Tổng Tài Kết Hôn Chớp Nhoáng: Cô Vợ Ngọt Ngào Muốn Chạy Trốn

Chương 102

“Không được!” Sở Mạc Dao sốt ruột.

Mạnh Ngọc nhướn mày, không hiểu gì nhìn Sở Mạc Dao: “Chỗ nào không được?”

“Chỗ nào cũng không được!” Sở Mạc Dao cũng không biết như thế nào, nhưng đây là chuyện hôn nhân đại sự của cô, không thể cứ quyết định như vậy được!

“Không sao, vậy thì để cho các thím làm theo. ý thích của em là được, chỉ cần em hài lòng là tốt rồi.” Mạnh Ngọc kiên định nói.

Haizz! Sở Mạc Dao cố gắng không trợn trắng mắt lên.

Đây là ai theo ai đây?

“Em, em không muốn kết hôn sớm như tÌ Hơn nữa, sự nghiệp của em cũng vừa mới bắt đầu, yêu đương kết hôn còn phải báo cáo với công ty.” Sở Mạc Dao nghĩ ra được một cái cớ tốt nhất.

Mạnh Ngọc đặt chiếc khăn tay xuống: “Anh chính là ông chủ của công ty em, chuyện này do. anh quyết định, em không cần phải để ý. Lại còn kết hôn sớm? Mọi người có cảm thấy sớm không?"

Mạnh Ngọc nhìn mọi người xung quanh một chút, ngoại trừ Mạnh Thông ngây ngốc và Hướng. Thần thì tất cả trưởng bối đều nhất trí lắc đầu.

“Không sớm!”

“Không sớm!”

“Kết hôn rồi vẫn có thể quay phim như bình thường!”

“Đúng, không có ảnh hưởng gì cả, chẳng qua chỉ là kết hôn thôi mà!”

“Đúng vậy, mà sau khi kết hôn thì hai người ở cùng một chỗ còn có thể chăm sóc cho nhau, nói thế nào cũng đều là chuyện tốt!"

“Đúng đúng đúng, kết hôn là sự lựa chọn tốt nhất!”

Chỉ là kết hôn thôi, chứ cũng không phải bảo hai người phải lập tức sinh con, không ảnh hưởng tới công việc.”

“Haizz, thực ra sớm có con cũng là một lựa chọn tốt, nhân lúc còn trẻ thì sinh con sớm, thân thể phục hồi cũng nhanh, sau đó lại làm việc cũng, không muộn!”

“ Ý kiến này không tệ, sớm sinh con thì tốt hơn...”

“Ngừng... Ngừng... Ngừng...” Sở Mạc Dao gấp gáp, sao lại bắt đầu thảo luận chuyện sinh con rồi?

Tất cả mọi người đều dừng lại nhìn cô.

Sở Mạc Dao gấp đến đỏ mặt: “Bố mẹ, hai người đồng ý gả con cho Mạnh Ngọc thật à?”


Sở Vĩ Chiêu và Diệp Tịnh Thù đều gật đầu.

“Đồng ý một cách đễ dàng như vậy?” Sở Mạc. Dao không đám tin mà nhìn Sở Vĩ Chiêu. Cô biết bố coi trọng mình như thế này, quản giáo chặt chẽ cũng là bởi vì quá yêu cô.

Cô luôn cảm thấy người chồng tương lai của mình ở trước mặt bố chắc chắn sẽ phải ăn đủ đau khổ.

Thế nhưng bố cô lại không nói hai lời mà tiếp nhận Mạnh Ngọc, điều này khiến nội tâm của cô cảm thấy rất khó chịu, rất thất lạc.

Sở Vĩ Chiêu liếc mắt nhìn Mạnh Ngọc một cái. Mạnh Ngọc làm bộ cúi đầu lau tay, âm thẩm cười khổ. Cái gì gọi là dễ dàng chứ? Cô nhóc này rõ ràng. là trong đầu thiếu mất một sợi dây thần kinh.

