Tổng Tài Là Osin

Chương 41

" Dự án của tôi làm chưa tới đâu cả... Nhưng mà dự án này lại không cho mang về nhà, làm sao kịp?" Giang Tuyết than thở.


Âu Nhã Linh nghiêng đầu hỏi.


" Dự án khó đến vậy sao?" May mà dự án này mình không tham gia.


" Đúng vậy đó"


" Các cô lo làm việc đi, sắp tan ca rồi. Hay các cô còn muốn ở lại tăng ca?" Trương Lệ cáu kỉnh.


Những người trong phòng xịu mặt. Làm gì mà gắt thế...


Ninh Dao đã hoàn thành hơn một nửa, cô Coppy lại mang về nhà chỉnh sửa thêm rồi có gì ngày mai sẽ bổ sung.


Đồng hồ treo tường chỉ đúng 5 giờ. Mọi người tan ca.


Sau khi mọi người về hết, Trương Lệ đi đến chỗ làm việc của Ninh Dao lấy dự án lúc nãy cô cất trong ngăn kéo.


" Hạ Ninh Dao, chỉ vì số cô xui thôi "


...


Ninh Dao đến trường đón tiểu Minh về nhà.


" Mẹ ơi, chiều mai trường con có tổ chức cuộc họp gia đình"


" Họp gia đình sao?"


Họp gia đình là gia đình của các bé đến để các giáo viên báo rõ tình hình học tập của con mình hơn. Và giao lưu giữa các phụ huynh học sinh và cô giáo.


" Vâng, mai mẹ có tới không? Ba mẹ của các bạn đều sẽ tới hết ạ"


Cô trầm tư một chút. May mà buổi thuyết trình vào buổi sáng, có thể xin nghỉ buổi chiều.


" Được rồi, chiều mai mẹ sẽ đến với con "


Những bạn học khác đều có cả ba mẹ có khi cả ông bà tới, nhưng tiểu Minh chỉ có mỗi mẹ thôi...


...


Dạo này Trình Hy bận công việc rất nhiều, Bạch Tịnh vì thế mà bị anh bỏ rơi.


Hôm nay anh lại về muộn, khoảng thời gian người khác chuẩn bị ngủ là anh mới về.


" Trình Hy, anh về rồi " Bạch Tịnh thấy nên chạy xuống cầm cặp sách giúp anh.


" Sao em chưa ngủ?" Anh nhíu mày. Chẳng phải người phụ nữ nào cũng sợ 'nhan sắc tàn phai' nên sẽ đi ngủ sớm sao?


Cô cười ôn nhu. Anh ấy đang lo cho mình sao?


" Anh chưa về làm sao em ngủ được. Để em đi pha nước tắm cho anh "


Trình Hy day day thái dương. Có phải anh quá vô tâm không? Nhưng những hành động đầy tình cảm ấy của cô sao lòng anh vẫn không động. Tâm trí anh nói rằng khoảng thời gian trước kia của anh vốn không có sự tồn tại của cô gái này. Vậy cô gái ấy là ai?


Anh đã bỏ phương pháp thôi miên rồi. Đó chỉ là chuyện của trước kia, có đáng để nhớ lại?


- Rất đáng!


- Nhưng nó đã là quá khứ!


Vũ Hân Hân đi xuống bếp rót cốc nước. Thấy cô, Trình Hy gọi lại.


" Dạ cậu chủ?"


" Lúc trước còn có ai ở trong biệt thự này không?"


Lúc trước? Ý cậu chủ là 6 năm trước?


' Nếu Trình Hy có hỏi gì, cứ nói đó là tôi' Câu nói của Bạch Tịnh vang lại trong tai.


" ... Cậu chủ... Là, cô Bạch Tịnh "


Hạ tiểu thư, tôi xin lỗi...


" Ừm " Anh gật đầu nhẹ rồi đi lên phòng.


____


Sáng hôm sau. Một ngày mới lại bắt đầu.


" Tiểu Minh, ở trường ngoan nhé con, chiều mẹ sẽ đến " Ninh Dao chỉnh sửa lại quần áo tiểu Minh, vừa nói.


