Tổng Tài Sủng Vợ Tận Trời

Chương 2

Sau khi bữa tiệc kết thúc, tại Lưu Gia.

Cô đang nằm lăn qua lăn lại trên chiếc giường king size của mình. Suy nghĩ về chuyện ở bữa tiệc, bất chợt cô lấy điện thoại là gọi cho bạn thân của mình là Tô Giang.

" Alo, tiểu Giang à cậu rảnh không? Đi uống với mình đi. Mình có rất nhiều chuyện muốn kể cho cậu nghe đó "- Lưu Nhi nói.

" Được. Hẹn gặp cậu ở Feel Me "- Tô Giang trả lời.

" Ừ "- nói rồi cô cúp máy đi chuẩn bị.

30 phút sau cô xuống nhà với bộ váy đỏ ôm sát cơ thể, độ dài của váy chỉ đến ngang đùi cô. Mái tóc được thả ngang lưng càng làm tăng thêm vẻ quyến rủ.

Xuống nhà cô thấy ba mẹ và Lưu Khả đang coi tivi.

" Giờ này mà em còn đi đâu? "- Lưu Khả vừa nói vừa nhìn đồng hồ.

" Em đi gặp Tô Giang một tí "- Lưu Nhi không nhanh không chậm trả lời.

" Nhớ về sớm "- Lưu Khả nhắc nhở.

" Dạ. Em biết rồi "- nói rồi cô chạy đi.

Tại bar Feel Me trong phòng giám đốc.

Anh đang quan sát camera nhưng trên màn hình cứ hiện lên khuôn mặt của cô lúc ở bữa tiệc. Khiến anh không thể tập trung được. Khuôn mặt tròn bầu bĩnh, cặp mắt đen láy, cái miệng nhỏ đỏ chúm chím khiến người khác nhìn vào liền muốn bắt về.

Anh liếc mắt qua Trần Huy. Trần huy là trợ thủ đắc lực kiêm thư ký của anh.

" Mau điều tra cô gái đụng vào tôi lúc ở buổi tiệc chiều nay "- anh lạnh lùng ra lệnh. 

" Dạ "- nói rồi Trần Huy lui ra ngoài.

10 phút sau Trần Huy quay lại với xấp giấy tờ trên tay. Đó chính là tiểu sử của cô. Anh vừa đọc vừa mỉm cười hài lòng.

Là con gái của Lưu Quang, gia tộc Lưu gia, tốt nghiệp trường đại học Harvard với bằng khá. Chưa từng trải qua mối tình nào sao? Tốt lắm.

Khi anh vừa đọc xong cũng là lúc cô bước vào bar. Cô đi đến bàn của Tô Giang đã đợi mình từ lâu. Cùng lúc phục vụ đi đến.

" Cho tôi một chai rượu "- nói rồi cô quay người qua Tô Giang bắt đầu nói chuyện.

Một lúc sau, phục vụ đem rượu ra cho cô. Cô vừa uống vừa kể chuyện lúc chiều cho Tô Giang nghe.

Lúc sau thì cả hai bắt đầu ngà ngà say. Từ đâu một đám thanh niên khoảng 5 người tiến đến bàn của cô.

" Em gái, đi với anh không? Anh sẽ làm cho em sung sướng "- tên đầu tiên nói.

" Phải "- một tên khác tiếp lời.

Vừa nói bọn chúng vừa sờ lên khuôn mặt của cô

" Cút "- cô quơ tay ý tránh né.

Đương nhiên mọi chuyện xảy ra từ đầu đến cuối đều được anh thu vào tầm mắt. Trên trán anh bây giờ đã hiện rõ 3 vạch đen.

Anh đứng dậy đi ra ngoài. Theo sau là Trần Huy cùng 10 tên vệ sĩ được huấn luyện nghiêm khắc. Chẳng ai biết anh là người đứng đầu trong giới hắc đạo về mọi mặt.

" Đoàng "- tiếng súng vang lên khiến mọi người dừng hết hành động của mình. Kể cả đám thanh niên kia.

Anh tiến tới là bế cô lên trước sự ngỡ ngàng của bọn chúng.

" Thiên.. Thiên tổng "- tên thứ nhất lắp bắp nói.

" Thiên.. Thiên tổng.. chúng.. tôi không.. biết đó.. là người phụ.. nữ của.. ngài "- những tên khác cũng gật đầu lia lịa.

" Bắt bọn chúng ra ngoài đánh cho ta, từ giờ về sau không cho bước chân vào đây nữa "- anh lạnh lùng ra lệnh.

" Cảm.. ơn.. cảm ơn.. Thiên tổng "- bọn chúng ríu rít cảm ơn.

