Tổng Tài Nguy Hiểm Anh Thật Hư Hỏng

Chương 543



Sau khi Long Đại Thành nghe xong lời của viên cảnh sát, đôi mắt u tối nheo lại.

Những người khác lần lượt thay đổi sắc mặt, lo lắng nhìn anh ta: “Ông chủ...”
Long Đại Thành xua tay: “Tôi đi cùng với họ một chuyến, các anh lo liệu việc trong nhà cho tốt.”
Nói xong anh ta theo cảnh sát rời khỏi.

Mà cảnh tượng này cũng xảy ra cùng lúc ở nhà họ Hứa.

Cảnh sát ập vào nhà họ Hứa với lệnh bắt giữ: “Hứa Hải Minh có người đã cử báo ông chiếm đoạt tài sản của người khác một cách bất hợp pháp và lừa đảo kết hôn, mời đi theo chúng tôi một chuyến.”
Cả người Hứa Hải Minh đều ngây ra: “Đồng chí cảnh sát đây có phải là có hiểu nhầm gì hay không, tôi là một công dân tốt.”
“Có phải là hiểu nhầm hay không thì mời ông theo chúng tôi về đồn cảnh sát để điều tra sẽ biết.”
Viên cảnh sát dẫn đầu ra hiệu bằng mắt cho người cấp dưới bên cạnh dẫn Hứa Hải Minh đi.

Đêm đó cùng với việc Hứa Hải Minh và Long Đại Thành bị bắt giữ, Quân Nhật Đình đã lấy lại được Tập đoàn Quân Thị bằng thủ đoạn sấm rền chớp giật.


Sáng hôm sau, chờ khi những người trong giới làm ăn của thủ đô thức dậy, họ phát hiện bầu trời bây giờ đã lại thay đổi một lần nữa, hơn nữa thay đổi đến độ họ trở tay không kịp.

“Ông nói cái gì? Quân Nhật Đình đã mạnh mẽ quay trở lại rồi sao?”
“Đây rốt cuộc là có chuyện gì vậy? Không phải Quân Nhật Đình đang bị giam giữ hay sao?”
“Lấy lại Tập đoàn Quân Thị chỉ trong vòng một đêm, Quân Nhật Đình quả nhiên vẫn là Quân Nhật Đình.”
Mọi người sôi nổi bàn tán, trên mạng cũng đang đăng tải những tin tức này.

“Tạo sao tên gian thương này lại được thả ra vậy? Quả nhiên có tiền muốn làm gì cũng được.”
“Chuyện này chắc chắn có mờ ám, trốn thuế mười nghìn năm trăm tỷ lại chỉ bị nhốt có mấy ngày.”
“Thật đáng giận, bọn làm ăn vô lương này chỉ biết dùng tiền để giải quyết mọi chuyện, không được tôi kiên quyết không dung thứ cho những chuyện như vậy, có ai cùng tôi tẩy chay Tập đoàn Quân Thị hay không?”
“Có thêm tôi một người.”
“Thêm tôi nữa.”
“Không chỉ tẩy chay Tập đoàn Quân Thị mà còn phải cử báo tòa án bên đó, quan chức cấu kết với doanh nghiệp.”
Cư dân mạng rất có ý kiến với việc Quân Nhật Đình được phóng thích.

Tất nhiên nguyên nhân cũng không thể thiếu được sự dẫn dắt của lực lượng thủy quân.

Cứ như vậy vốn dĩ cổ phiếu của Tập đoàn Quân Thị đã có chút khởi sắc lại giảm xuống chỉ bởi chuyện này.

Sau khi Hà Văn Tuấn biết được sự việc trên mạng, cậu ấy vội vàng tìm Quân Nhật Đình: “Tổng giám đốc, trên mạng có người đang thổi gió, tình hình thị trường cổ phiếu bên đó cũng không được khả quan.”
Quân Nhật Đình đứng trước cửa sổ sát đất trong văn phòng làm việc với sắc mặt không hề thay đổi, đôi mắt u ám của anh nhìn ra ngoài cửa sổ.

