Tổng Tài Nguy Hiểm Anh Thật Hư Hỏng

Chương 414



Quân Nhật Đình nghe vậy, lại cẩn thận quan sát bản thiết kế.

Mặc dù anh không gì về thiết kế, còn thật làm cho anh nhìn ra hai vấn đề.

“Thiết kế của em ở đây và ở đây làm cho quần áo có vẻ trở nên càng phức tạp hơn phải không, tuy được thêm vào, làm cho quần áo thoạt nhìn mới hơn, nhưng tôi thấy để trang sức của quần áo này tinh giản đi, đơn giản một chút có phải tốt hơn không?”
Hứa Thanh Khê lắng nghe những gì anh nói, lại nhìn thiết kế của mình, hình như là thật.

Cô vì làm cho thiết kế sáng hơn một chút, ở bản thiết kế ban đầu đã thêm nguyên tố vào, mặc dù nhìn quần áo rất thoải mái, nhưng vẫn cảm thấy rất nặng nề.

“Em đã biết vấn đề ở đâu, cám ơn anh!”
Hai mắt cô sáng ngời nhìn Quân Nhật Đình, dưới sự kích động, chủ động hôn môi Quân Nhật Đình.

Chỉ là một cái chạm nhẹ thôi, nhưng Quân Nhật Đình đã sửng sốt.

Anh nheo mắt nhìn người phụ nữ đang háo hức sửa bản thiết kế, cũng không biết có phải lỗi giác của anh hay không.

Trong khoảng thời gian này, anh luôn cảm thấy thái độ của Hứa Thanh Khê đối với anh đã thay đổi, càng thêm gần gũi tự nhiên hơn so với trước kia, thoải mái hơn.

Có đôi khi hai người ở chung giống vợ chồng hơn.

Anh nghĩ, không nhịn được mà bật cười.


Đây là gì?
Bọn họ vốn là vợ chồng, không phải giống.

Anh lắc đầu, xoay người đi tắm.

Sau đó, một người đọc sách trong phòng, một người khác thì ở phòng làm việc sửa bản vẽ.

Hai người ai cũng chưa nói lời nào, nhưng hình ảnh này lại làm cho người nhìn cảm thấy thoải mái.

Đến nửa đêm, không biết có phải do Hứa Thanh Khê ở cách đó không xa không, trong không khí còn tản ra mùi thơm của cô, Quân Nhật Đình đọc sách không tự giác được ngủ rồi.

Hứa Thanh Khê bận xong, nhìn thấy Quân Nhật Đình đang dựa lưng vào đầu giường ngủ say, khuôn mặt đẹp trai bị sách che mất.

“Người này sao lại ngủ như vậy?”
Cô lẩm bẩm, bước về phía trước định di chuyển Quân Nhật Đình.

Ai ngờ mới vừa đụng đến người, Quân Nhật Đình đã bị đánh thức.

Chỉ thấy anh lạnh lùng mở hai mắt, sát khí chợt lóe trong mắt, khiến Hứa Thanh Khê hoảng sợ.

Mà lúc này Quân Nhật Đình cũng thấy rõ người bên cạnh mình là ai, kịp thời thu lại sát khí trên người, ôm người vào lòng.

“Xin lỗi, dọa em sợ.”
Hứa Thanh Khê tỉnh táo trở lại, dựa vào trong ngực của Quân Nhật Đình, mở miệng muốn nói.

Cô không ngờ khi Quân Nhật Đình tỉnh giấc vậy mà lại đáng sợ như vậy, nhưng nghĩ đến chuyện xảy ra trong mấy ngày nay, cô cũng có thể hiểu được.

“Không có việc gì.”
Cô lắc đầu nói, giãy dụa muốn đứng lên, nhưng bàn tay trên eo cũng không buông ra, khiến cô nghi hoặc nhìn lại.

“Làm sao vậy?”
Quân Nhật Đình rủ mắt nhìn cô, ánh mắt tối tăm làm lòng cô hốt hoảng.

“Em bận xong rồi?”
Quân Nhật Đình không trả lời, mà hỏi sang chuyện khác.

“Gần xong rồi, còn sửa một chút nữa, em định sau khi tắm xong lại làm tiếp.”
Hứa Thanh Khê mới vừa nói xong, cả người đã bay lên không trung.

Cô sợ tới mức vội vàng vòng tay ôm cổ Quân Nhật Đình, vẻ mặt nghi hoặc nhìn anh.

“Thời gian không còn sớm, chưa làm xong, ngày mai lại làm, anh giúp em tắm.”
Dứt lời, Quân Nhật Đình đưa Hứa Thanh Khê vào phòng tắm.


Hứa Thanh Khê nghe lời này, tự nhiên đoán được sẽ xảy ra chuyện gì.

Cô không phản kháng, ngược lại thẹn thùng mà vùi đầu vào trong ngực của Quân Nhật Đình.

Lại không biết, sự thẹn thùng này làm cho Quân Nhật Đình càng thêm miệng khô lưỡi khô.

Anh bước nhanh vào phòng tắm, một lúc sau, bên trong vang lên tiếng rên rỉ khiến cho người ta đỏ mặt tim đập nhanh.

Đêm còn rất dài.

Hôm sau, Hứa Thanh Khê thức dậy dưới cơn đau ở thắt lưng, chỗ bên cạnh đã sớm lạnh.

Hiển nhiên Quân Nhật Đình đã rời đi từ lâu.

Cô cũng không để ý, đứng dậy rửa mặt định xuống lầu ăn cơm.

Trong bữa ăn, cô cầm điện thoại di động, bắt đầu kiểm tra những diễn biến mới nhất trên Internet.

Chỉ thấy dư luận hôm nay đã thay đổi.