Bởi vì đối với bọn chúng hình phạt như vậy đã là quá nhẹ nhàng. Khi anh nghe bọn chúng nói câu " người phụ nữ của ngài " thì cũng dịu bớt phần nào.

Anh quay qua nói với Trần Huy.

" Đưa cô ấy về "- anh nhìn qua phía của Tô Giang đang nằm.

" Dạ "- Trần Huy cung kính trả lời.

Nói rồi anh bế cô ra xe của anh đang đậu sẵn. 5 phút sau xe anh đã đậu trước cửa của Phong gia. Anh đưa chìa khoá cho bảo vệ rồi bế cô vào nhà.

Trong nhà, người hầu đã xếp thành hai hàng đồng loạt cuối chào. 

" Thiếu gia mới về "- vừa nói Hàn quản gia vừa cuối người.

" Ừ. Đem lên phòng tôi thau nước ấm và khăn mềm "- anh lạnh lùng đáp rồi bế cô lên phòng.

Bác Hàn quản gia năm nay cũng đã ngoài 60. Ông làm việc ở đây đã được 30 năm. Ông chăm sóc anh từ nhỏ nên cũng coi anh là con cháu của mình. Hôm nay ông và những người hầu trong nhà rất bất ngờ vì anh từng ở ngoài bay bướm với rất nhiều từ minh tinh đến những siêu mẫu. Nhưng chưa từng mang phụ nữ về nhà.

Vừa đặt cô lên giường cũng là lúc quản gia mang nước và khăn lên. Ông Hàn giao khăn và nước cho anh rồi lui ra ngoài cũng không quên đóng cửa.

Anh vắt khăn rồi lau lên mặt cô. Đang ngủ mà cảm thấy vật gì ươn ướt trên mặt mình thì khẽ rên lên.

" Ưm.. ".

Âm thanh này khi lọt vào tai anh thì liền biến thành âm thanh câu dẫn.

Anh cuối xuống hôn lên môi cô dùng lưỡi tách hai hàm răng của cô ra rồi từ từ thưởng thức mật ngọt của riêng cô. Đến lúc cô cảm thấy khó chịu thì anh mới luyến tiếc rời đi.

Ngọn lửa trong người anh đã được cô khơi dậy. Anh tiếp tục hôn xuống cổ rồi xuống xương quai xanh, mỗi chỗ anh đi qua đều để lại những dấu ấn trên làn da trắng ngần. Như những bông hoa hồng mọc kiên cường trên nền tuyết trắng.

Tay anh kéo khoá váy xuống lập tức đôi gò bồng đào vươn lên trước mặt. Khiến anh không kiềm chế được liền cuối xuống gặm nhấm một bên, cũng không quên lấy tay xoa bóp bên còn lại.

" Ưm "- cô khẽ rên.

Tay anh tiếp tục lầm mò xuống nơi cấm địa kia mà chơi đùa. Lần lượt những chướng ngại vật trên người của hai người lần lượt nằm trên mặt đất.

Anh dùng một ngón tay cho vào tiểu huyệt đang co rút kia, hai ngón rồi ba ngón. Khi anh thấy nó đủ ẩm ướt thì liền đưa phân thân của mình vào trong.

" A.. đau.."- cô la lên.

" Tôi xin lỗi, thả lỏng đi "- anh ôn nhu nói.

Trong cơn say cô cũng rất nghe lời. Liền thả lỏng để anh từ từ tiến vào.

Một lúc sau. Anh gầm lên rồi bắn hết mầm mống của mình vào trong cô. Mĩm cười thoả mãn ôm cô ngủ.

Sáng hôm sau, ánh nắng len lỏi qua những tán cây chiếu vào căn phòng. Trên giường có hai thân thể trần truồng đang ôm nhau ngủ.

Cô khẽ mở mắt dưới hạ thân truyền lên cảm giác đau đớn. Cô khó khăn xoay người liền nhìn thấy khuôn mặt yêu nghiệt của anh, hai khuôn mặt gần nhau trong gan tất. Bất chợt tim cô đập liên hồi.

" Cũng không uổng phí lần đầu nhỉ? "- cô thầm nói rồi mỉm cười.

Vì cô cũng đủ lớn để hiểu những gì đã xảy ra tối qua. Cô nhẹ nhàng ngồi dậy nhặt đồ trên sàn rồi vào phòng tắm thay đồ. Bước ra với bộ váy tối qua, cô nhìn lại anh một lần nữa rồi bước ra khỏi phòng.

Một lúc sau anh cũng tỉnh dây không thấy cô bên cạnh trong lòng liền có cảm giác khó chịu. Anh cũng nhanh chóng thay đồ rồi ra ngoài đến công ty.
Bình Luận (0)
Comment