Sở Vĩ Chiêu hắng giọng: “Mạnh Ngọc rất thành tâm, cả bố và mẹ con đều rất hài lòng với cậu ấy.”

"Vậy... Vậy nếu như sau này anh ấy đối xử với con không tốt thì phải làm sao bây giờ? Nếu như. anh ấy chỉ thích ngoại hình, thích người khác thì phải làm sao bây giờ? Gương mặt đó của anh ấy nhất định là gây họa khắp nơi!” Sở Mạc Dao rất. giận bố mình lập trường không kiên định.

“Nó dám!”

“Nó dám!”

Mấy tiếng đập bàn vang lên, Sở Mạc Dao giật mình, thì ra đều là người nhà họ Mạnh.

Sắc mặt Sở Vĩ Chiêu khá hơn một chút, lộ ra nụ cười, một gia đình như vậy, sao ông lại không. gả con gái mình tới đó chứ?

"Dao Dao, nếu như Mạnh Ngọc đám phản bội. cháu thì cháu cứ nói với chú ba, chú ba đánh gãy chân nó!” Mạnh Thái Ninh căm phẫn nói.

“Đúng vậy! Dao Dao, chú tư cũng sẽ giúp cháu dạy dỗ thằng nhóc thối này!” Mạnh Thái Bình cũng trừng mắt lên tiếng.

Mấy người phụ nữ cười rộ lên.

Mạnh Ngọc chỉnh lại cổ tay áo, chậm rãi nói: " Chú ba, chú tư, cháu không có dự định đó, hai chú có thể thu hồi sự hưng phấn này lại rồi.”

Trong lòng Sở Mạc Dao bỗng nhiên cảm thấy thăng bằng một chút, bố mẹ cô đứng về phía Mạnh Ngọc, nhưng người nhà của Mạnh Ngọc lại đứng hết về phía cô, như thế có vẻ như cũng, không tệ lắm. Mà xét theo số lượng mà nói thì số người phía cô áp đảo hơn.

“Được rồi, mọi người đừng làm loạn nữa.” Cuối cùng, vẫn là ông cụ Mạnh lên tiếng.

“Bé con, chuyện này cứ quyết định như vậy đi. Chuyện người lớn quyết định, trẻ con đừng có xen vào. Cháu có yêu cầu gì, hoặc là có ý kiến gì thì cứ nói với Mạnh Ngọc, chúng ta không quản.” Ông cụ Mạnh đ ĩnh đạc đàng hoàng lên tiếng, trong mắt cũng không giấu được ý cười.

“Ông nội.." Sở Mạc Dao giật mình nhìn Mạnh Thiệu Nguyên.

“Bố,” Sở Mạc Dao lại nhìn về phía Sở Vĩ Chiêu.

Tất cả mọi người lại không để ý đến cô, ông cụ Mạnh dùng đũa chỉ vào đồ ăn, nói: “Vĩ Chiêu, nếm thử món cá này xem, xem vị thế nào?”


“Đúng vậy, chị Tịnh Thù, thím Lý nhà em làm món cá ngon nhất đó, chị mau nếm thử đi. Tôn Chiếu Thu cười cười.

Sở Vĩ Chiếu cười nói: “Để ngày mai cháu bảo. Mạnh Dương mang dược thiện đến, đây đều do cháu tự tay viết, để thím Lý làm cho mọi người ăn. Món ngon cũng phải có tay nghề tốt mới thể hiện ra hết được.”

Mọi người vui mừng gật đầu: “Thế thì tốt quá, thế thì tốt quá.”

Sở Mạc Dao tròn mắt nhìn bên trái một chút, rồi lại nhìn bên phải một chút, trong lòng vô cùng buồn bã.

"Mạnh Ngọc, em là con ruột của bố mẹ em đúng không?” Cô không nhịn được thì thẩm.

Mạnh Ngọc khẽ bóp tay cô: “Em muốn bị ăn đòn à?”