Hôm qua, chuyện trên mạng được bàn tán nhiều nhất là tình hình của nhà họ Lê và nhà họ Thẩm, nhưng hôm nay rất nhiều phương tiện truyền thông đang ca ngợi tập đoàn họ Quân, tâng bốc Quân Nhật Đình.

“Quân Nhật Đình xứng đáng được ca ngợi là thiên tài kinh doanh trẻ tuổi nhất.”
“Không chỉ như vậy, ánh mắt độc đáo, tập đoàn Quân Thị ở trong tay anh đã mở rộng gấp ba lần, đây chỉ là tình hình ở hiện tại, thậm chí thành tựu trong tương lai sẽ càng phi thường hơn.”
Nhiều chuyên gia trong giới tài chính cũng không tiếc lời khích lệ trên mạng.

“Hành động dứt khoát, gặp chuyện gì cũng bình tĩnh, chuyện lần này là một ví dụ tốt nhất, nếu đổi lại là tôi, có lẽ tôi sẽ không thể buông tay dứt khoát như vậy.”
“Tương tự, bán tháo cổ phiếu đúng lúc, không khỏi không có lỗ vốn, ngược lại vậy mà có lời không ít.”
Hứa Thanh Khê nhìn thấy những bình luận đó, cũng cảm thấy tự hào thay.

Cùng lúc đó, Tập đoàn Quân Thị, cũng bận sắp xếp người thích hợp để trở mình.

Đúng như Quân Nhật Đình dự đoán trước đó, sáng sớm hôm nay, nhân viên tập đoàn Quân Thị bắt đầu đi làm, thì có không ít người phụ trách hạng mục tìm tới cửa.

Bọn họ đều có một điểm chung, đều hợp tác với nhà họ Thẩm và nhà họ Lê trước đó.

Đối với những người này, Quân Nhật Đình tự nhiên sẽ không từ chối.

Do đó, tất cả nhân viên trong công ty đều được huy động, chỉ vì tiếp nhận các hạng mục đó.

Các phương tiện truyền thông bên ngoài cũng nắm được tin tức này, đều đến tập đoàn Quân Thị, hy vọng có thể phỏng vấn Quân Nhật Đình.


Hà Văn Tuấn biết được tình huống, vội càng báo cáo cho Quân Nhật Đình.

Quân Nhật Đình hiểu được hiện tại bọn họ mới vừa khắc phục khó khăn xong, không thể từ chối phỏng vấn của truyền thông.

Nhưng anh không thích xuất hiện ở ngoài giới, vì vậy suy nghĩ một lát, liền phân phó: “Cậu nhận phỏng vấn thay tôi đi.”
Hà Văn Tuấn kinh ngạc: “Tôi?”
Cậu ấy chỉ vào mình, trong mắt đầy vẻ không thể tin được.

“Ừ, chính là cậu, về các câu hỏi của các phóng viên, cậu cứ cân nhấc rồi trả lời.”
Anh nói xong, cũng không để ý đến Hà Văn Tuấn nữa, cúi đầu tiếp tục tiến vào trạng thái làm việc.

Hà Văn Tuấn nhức đầu, nhưng cũng biết việc này cậu không có đường sống để phản kháng.

Không thể làm gì khác, cậu chỉ có thể đi xuống sắp xếp chuyện phỏng vấn.

Cậu để Trợ lý mời nhóm truyền thông vào phòng họp, chờ mọi chuyện được sắp xếp xong, mới mang Trợ lý vào.

“Thật xin lỗi mọi người, vì Tổng giám đốc của chúng tôi còn phải mở hội nghị, cho nên tôi sẽ thay thế cho Tổng giám đốc trong lần phỏng vấn này.”
Các phóng viên nghe vậy, mặc dù có chút không hài lòng, nhưng họ cũng hiểu được, bọn họ có thể phỏng vấn Trợ lý đặc biệt bên người của Quân Nhật Đình đã là cơ hội lớn trời cho rồi.

Dù sao trước đây Quân Nhật Đình cũng không nhận phỏng vấn, những người bên cạnh cũng không nhận.

Nghĩ như vậy, rất nhiều phóng viên đều bỏ khó chịu trong lòng xuống, bắt đầu phỏng vấn.

“Anh Trợ lý đặc biệt, có tiện nói cho chúng tôi biết lần này vì sao nhà họ Lê lại xé rách mặt với nhà họ Quân không? Hay giống những người bên ngoài nói, là vì tình cảm cá nhân?”
“Thật xin lỗi, đây là chuyện cá nhân của Tổng giám đốc Quân, tôi không thể trả lời, mong mọi người có thể đặt câu hỏi liên quan đến chuyện của công ty.”
Hà Văn Tuấn mỉm cười từ chối, làm cho sắc mặt của phóng viên đặt câu hỏi kia trầm xuống.

Có điều Hà Văn Tuấn cũng không để ý, cậu nhìn một vòng xung quanh, nhìn những người khác.

“Anh Trợ lý đặc biệt, nếu nói đến chuyện công ty, chúng tôi muốn biết, lần thu mua Công ty Thánh Đức này, anh Phong đã sớm biết đó chỉ là một công ty xác rỗng, vì trả đũa sự phản bội của nhà họ Lê, cố ý bố trí cục diện này?”
Vừa nói ra lời này, tinh thần của các phóng viên khác cũng tỉnh táo lại, nhìn chằm chằm Hà Văn Tuấn một cái.

Hà Văn Tuấn nguy hiểm mà nheo mắt lại, “Tự nhiên không phải.”
Người phóng viên không nhận được câu trả lời mà anh ta muốn, không cam tâm hỏi tiếp: “Nếu không, tại sao công ty anh lại thu tay đúng lúc như vậy?.


Bình Luận (0)
Comment