều đến bệnh viện, muốn đến xem nữ chính trong video hiện tại tình trạng thế nào. không ngờ nhìn thấy cảnh cô và một người đàn ông khác đang mập mờ với nhau!

Đối diện cửa thang máy là cửa sổ ánh nắng chiếu vào, anh nhìn ngược sáng, ánh mắt cay xè cũng không nỡ dịch chuyển.

Cô dựa tường hơi cúi đầu, tóc dài che đi nửa gương mặt trắng nôn, chỉ nhìn nghiêng thấy hàng mi dài cong, còn có cái mũi thắng tập khéo léo của cô.

Anh cũng không rõ điểm nào trên người Vũ Tiểu Kiều đã hấp dẫn anh.

Cô quả thực rất xinh đẹp rất thanh tú, đặc biệt là đôi mắt như nước hồ thu sóng sánh, hút hồn người.

Nhưng bên cạnh anh, phụ nữ đẹp hơn Vũ Tiểu Kiều nhiều không kế số, cô không phải người đẹp nhất, nhưng có một loại ma lực hấp dẫn khiến anh thích yên lặng nhìn cô, nhìn thế nào cũng thấy không đủ.

Vũ Tiểu Kiều đứng dựa vào tường rất lâu không động đậy, cũng không biết đang nghĩ gì.

Tịch Thần Hạn có chút không vui, lẽ nào người phụ nữ này đang nhớ đến cái vuốt ve dịu dàng của người đàn ông khi nãy? Bởi vì sắc mặt Vũ Tiểu Kiểu hiện tại rất bình tĩnh, một chút cũng không giống con hổ giương manh múa vuốt giống như lúc bên cạnh anh.

Tịch Thân Hạn nâng tay vô thức vuốt ve cổ, trên đó còn lưu lại vết cắn của Vũ Tiểu Kiều, hình hai hàm răng đều.

Khỏe môi anh bất giác cong nhẹ.

Lúc này điện thoại anh rung lên, là tài liệu Đông Thanh gửi đến.

Đông Thanh làm việc trước giờ năng suất rất cao, thời gian không quá mấy phút đã tra ra người đàn ông lúc này là ai.

Tịch Thần Hạn mở tài liệu ra vừa nhìn thấy tên họ, cả gương mặt như bị một lớp mây đen bao phủ

Tào Xuyên

Người đàn ông này lại có thể là người trong mộng mà Vũ Tiểu Kiều luôn nhớ đến

Tài liệu Đông Thanh gửi đến rất chi tiết, chiều cao, cân nặng, tuổi tác của Tào Xuyên, thân thể gia đình đầy đủ Tào Xuyên là cậu chủ thứ hai của tập đoàn Tào Thị, học sinh năm 3 ở Strickland, khoa thiết kế thời trang cùng lớp với Vũ Tiểu Kiều, một năm trước Vũ Tiểu Kiều đồng ý lời theo đuổi của Tào yên, hai người xác nhận mối quan hệ.

Tịch Thân Hạn đọc đến đây, hận không thể bóp nát cái điện thoại trong tay.

Khi anh tiếp tục kéo xuống xem, Đồng Thanh dùng chữ viết hoa viết một câu “Nhưng mấy hôm trước, Vũ Tiểu Kiều đã đơn phương đề nghị chia tay. Nguyên nhân chia tay vẫn chưa tra rõ.

Đông Thanh chính là lo lắng cậu chủ Thần biết Tào Xuyên là bạn trai của Vũ Tiểu Kiều sẽ nổi trận lôi đình, cố ý dùng màu và kiểu chữ rõ ràng nhất ghi chủ hai chữ “chia tay”.

Sắc mặt của Tịch Thần Hạn cuối cùng cũng đã từ từ trở lại bình thường, nhưng tâm trạng vẫn rất khó chịu.

Vũ Tiểu Kiêu lại không từ chối sự vuốt ve của Tào Xuyên, nào vẫn còn tình cảm với người đàn ông này? lẽ

Tịch Thân Hạn không rõ bản thân đang bị sao. Lồng ngực khó chịu châm chích, toàn thân đều khó chịu nhìn đâu cũng không thuận mắt.

Tịch Thần Hạn ở ngoài phòng bệnh của nội quát mang vải tên vệ sĩ đang đứng gác, rồi mới đẩy phòng bệnh đi vào.

Bà Tịch, Dương Tuyết Như ngôi trên sô pha, vừa xem kế hoạch dưỡng bệnh bệnh viện vạch ra vừa nói với Tịch Thần Hạn vừa quay lai. “Thần Hạn, sao con có thể nói với phóng viên con có vị hôn thể rồi?”

Tịch Thần Hạn không đáp, anh không muốn nhạc đến bất cứ chủ đề nào liên quan đến Vũ Tiểu Kiều

Bà nội ngồi trên giường ăn hoa quả khô, ngẩng đầu ánh mắt sáng quặc nhìn Tịch Thần Hạn. “Hạn nhi, con có vị hôn thể rồi a? Sao lại không nói với báo Mau đem cô gái đó cho bà nội xem xem nào!”