Sở Mạc Dao quay đầu trừng mắt với anh: “Chờ đấy, chờ lát em tính toán nợ nần với anh, đây đều là họa do anh gây ra!”

Mạnh Ngọc nhún vai, không thèm để ý. Anh chỉ cần kết quả, không hỏi quá trình.

Tâm trạng của Sở Mạc Dao thì không được tốt như vậy, trong lòng cô tràn đẩy ước mơ yêu đương, thế mà lại bị cái tên có tướng mạo yêu. nghiệt này đơn phương tuyên bố bắt đầu. Cô còn chưa kịp hưởng thụ thì đã bị trưởng bối sắp xếp kết hôn rồi.

Cô mong đợi có một tình yêu cuồng nhiệt, mơ ước có một buổi cầu hôn lãng mạn, tất cả đều không có. Điều này bảo cô làm sao có thể cam tâm

Dư luận bên ngoài hoàn toàn không bận tâm đ ến chút tâm tư nhỏ của cô Sở, lấy tốc độ ánh sáng mà truyền bá thông tin.

Giữa thời điểm những scandal hào môn bay đầy trời thì lại phát sinh một khúc nhạc đạo ngắn.

Thẩm Nhã Văn, Ngô Tử Chân, Mộ Hi Mạn và Phạm Hiểu Tình đang dùng bữa tại một nhà hàng vào cuối tuần, bỗng nhiên lại bị khách ở bàn bên. cạnh khiêu khích. Thẩm Nhã Văn và Mộ Hi Mạn bị đổ đầy nước canh và đồ ăn lên đầu, Phạm Hiểu Tình bị tát một cái, Ngô Tử Chân bị đẩy ngã trên mặt đất.

Cảnh tượng này tình cờ lại bị hai thợ săn ảnh của hai tờ báo lá cải nhìn thấy, nhanh chóng chụp lại.

Văn bản kèm theo còn có tiếng khóc lóc kể lể của Thẩm Nhã Văn: “Bọn họ nói chúng tôi cướp. đàn ông của người khác thì cũng phải mở to mắt ra mà nhìn, xem xem đang cướp của người nào!”

Oa! Lần náo nhiệt này khiến dư luận xôn xao.

Không cần nói cũng biết là đang muốn chĩa mũi nhọn về ai!

Diệp Khinh Ngữ tức giận đến mức đập vỡ cả điện thoại bàn, cô ấy cầm điện thoại di động lên: “ Các người làm chuyện đó à?”

Đối phương lập tức vừa sợ vừa giận: “Cô chủ, chuyện này không phải chúng tôi làm, chắc chắn không phải!”

Diệp Khinh Ngữ sững sờ, cắn răng: “Điều tra cho tôi! Tôi muốn biết là ai làm!”


Thẩm Nhã Văn! Không ngờ lại còn có cao thủ ẩn nấp ở đây!

Cô ấy gọi điện cho thư ký: “Phái người điều tra tập đoàn truyền thông nhà họ Tống cho tôi!

Tôi muốn cổ phiếu của bọn họ giảm năm điểm trong một tuần.”

Thư ký gật đầu nhận lệnh.

Diệp Khinh Ngữ cười lạnh lùng, nếu như cô ta muốn chỉnh người nào đó thì làm sao có thể dùng thủ đoạn ngây thơ và thấp kém như vậy? Không. phải là muốn chơi sao? Vậy thì phải dùng thực lực mà chơi chứ? Có một câu đám lưu manh kia nói không sai: xem xem đang cướp của người nào!

Tin tức của Thẩm Nhã Văn cũng không gây ra xôn xao quá lớn, bởi vì đã có một tin tức bùng nổ khắp các tạp chí giải trí: “Tình yêu của phó tổng, giám đốc tập đoàn nhà họ Mạnh và tiểu hoa đán. đang nổi tiếng.”

Tiểu hoa đán này chính là Sở Mạc Dao.