Anh khẽ cười một tiếng rồi lạnh lùng lên tiếng: “Xem ra có một số người đã vào trong đó rồi mà vẫn không biết điều.”
Hà Văn Tuấn không có nói xen vào, cậu ấy lặng lẽ đứng phía sau chờ đợi mệnh lệnh của anh.

Quân Nhật Đình lạnh lùng cong khóe môi: “Sửa sang lại một chút tài liệu mà chúng ta đã thu thập trước đó, sau đó để Bộ phận quan hệ công chúng phát ra với danh nghĩa của công ty.”
“Dạ vâng.” Hà Văn Tuấn nhận lệnh ngay sau đó cậu ấy lại nhắc đến một chuyện khác: “Tổng giám đốc, các cổ đông khác muốn gặp anh, anh có cần tổ chức Đại hội cổ đông hay không?”
Quân Nhật Đình lập tức từ chối mà không cần suy nghĩ: “Không cần, cậu dẫn người đi tính toán rõ ràng cổ phần trên tay họ và nói với họ rằng tôi sẽ thu mua lại với giá thị trường.”
Hà Văn Tuấn cau mày lại, cậu ấy hiểu rõ ý định của Tổng giám đốc nhà mình khi làm như vậy, nhưng...!

“Tổng giám đốc, chỉ e rằng đám cổ đông đó không đồng ý.”
“Họ muốn hay không không phải do họ quyết định.” Anh rũ mắt xuống một cách hung ác: “Nếu như họ không đồng ý thì nói với họ chuẩn bị sẵn cho việc kiện cáo đi.”
Trong lòng Hà Văn Tuấn khẽ run lên, cậu ấy biết Quân Nhật Đình đã hạ quyết tâm muốn chỉnh đốn lại Tập đoàn Quân Thị nên cũng không nói thêm gì nữa, xoay người đi làm việc.

Nửa tiếng sau, Bộ phận quan hệ công chúng đã chuẩn bị xong bản thảo và công bố trên trang web chính thức.

Chẳng mấy chốc, trên mạng lại dấy lên một làn sóng mới.

“Mẹ ơi, đây có thể coi là một bộ phim truyền hình của năm đi?”
“Quả thật còn cẩu huyết hơn cả những bộ phim cung đấu.”
Chỉ thấy trang web chính thức đã kể sơ lược lại một lượt toàn bộ nguyên nhân, quá trình và kết quả của sự việc.

Nhà họ Quân gặp phải kiếp nạn lần này chính là vì sự báo thù của các gia tộc khác, còn về vụ trốn thuế mười nghìn năm trăm tỷ lần này chính là ngòi nổ của toàn bộ sự việc, cũng là do kẻ thù của họ bắt tay với nhà họ Hứa cố tình dàn dựng.

“Đột nhiên tôi bỗng cảm thấy có chút thương hại với Quân Nhật Đình.”
“Thương hại là một chuyện, tôi chính là muốn nói, Đại ma vương không hổ là Đại ma vương, những âm mưu trong ngoài cấu kết với nhau đều đã bị anh ấy nhìn thấu từ lâu, còn có chuyện gì mà Đại ma vương không tính được vậy.”
“Đúng đó, kỳ lạ tôi lại muốn thắp một ngọn nến cho dòng họ thù địch với nhà họ Quân.”
“Còn có người vợ kia của Đại ma vương nữa, cũng là một nhân tài, tôi nghe nói lúc đầu Đại ma vương đối xử cũng không tệ với cô ta, vậy mà lại bắt tay với người ngoài tính kế chính chồng của mình, quả nhiên độc nhất là trái tim phụ nữ.”
Quần chúng ăn dưa trên mạng không ngừng phỉ nhổ đủ kiểu, vốn dĩ lực lượng thủy quân còn muốn dẫn dắt dư luận nhưng lúc này lại hoàn toàn không biết nên dẫn dắt tiết tấu như thế nào nữa.

Mà các dòng họ khác đang quan tâm đến chuyện này cũng lần lượt nổi lên tâm tư.

