Tổng Tài Lạnh Lùng Không Nhận Ra Tôi

Chương 39


Vì không ngủ được nên chỉ chợp mắt một tí thì trời đã sáng, Ngọc Diệp thức dậy rất sớm cô vscn xong liền thay một bộ đồ rồi pha một ly sữa uống, cô không có tâm trạng để ăn sáng
Sáng cô đã muốn đi dạo cho khuây khỏa, vừa mở cửa đã thấy chú chó phốc nhỏ hôm trước, cô liền ẩm nó lên vuốt ve nó còn sủa lên mấy tiếng trong sự thích thú
“ Em lại đi lạc sao cún con ” Cô vuốt ve rồi hỏi nó
Nó như hiểu cô đang nói gì liền sủa lên mấy tiếng trả lời lại khiến cô bật cười
“ Xem ra nó rất thích em ” Mạc Tư Thần từ xa đã thấy anh là cố tình để cún con như thế, ánh mắt lần này anh nhìn cô rất thân thiện không như lần trước
“ Em cũng thấy vậy ” Ngọc Diệp ngước lên nhìn anh gật đầu chào rồi trả lời
“ Em có muốn đi dạo một chút không ” Mạc Tư Thần thấy có cơ hội liền vội lên tiếng rủ cô
“ Được! Em cũng đang định đi dạo đây ” Ngọc Diệp ôm cún con gật đầu lên tiếng, rồi cả hai cùng nhau đi dạo đến bãi biển gần đó, anh vừa đi vừa nói chuyện

Mạc Tư Thần không ngờ em họ anh lại đáng yêu như thế này, anh nhất định không để cô chịu bất cứ tổn thương nào, nhất định sẽ đòi lại tất cả
“ Ngày mai là lễ tốt nghiệp phải không? Em định ra trường rồi thì làm gì ” Mạc Tư Thần nhớ ra gì đó theo anh điều tra thì biết được cô học bên thiết kế
“ Ừm em không biết nữa định em cũng đang định tìm việc ” Ngọc Diệp vừa đi vừa trả lời Tư Thần trên tay vẫn vuốt ve cún con trong sự vui vẻ
“ Nếu được anh cũng muốn mời em về làm nhà thiết kế cho công ty anh đấy ” Mạc Tư Thần lấy ra tờ danh thiếp đưa cho Ngọc Diệp rồi vui vẻ nói, như vậy anh có thể để cô trong tầm ngấm mà dễ bảo vệ
“ Anh nói thật sao? ” Ngọc Diệp cầm tờ danh thiếp lên trên đó có tên công ty của anh, cô không tin được còn chưa làm lễ tốt nghiệp mà đã có việc làm
“ Ừm thật ra đây chỉ là chi nhánh nhỏ của anh ở đây.

Công ty mẹ là ở Pháp ” Mạc Tư Thần gật gù vui vẻ trả lời cô, mục đích của anh là tìm cô giờ tìm được rồi thì cũng nên tập trung phát triển ở nước này
Lâm Ngọc Diệp vui vẻ cảm ơn anh, nếu có việc sau này cô có thể tự lo được cho bản thân rồi, cô cũng không cần lo lắng chi tiêu, thật ra Gia Hào vẫn cho cô tiền thậm chí rất nhiều, nhưng cô đều để dành mà không động dến
Mạc Tư Thần thấy cô vui thì trong lòng anh cũng cảm thấy vui, cô và anh đi dạo đến biển liền ngồi xuống tản đá gần đó, cún con trong tay cô không chịu rời xa, nó rất thích cô, mà cô cũng rất thích nó nhìn rất đáng yêu
“ Anh ở đến đây để điều hành chi nhánh ở đây sao? ” Ngọc Diệp suy nghĩ một lát rồi vu vơ hỏi Mạc Tư Thần cô không biết nhưng đối với anh cô có cảm giác gì đó rất thân thuộc dù cô và anh mới biết nhau gần đây
“ Một phần.

Mục đích của anh là tìm được em họ của mình ” Mạc Tư Thần cũng không giấu giếm gì cô mà nói thẳng, dù sau nếu có cơ hội anh cũng sẽ nói

“ Em ấy đi lạc sao? ” Ngọc Diệp cảm thấy thương cảm cho anh
“ Không! Là từ nhỏ trong chuyến đi chơi ba anh đã bị lạc mất ông bà.

Đến tận sau này mới tìm được thì ông bà cũng không còn, người cô của anh cũng đã qua đời chỉ còn mỗi em ấy ” Mạc Tư Thần nghĩ đến lại cảm thấy đau lòng, nhưng người khổ nhất vẫn là em gái anh, em ấy vô tư, thuần khiết đến đau lòng, không biết phía sau bản thân mình còn rất nhiều bí mật
Mạc Tư Thần vừa nói vừa nhìn Lâm Ngọc Diệp ánh mắt ôn nhu dịu dàng, chứa đầy cảm xúc khiến Ngọc Diệp có chút hoang mang khi bị nhìn.

Gia đình cô cũng giống anh, lúc trước khi còn nhỏ cô nghe mẹ nói mẹ có một người em trai thất lạc.

Nên khi nghe anh kể cô cũng thấy đau lòng thay cho anh
“ Vậy chúc anh mau tìm được em ấy nhé ”

“ Ừm cảm ơn em ” Mạc Tư Thần đột nhiên xoa lấy đầu cô khiến cô có hơi bất ngờ
Cả hai nói chuyện một lúc thì cũng phải đi về, chú cún nằm trong lòng cô nghe đến nổi mà ngủ quên mất nhìn rất đáng iu, đi mất một lúc mới về đến nhà.

Ngọc Diệp đưa lại cún con cho Tư Thần sau đó mới chào tạm biệt anh rồi vào trong
Chẳng hiểu sao vừa về đến nhà cô đã nghĩ ngay đến Gia Hào, cô liền vội mở điện thoại ra xem xem anh có gọi cho cô hay nhắn gì cho cô không.

Nhưng hi vọng bao nhiêu thì thất vọng bấy nhiêu chẳng có cuộc gọi nào cũng chẳng có dòng tin nhắn nào từ anh cả.

Bình Luận (0)
Comment