Nói xong bà nội khóc lên, “Bà chờ cháu dâu chờ đến đôi mắt mở rồi, xem như con có lương tâm biết bà sắp chết nên tìm một đứa cháu dâu cho bà”

“Bà Nội! Bà khỏe mạnh như vậy, không được nói trù ẻo chính mình!” Tịch Thần Hạn cuối cùng cũng buông xuống tâm trạng không thoải mái, vẻ mặt ôn hòa ngồi kế bà nội giúp bà bóc vỏ hạt, đem từng hạt đút cho bà ăn.

Bà nội dù đã 90 tuổi rồi nhưng răng rất khỏe, thích ăn hạt khô giòn rụm. “Hạn nhi, con mau đem vị hôn thể đến cho bà xem đi!” Bà vừa nhai hạt, vừa vuốt ve Tịch Thần Hạn.

Dương Tuyết Như từ trên số pha đứng dậy trên đôi giày cao nửa tắc, dáng đi tao nhã đến trước mặt bà nội đem sự tình nói cho bà nội biết rồi lên tiếng “Mẹ, chắc Thân Hạn đang lừa phóng viên đó! Bên cạnh nó ngay cả một người phụ nữ đều không có, lấy đâu ra vị hôn thể.” Dương Tuyết Như nói vô cùng chắc chắn Nếu nói Tịch Thần Hạn thích đàn ông bà ấy cũng có thể tin, nhưng nói Tịch Thần Hạn tìm một người phụ nữ làm vị hôn thể thì bà ấy sao cũng không tin.

Tịch Thần Hạn từ từ ngẩng đầu, đôi mắt đen kịt tạo thành một luồng sáng “Là thật a!”

Dương Tuyết Như kinh ngạc nhìn Tịch Thần Hạn, còn tưởng là bản thân nghe nhầm nên vội vã truy vấn. “Con nói gì? Là thật? Sao có thể vậy được!”

Dương Tuyết Như không thể không kinh ngạc, bà ấy trước đây giới thiệu rất nhiều thiên kim xinh đẹp cho Tịch Thần Hạn, anh đều không thích phụ nữ nên viện từ chối, ngay cả mặt của đối phương cũng không muốn

Dương Tuyết Như còn cho rằng, Tịch Thần Hạn bên cạnh luôn không có người phụ nữ nào có lẽ giới tính có vấn đề thật Bà ấy không ngờ bằng nhiên xuất hiện tin tức một vị hôn chưa từng nghe

Tịch Thần Hạn nhiên cong môi, mim cười vô định. “Mẹ sao lại không thể chứ Mẹ ở nước ngoài suốt lẽ nào luôn cử người theo dõi động tĩnh của con sao?”

Mặt bà nội trầm xuống nhìn Dương Tuyết Như

Dương Tuyết Như sắc mặt có chút bệch rồi lại trở lại như thường, không nhanh không chậm nói, “Mẹ, con sao lại phải người xem Hạn, con cũng là quan tâm chuyện hôn nhân của Thần Hạn lo lắng nó bị cô gái có tâm cơ lừa gạt thôi mà.

Bà nội gật gật đầu, “Hạn nhi,mẹ con nói đúng, với thân phận của con phải cẩn thận những cô gái có tâm cơ cố ý tiếp cận

Sau đó, bà nội nhìn Dương Tuyết Như nói, điều mẹ tin Hạn không phải người nào cũng có thể giở trò mưu mô với cháu cưng của mẹ”

Dương Tuyết Như cười cười, “Vâng, Thân Hạn thông minh như vậy, liếc mắt cái cũng nhìn thấu được người có ý đồ không bình

Bà nội cười ha hả cầm tay của Tịch Hạn, âm thanh đầy vẻ cưng chiều, “Hạn nhi, khi nào đem vị hôn thể của con đến cho bà nội xem vậy?” có thời gian con nhất định cô ấy đến thăm nội. Tịch Thần Hạn nói. phụ nữ đó là ai? Thân phận thế nào?” Dương Tuyết Như thốt lên hỏi.

Bà ấy rất hiểu là người phụ nào lại có thể khiến Tịch Thần Hạn xác nhận là vị hôn thể.

Bà nội cũng rất quan tâm vấn đề này, đôi mắt trông mong nhìn Tịch Thân Hạn ấy không có gia thể nổi tiếng, cũng không có xuất thân hiển Tịch Thần Hạn thản nhiên nói. “Cái gì?!” Dương Tuyết Như cố gắng duy trì vẻ đoan trang mới không thất lễ, nhưng âm thanh đã không còn bình tĩnh, cuối câu khống chế không nổi cất cao giọng “Thần Hạn, địa vị nhà họ Tịch chúng ta sao có thể tìm một phụ nữ không môn đăng hộ đối làm vợ!” Dương Tuyết Như nói. Bà nội vội vàng gật đầu, “Đúng vậy Hạn nhi, chuyện này con phải suy nghĩ kỹ đó.

Bình Luận (0)
Comment