Sở Mạc Dao mới quay phim xong nên gần đây cô không nhận phim mới, chỉ nhận quay một số hợp đồng .

Tin tức này được cho là rất đáng tin cậy, người đưa tin còn đăng cả mấy tấm ảnh chụp trộm. Sở Mạc Dao ở trong ảnh mỉm cười ngọt ngào, hoàn toàn khác biệt với hình ảnh lạnh lùng thường, ngày, quả thực khiến người ta liên tưởng đến tình yêu ngọt ngào.

Có độ tin cậy cực cao.

Nếu như hai người trong cuộc lên tiếng thừa nhận thì ngược lại sẽ khiến cho mọi người hoài nghỉ lẫn lộn, nhưng ảnh chụp trộm này lại là một bằng chứng chắc chắn.

Nhóm giải trí nhao nhao đến nơi Sở Mạc Dao quay , muốn xác nhận tính chính xác của tin tức này.

Steven là người giỏi tiếp thị nhất, sao có thể để cho người khác để đàng phỏng vấn Sở Mạc Dao. được?

Anh ta liên tục đứng ra giải thích với mọi người: “Hi vọng mọi người càng quan tâm tới những tác phẩm mới của Dao Dao hơn. Còn về chuyện đời sống cá nhân thì xin mọi người hãy cho cô ấy chút không gian riêng tư.”

Đối với nhóm phóng viên vẫn ngồi chờ ở bên ngoài thì cứ đến giờ cơm là Steven lại mang cơm. nước tới, đồng thời gửi lời cảm ơn tới mọi người: Cô Sở biết đây là công việc của mọi người, mọi người vất vả rồi.”

Mà chuyện tình cảm thì vẫn không nhắc tới một lời.

Hết lần này đến lần khác cứ như vậy, khiến cho nhiệt độ của chuyện tình cảm giữa minh tỉnh và hào môn càng thêm tăng vọt.

Bộ phim mới phát sóng của Sở Mạc Dao đạt được rating rất cao, danh tiếng cũng không tệ.

Cả công ty và nhãn hàng đều kiếm được bội tiền, ai cũng vui vẻ.

Dần dần, có người bắt đầu hoài nghỉ đây là do công ty và quản lý của Sở Mạc Dao lăng xê cho cô.

Mà lúc này, một tạp chí tài chính một mực hẹn Mạnh Ngọc và Mộ Hi Thần phỏng vấn nhưng không được, đột nhiên lại nhận được thông báo từ bộ phận quan hệ công chúng của tập đoàn quốc tế RS, nói là tổng giám đốc Mộ có thời gian tiếp nhận phỏng vấn của họ.

Khi người liên lạc của tạp chí và trợ lý đặc biệt Bành Việt của tổng giám đốc Mộ gặp mặt để trao đổi về chủ đề cuộc phỏng vấn thì Bành Việt vô tình nói một câu: “Các anh có phải là cũng muốn phỏng vấn phó tổng giám đốc Mạnh không? Haylà phỏng vấn luôn ai?”

Phóng viên nghe thấy thế thì mừng rỡ như điên, vội vàng tranh thủ thời gian đánh rắn đập đầu: “Trợ lý Bành, vậy anh có thể giúp chúng tôi liên lạc với phía phó tổng giám đốc Mạnh một chút không?”

Bành Việt thản nhiên nói: “Không thành vấn đề, tổng giám đốc Mộ nhà chúng tôi với phó tổng giám đốc Mạnh là bạn tốt, chúng tôi cũng khá quen thuộc với thư ký của phó tổng giám đốc Mạnh, để tôi hỏi giúp mọi người.”


Phóng viên tài chính và kinh tế chỉ còn thiếu mỗi nước quỳ xuống vái lạy Bành Việt mà thôi, đối với Bành Việt thiên ân vạn tạ, chờ anh ta mang tin tức tốt về.

Hoa Xán khinh bỉ nhìn Bành Việt: “Thật hèn hại”

Bành Việt thụi cho anh ta một đấm: “Anh thử không hèn hạ cho tôi xem nào!”