Mặc dù Tập đoàn Quân Thị chịu đả kích vì chuyện lần này, nhưng khi thấy Quân Nhật Đình có thể xử lý chuyện này một cách dễ dàng, rõ ràng là sự việc này vẫn chưa làm lung lay nổi nền tảng của Tập đoàn Quân Thị.

Còn nguy cơ khủng hoảng trước đó mà họ nhìn thấy chắc hẳn chỉ là đạn khói được Quân Nhật Đình tung ra hòng làm lung lạc kẻ thù, nếu như lúc này họ đến bán một ân tình, giúp đỡ Tập đoàn Quân Thị thì cũng coi như kết một mối lương duyên với Quân Nhật Đình, thậm chí tương lai còn có thể kết thành thông gia với Tập đoàn Quân Thị.

Dù gì nhà họ Hứa đã làm ra loại chuyện đó, nhà họ Quân chắc chắn sẽ bắt Quân Nhật Đình ly hôn với vị kia nhà họ Hứa.

Trên thực tế cũng đúng như vậy.


Quân Nhật Đình vừa mới sắp xếp công việc của công ty xong xuôi thì bà Kim Hồng đã gọi điện tới.

“Nhật Đình khi nào thì con trở về vậy?”
“Có chuyện gì sao?” Anh không trả lời mà hỏi ngược lại.

Bà Kim Hồng cũng không che giấu mục đích của mình: “Mẹ hỏi con, con báo cảnh sát đến bắt nhà họ Hứa và Long Đại Thành tại sao mẹ không nhìn thấy Hứa Thanh Tuệ, không phải là con đã thả cô ta rồi chứ?”
Chẳng trách mà bà Kim Hồng lại hỏi như vậy, dựa theo sự yêu chiều như cục cưng của anh với Hứa Thanh Tuệ khi trước, bà ta sợ rằng con khốn đó vừa mới khóc lóc và nói mấy câu mủi lòng thì đứa con trai ngốc nghếch này của bà ta sẽ thả người.

“Người chưa thả vẫn đang trong tay con, con có chuyện muốn xử lý với cô ta, chờ con giải quyết xong sẽ giao người cho mẹ.”
Quân Nhật Đình đã đoán được suy nghĩ của mẹ mình nên dứt khoát nói thật.

Bà Kim Hồng cau chặt mày lại dường như không hề yên tâm: “Con còn có chuyện gì chưa giải quyết được với con khốn đó vậy, con giao người cho mẹ, mẹ sẽ xử lý giúp con.”
“Mẹ à, mẹ đừng quản chuyện này nữa.”
Quân Nhật Đình từ chối không nói thêm gì nữa, trực tiếp cúp máy.

Bà Kim Hồng tức giận cầm điện thoại: “Lẽ nào thằng nhóc thối này vẫn còn chưa quên được con khốn Hứa Thanh Tuệ đó.”
Bà ta vừa mới dứt lời thì ông cụ đúng lúc đi qua nghe thấy được: “Con dâu cả, vừa rồi con nói gì vậy?”
Bà Kim Hồng giật nảy mình: “Bố à, bố đến khi nào vậy?”
“Vừa rồi con nói Nhật Đình làm sao cơ?” Ông cụ Quân xua tay, sau đó hỏi lại câu vừa rồi.

Khi nhắc đến chuyện này bà ta lại nổi giận: “Thằng nhóc Nhật Đình này vẫn giữ lại Hứa Thanh Tuệ, con lo lắng nó còn chưa dứt tình với con khốn đó.”
Ánh mắt ông cụ Quân chợt lóe sáng, tựa hồ nghĩ tới điều gì đó rồi trầm giọng nói: “Con tạm thời đừng có quản chuyện này, chút nữa chờ Nhật Đình xử lý xong chuyện của công ty ta sẽ hỏi xem nó có kế hoạch gì.”
Bà Kim Hồng tưởng rằng ông cụ Quân muốn can thiệp nên cũng không nói gì nữa, xoay người đi chỉnh đốn lại nhà họ Quân..


Bình Luận (0)
Comment