Tổng Tài Hắc Đạo Quấn Lấy Tôi

Chương 106

Ở chương trước

" Anh xuống ngay khỏi giường của tôi! "

Hoàng Phi Hùng nhanh tay nắm lấy cái gối ôm kia rồi kéo cô lại gần, anh ta nhìn thẳng vào đối mắt đang vừa sợ hãi vừa cố gắng tỏ ra mạnh mẽ kia của cô, nói:

" Có cá tính! Tôi thích!"

-----------

Tiểu Chư không chịu nổi thái độ đó của anh ta, cô liền dùng đầu mình đập vào đầu của Phi Hùng.

Anh ta tức giận nói:

" Cô bị điên à?...Con gái gì đâu mà hung dữ thế không biết!! " Phi Hùng vừa nói vừa xoa trán. Cú va chạm vừa rồi khiến trán hắn nổi một cục khá to.

Tiểu Chư lúc này tuy cũng xưng một cục ở trán như vậy nhưng khi thấy thái độ đó của Hoàng Phi Hùng, máu cà khịa trong cô được đẩy lên, cô nói:

" Tôi vừa nghe anh nói anh thích con gái cá tính mà! Hừ! Đáng đời!"

Hoàng Phi Hùng bỗng ngồi thẳng dậy, nghiêm túc nói:

" Việc sáng nay tôi nói với cô, cô đã suy nghĩ chưa? "

Tiểu Chư giả vờ hỏi lại hắn: " Việc gì? "

" Chính là việc cô trở thành đồng minh của tôi. Tôi đoán cô mất công giả trai như vậy chắc cũng có lý do riêng. Nếu bây giờ tôi và cô cùng kết hợp, kẻ tung người hứng khi đó ai cũng sẽ được lợi cả. Cô thấy sao? " Hoàng Phi Hùng vừa nói vừa ngồi ôm gối.

Tiểu Chư nghe anh ta nói vậy liền nhanh trí hỏi dò:

" Cứ cho là tôi sẽ trở thành đồng minh của anh đi! Vậy anh có thể nói cho tôi biết lý do anh làm việc này không? Anh là phóng viên ngầm, đặc vụ hai mang hay là nội gián từ công ty khác?"

Câu hỏi kia của Tiểu Chư khiến Phi Hung có chút do dự, đắn đo, anh nói:

" Được. Tôi sẽ nói với cô thân phận thật của tôi....nhưng trước tiên chúng ta cần phải có một bản thỏa thuận!"

" Thỏa thuận? " Tiểu Chư ngạc nhiên hỏi:

Hoàng Phi Hùng từ tốn đáp:

" Đúng vậy! Để đảm bảo những quyền lợi, mục đích cá nhân của mỗi người, chúng ta cần phải có thỏa thuận với nhau một số yêu cầu nhất định. Tôi sẽ soạn thảo trêи máy và gửi lại cho cô sau. Bây giờ thì mau đi tắm đi rồi còn xuống ăn tối! "

Vừa nói xong, anh ta liền bước xuống giường và đang định mở cửa đi ra ngoài. Tiểu Chư thấy vậy liền lập tức kéo tay anh lại, nói:

" Khoan đã! "

Hoàng Phi Hùng bất ngờ, anh nhìn cô, hỏi:

" Còn chuyện gì nữa sao?"

Tiểu Chư dè dặt nói với anh:

" Tôi muốn hỏi tại sao anh biết tôi là con gái. Tôi đã cải trang rất kỹ rồi mà vậy tại sao.. "

" Ha ha ha! Nhờ cái lần vào bệnh viện đó chứ đâu! Lúc tôi đi vào bệnh viện thăm cô thì thấy mấy cô y tá đang nói chuyện với nhau. Tôi bước đến để hỏi phòng bệnh của cô thì một cô ý tá nói với tôi.

" Cậu là bạn trai của cô gái ( ý nói Tiểu Chư) đó à?"

Lúc đó, nghe cô y tá nói vậy, Phi Hùng cũng ngạc nhiên lắm nhưng anh ta chỉ mỉm cười rồi đi.

" Chỉ vậy thôi? " Tiểu Chư nói.

Phi Hùng đáp:

" Đúng! Mọi việc chỉ có vậy! Tôi không biết mục đích cô tiếp cận Nam Cung Hàn là gì nhưng một khi thân phận của tôi hay cô bị bại lộ hoàn toàn thì ...."

Anh đang nói tới đây thì bên ngoài có tiếng gõ cửa. May là tất cả các phòng trong căn biệt thự này đều có cách âm... nếu không chắc chắn những gì họ vừa nói với nhau sẽ đến tai người khác ngay.

Người đứng bên ngoài gõ cửa kia chính là quản gia Phong, ông nói:

" Tiểu Chư! Cậu có trong phòng không?"

Tiểu Chư ra hiệu bảo Phi Hùng trốn vào bên trong phòng tắm rồi mới mở cửa. Nhìn thấy quản gia Phong, cậu hỏi:

" Có chuyện gì vậy thưa quản gia Phong ?"

" Có bưu kiện vừa gửi đến cho cậu nên tôi mang lên hộ thôi!" Quản gia Phong đưa hộp bưu kiện trêи tay cho Tiểu Chư rồi rời đi ngay sau đó.

Tiểu Chư cầm hộp bưu kiện trêи tay rồi nhanh chóng đóng cửa lại. Hoàng Phi Hùng thấy vậy cũng không làm phiền cô nữa nên cũng trở về phòng. Trước khi đi anh còn trêu chọc hôn gió cô khiến cô tức giận ném gối vào anh một lần nữa. Nhưng may anh nhanh trí né kịp.

Tiểu Chư không muốn mất thời gian để tâm Phi Hùng nữa, cô từ từ mở hộp bưu kiện ra thì thấy bên trong là một cái USB, một kính thông minh ( ở gần mắt kính có nắp một cái camera siêu nhỏ) và một con chíp định vị.

Bỗng điện thoại cô rung lên, đó là chuông báo tin nhắn. Cô vừa mở hộp thư ra thì thấy có một tin nhắn của một số máy lạ. Tin nhắn đó như sau:

" Những trang bị mà tôi vừa gửi cô sẽ góp ích rất lớn trong nhiệm vụ mà cô phải thực hiện. Vì vậy hãy tận dụng nó nhé! Nếu gặp nguy hiểm, hãy dùng con chíp định vị kia để phát tín hiệu cho chúng tôi."

Tiểu Chư vừa xem xong tin nhắn thì bỗng Nam Cung Hàn đột nhiên mở cửa ra, hắn nói:

" Cậu đang làm cái gì đó?"

Tiểu Chư lúng túng cất những trang bị kia đi rồi đáp: " Dạ tôi...."

Nam Cung Hàn thấy có gì đó đáng nghi, hắn hỏi:

" Cậu đang dấu cái gì mà sợ toát mồ hôi ra vậy? Trong cái hộp kia đựng cái gì!?"

Bình Luận (0)
Comment