" Vâng ạ, con chờ mẹ " Cậu bé tươi cười chạy vào trong, còn quay lại tặng cho cô nụ hôn gió nữa.


" Hạ Ninh Dao?" Âu Nhã Linh lái xe ngang qua, thấy cô nên dừng lại.


" Nhã Linh"


" Lên xe đi "


Ninh Dao đi đến. Đi nhờ xe cô vậy.


" Sao cô lại ở trước cổng trường thế?"


" Tôi đưa con đi học "


" Con sao? Cô có con rồi à?"


Lạ thật... Sao ai biết cô có con cũng ngạc nhiên hết vậy.


Cô gật đầu.


" Tôi còn tưởng cô chưa kết hôn cơ "


Vốn dĩ đã kết hôn đâu. Ninh Dao hơi cười.


" Tôi chưa kết hôn"


Âu Nhã Linh khó hiểu quay sang cô. Chưa kết hôn sao?


" Cô... Là sao nhỉ?" Ăn cơm trước kẻng? Vụng trộm? Hay người đàn ông đó làm rồi không chịu trách nhiệm?


" Khi có cơ hội tôi sẽ nói rõ cho cô biết "


" À, ừ"


Chắc là người đó không chịu trách nhiệm rồi. Xã hội bây giờ thật là... Những người đàn ông như vậy nên tuyệt chủng cho xong, thật thiếu văn minh mà.


Ở một nơi khác, ai đó lại bị hắt hơi liên tục!!


Chẳng mấy chốc đã tới công ty rồi. Nhã Linh cùng Ninh Dao đi vào phòng để chuẩn bị. Nếu đây là đi học có giống đi dự giờ không nhỉ?


" Ninh Dao, cô làm xong hết chưa?" Nhã Linh lo thay hỏi cô.


" Xong rồi, bây giờ chỉ cần chỉnh sửa lại chút thôi"


Tối hôm qua cô gần như thức cả đêm để chỉnh sửa. Nhìn lại hóa ra vẫn còn nhiều chỗ không hợp lý.


Giang Tuyết, Kiều Lục Vân, Dương Điềm cũng đến rồi. Có vẻ họ cũng đã hoàn thành, sắc mặt ai cũng được gọi là tốt hơn hôm qua.


" Mọi người chuẩn bị, vào phòng họp " Trương Lệ đi vào thông báo.


" Vâng, trưởng phòng "


Dương Điềm quay sang hỏi nhỏ.


" Các cô nghĩ Trương phù thủy đã làm xong chưa? Làm việc ở đây được gần một năm rồi, tôi chỉ chờ có cơ hội nhìn cô ta mất mặt thôi"


" Haiz... Cô xem tâm trạng cô ta là biết thôi"


....


Nhân viên phòng thiết kế đã tới đầy đủ, cũng đã ổn định chỗ ngồi. Trưởng phòng các ban lần lượt tới. Cuối cùng là phó tổng giám đốc.


Ninh Dao quay sang Âu Nhã Linh.


" Tôi tưởng buổi trình này nhỏ thôi, không ngờ lại lớn tới vậy"


Nhã Linh gật đầu tán đồng, nhưng lời nói ra thì lại khác.


" Cô nghĩ thế nào vậy, đến cả phó tổng đến mà nhỏ sao được"


Cũng đúng. Như vậy phòng chúng ta vinh dự rồi. Chủ tịch mà tới nữa là...


Tổng quản lý Nhật Hàn lên giới thiệu đầu tiên.


" Xin chào tập thể các trưởng phòng của các bộ phân trong công ty, nhân viên bộ phận thiết kế. Đặc biệt hôm nay có sự tham dự của Phó tổng giám đốc của chúng ta"


" Như mọi người biết, hôm nay là lần kiểm tra chất lượng thiết kế. Gồm các mảng thuyết trình, trình độ thiết kế cũng như biểu hiện trong công việc "


" Phó tổng giám đốc sẽ nói với chúng ta vài lời"


Thuần Thiên Vỹ đứng dậy. Nói gì vậy? Thường lệ sẽ giới thiệu rồi bắt đầu luôn chứ!


" Chào mọi người. Bây giờ buổi thuyết trình có thể bắt đầu rồi "


Trong phòng dở khóc dở cười. Anh buông một câu hoàn toàn ngắn gọn hết sức có thể.


