Tổng Tài Lạnh Lùng Không Nhận Ra Tôi

Chương 46


Chu Hạo Nhiên đưa cô về đến nhà, cô tự mở cửa bước xuống rồi gật đầu chào Hạo nhiên xong đi vào trong, không một cảm xúc, cô cũng chẳng nói lời nào, lặng lẽ mà bước vào.

Chu Hạo Nhiên nhìn theo bóng lưng cô mà không khỏi đau lòng
Anh ta nhớ lần đầu gặp cô, cô rất ít nói, nhưng ánh mắt lại mang nét hồn nhiên, nhưng giờ thì sao? Ánh mắt đó lại thay thế bằng ánh mắt không một cảm xúc, một ánh mắt đầy đau thương
Ngọc Diệp bước vào nhà thì thấy Tần Gia Hào đang ngồi trên sofa nhìn cô với cặp mắt sắc bén, anh đến tìm cô, nhưng lại vô tình bắt gặp cảnh Hạo Nhiên đưa cô về.


Nhưng giờ Ngọc Diệp lại chẳng còn tâm trạng đâu mà để ý anh giận dữ
“ Đứng lại ” Tần Gia Hào nhìn cô đang có ý định bỏ lên lầu thì lớn tiếng
Bước chân của cô dừng lại nhìn anh, nhưng lại chẳng mở miệng nói câu nào cả, cô cứ đứng đó nhìn anh, vì không biết anh còn muốn gì ở cô?
“ Chẳng phải tôi bảo cô tránh xa những người đàn ông khác rồi sao? Chẳng phải tôi đã nói bất kì người nào ở gần cô điều sẽ không có kết cục tốt sao? ” Tần Gia Hào đi lại chổ cô đang đứng, nói từng lời một điều mang đầy ý cảnh cáo
Ngọc Diệp chau mày, anh là định làm gì bọn họ chứ, giết chết họ sao? Không anh không tàn nhẫn đến thế, Ngọc Diệp vừa nghĩ vừa liên tục lắc đầu nhìn anh với ánh mắt vô hồn
Tần Gia Hào cảm thấy hôm nay cô rất lạ, đến một câu cũng chẳng thèm giải thích, cô không giải thích là đang ngầm thừa nhận sao?
Tần Gia Hào đột nhiên hôn lên môi cô một cách mạnh bạo, cô liền quay sang khó chịu không muốn để anh hôn, nhưng hành động của cô làm anh tức điên lên mà lấy tay giữ gáy cô lại, càng quét bên trong khoang miệng cô
Không biết bằng cách nào anh lại mang cô được về phòng, không báo trước, không dạo đầu, tiến thẳng vào trong cô, cô đau đến mức cắn khoé môi đến bật máu.

Tần Gia Hào càng nhìn càng thấy cô rất lạ
Tần Gia Hào liên tục mạnh bạo ra vào bên trong cô, cô không la, không cầu xin, buông xuôi mặt kệ anh hành hạ cơ thể mình, cắn khoé môi đến bật máu khiến gương mặt trở nên khó chịu
“ Sao? Làm tình với tôi khiến cô khó chịu đến thế? ” Tần Gia Hào bức rức vì một tiếng cô cũng chẳng la lên, hay cầu xin anh
Dù anh có nói bao nhiêu lần cô cũng không trả lời lại anh lấy một câu, trong đầu cô dường như cam tâm cho anh hành hạ, cả thể xác lẫn con tim mình rồi, vì gia đình cô mắc nợ anh quá lớn, so với sự mất mát của anh thì đây có là gì

Tần Gia Hào ra vào bên trong cô đến khi cô ngất đi, anh mới bế cô vào phòng tắm, mặc lên cho cô bộ đồ mới rồi mới bế cô quay lại giường.

Hôm nay đến một lời cô cũng không nói ra, thà cắn khoé môi đến bật máu cũng chẳng phát ra tiếng rên rỉ nào
Anh đột nhiên kéo cô ôm vào lòng mùi hương của cô rất nhẹ nhàng, không nồng nặc như những người khác, ở bên cạnh cô anh lại cảm thấy thoải mái vô cùng, anh đang ôm lấy cô thì cảm nhận được cánh tay ươn ướt liền nhìn xuống, là nước mắt rơi ra từ khoé mắt cô
Trong lòng anh từ đầu đến cuối điều là Gia Uyên, anh không thể nào đọng lòng với cô, anh thất lạc Gia Uyên lâu như vậy khó khăn lắm mới tìm được anh không muốn em ấy thiệt thòi.

Những suy nghĩ của Tần Gia Hào ngày hôm nay sẽ khiến anh của sau này hối hận không kịp
Anh đặt cô nằm ngay ngắn sao đó liền đứng lên đi ra phòng khách châm lấy điếu thuốc hút, từ đầu đến cuối cô chỉ là thứ để anh xả giận khi chưa trả thù được Lâm Nghị, bây giờ ông ta trong tay anh rồi, anh vẫn không thể nào buông tha cho cô, càng nhìn thấy cô đau lòng, anh lại cảm thấy nhẹ nhõm với ba mẹ mình

Cứ thế Gia Hào lại hút hết điếu này đến điếu khác, chỉ để muốn vơi đi cảm giác phức tạm không rõ lý do này.

Còn Ngọc Diệp từ lúc anh rời giường cô đã biết, cô nhớ lại lời cảnh cáo của anh, là gia đình cô mắc nợ anh, cô không muốn bạn bè mình gặp nguy hiểm, xem ra cô chính là sao chổi của bọn họ.

Càng nghĩ thì nước mắt lại càng rơi ra cho đến khi bản thân ngủ quên từ khi nào không hay
Tần Gia Hào bước về phòng ngắm nhìn cô rất lâu, rồi sau đó mới đắp chăn quay lưng lại với cô mà đi vào giấc ngủ.

Bình Luận (0)
Comment