Hoa Xán tránh né được một đòn này, hai người lao vào chiến đấu với nhau.

“Khu!” nghe thấy âm thanh của Lâm Gia Thụy từ phía sau vang lên, hai người vội vàng đứng thẳng.

“Anh Gia Thụy!”

“Ừm, hôm nay tập đoàn nhà họ Tống giảm. bao nhiêu điểm?” Lâm Gia Thụy cầm bảng báo. cáo, hỏi hai người.

“Từ đầu đến giờ đã giảm năm điểm rồi.” Hoa Xán đáp.

“Tốt, tiếp tục quan sát, tình hình bên phía cô Tu thế nào?” Lâm Gia Thụy đặt tập văn kiện trong tay xuống.

“Tất cả mọi chuyện đều thuận lợi, tùy thời hành động.” Bành việt đáp.

Lâm Gia Thụy gật đầu, đi về phía phòng làm. việc của ông chủ.

Hoa Xán và Bành Việt không trêu chọc nhau nữa, chuyên tâm đi làm việc.

Hai phóng viên tạp chí Tài chính và kinh tế thuận lợi được hẹn được phỏng vấn được cấp trên khen ngợi vô cùng. Tạp chí vô cùng coi trọng cuộc phỏng vấn này, hết lần này tới lần khác xác nhận với trợ lý đặc biệt Bành Việt của tổng giám đốc Mộ và thu ký Hứa Thiên của phó tổng giám đốc Mạnh về phạm vi các chủ để của buổi phỏng vấn.

Thậm chí hai người còn cho phép hỏi một câu tình cảm riêng tư, khiến cho tạp chí kích động không thôi.

Cuộc phỏng vấn diễn ra rất suôn sẻ, cả hai người đều trình bày phương hướng phát triển trong tương lai của công ty mình, cũng định hướng hợp tác rõ ràng, đồng thời bày tỏ quan điểm cá nhân của mình về tình hình kinh tế trong nước và quốc tế, cũng như tiền cảnh kinh tế của thành phố M.

Hai thanh niên tài năng tuấn lãng vô song, Mộ Hi Thần lạnh lùng, lời ít ý nhiều; Mạnh Ngọc thì nói nhiều hơn Mộ Hi Thần một chút, bổ sung vô cùng ăn ý. Phóng viên mỉm cười nói đây là lần phỏng vấn thoải mái nhất của cô ấy.

Đến cuối, phóng viên hỏi Mạnh Ngọc: “Anh Mạnh, bên ngoài bây giờ đều đồn đại tin tức về chuyện anh đang quen với một minh tinh, chúng tôi thực lòng đều rất tò mò, không biết anh thích kiểu phụ nữ như thế nào?”

Mạnh Ngọc khẽ nhếch môi: “Không phải tin tồn, là sự thật, tôi và cô Sở Mạc Đao đã đăng ký kết hôn, trong năm nay sẽ cử hành hôn lễ.”

Phóng viên giật nảy mình: “Thật sao?”

Mạnh Ngọc mỉm cười,

Phóng viên khiếp sợ không gì sánh nổi: Mạnh, tin tức này được công bố thì không biết sẽ có bao nhiêu trái tim thiếu nữ vỡ tan.”

Mạnh Ngọc lạnh nhạt: “Ba ngàn con sông cũng chỉ uống một gáo nước.”

Phóng viên vỗ ngực, cười hỏi Mộ Hi Thần: “ Anh Mộ, anh nhìn bạn thân của anh đã nói đến chuyện cưới gả rồi, không biết anh Mộ đã có ý trung nhân chưa?”

Mộ Hi Thần trầm mặc một chút, bình tĩnh nói: “Tôi đã kết hôn từ ba năm trước rồi, tôi và vợ đã hứa hẹn một đời một kiếp, đến chết cũng không đổi.”

Bình Luận (0)
Comment