Theo thứ tự phân công, Trương Lệ đầu tiên, tiếp theo sẽ đến Hạ Ninh Dao, rồi đến Dương Điềm, Kiều Lục Vân, Giang Tuyết. Âu Nhã Linh thì... Có vẻ như là làm khán giả.


Trương Lệ đứng dậy đi lên bục và bắt đầu màn thuyết trình.


" Xin chào, tôi là Trương Lệ, trưởng phòng thiết kế. Mẫu thiết kế trang phục mùa hè của tôi như sau "


Trương Lệ chiếu hình ảnh bản thiết kế của mình lên màn hình.


" Trên mẫu, tôi dùng loại vải linen để thiết kế ra một bộ phục y thích hợp cho mặc ở nhà cũng như ở ngoài. Như mọi người biết, linen là loại vải làm từ sợi tự nhiên có độ bền chắc nhất. Loại vải này thấm nước rất tốt, nên khi ra mồ hôi, mọi người sẽ không cảm thấy khó chịu, ngược lại sẽ mang lại cảm giác thoáng mát... "


Âu Nhã Linh lay lay Ninh Dao.


" Bài này sao giống hệt cái của cô thế?"


Ninh Dao im lặng. Cả mẫu thiết kế đến thuyết trình đều rất giống. Những lời sau hoàn toàn trùng khớp với trong bài thuyết trình của cô.


Nhưng cô vẫn không lên tiếng cho tới khi phần thuyết trình của Trương Lệ kết thúc. Mọi người đều vỗ tay tán thưởng.


" Rất tốt "


" Ninh Dao, đến cô rồi... "


Cô sẽ làm sao? Sẽ nói y như lời của Trương Lệ? Hay cách nào khác.


Cô nhìn Trương Lệ, nhưng cô ta không thèm nhìn lại cô. Ninh Dao bình tĩnh bước lên bục.


" Chào mọi người, tôi là Hạ Ninh Dao, nhân viên thực tập ở phòng thiết kế"


Sau đó cô bắt đầu thuyết trình. Nói như Trương Lệ không sai sót một chữ.


Cả phòng họp thấy lạ, to nhỏ với nhau.


" Sao Ninh Dao lại nói giống như đúc với Trương phù thủy thế?" Dương Điềm nghi ngờ hỏi.


Âu Nhã Linh gật gật đầu.


" Hình như Trương Lệ ăn cắp ý tưởng của Ninh Dao. Tôi đã từng thấy bài thuyết trình của cô ấy mà"


" Phó tổng giám đốc, sao bài này giống với trưởng phòng Trương?" Thác Vũ hỏi nhỏ Thuần Thiên Vỹ.


Anh không nói gì quan sát tình hình.


Ninh Dao đang nói, giữa chừng bị Trương Lệ cắt ngang.


" Thưa các vị lãnh đạo, Hạ Ninh Dao ăn cắp dự án của tôi "


" Trương Lệ, cô có chứng cứ không mà nói cô ấy ăn cắp của cô? Hay là cô ăn cắp rồi ngậm máu phun người?" Âu Nhã Linh đứng lên nói lại.


Thuần Thiên Vỹ ho nhẹ nhắc nhở cô.


" Cô là nhân viên thực tập mới vào như cô ta, cô có tư cách gì mà nói? Cô với cô ta còn là một bọn cơ mà "


" Trật tự " Nhật Hàn lên tiếng.


Trước mặt các vị lãnh đạo lớn ở đây mà lại hành xử như vậy, thật là mất mặt.


Hạ Ninh Dao - người bị nói ăn cắp còn chưa nói gì mà các người ầm ĩ gì thế!


Công ty trước giờ chưa từng xảy ra vụ việc thế này, cớ sao bây giờ...
" Hạ Ninh Dao, cô giải thích chuyện này thế nào?" Nhật Hàn hỏi cô.


Cả phòng trở nên im ắng chờ câu trả lời của cô. Ninh Dao nhìn thẳng vào Trương Lệ.


" Tôi không ăn cắp của trưởng phòng Trương"

Bình Luận (0)
Comment