Tổng Tài Thần Bí Chống Lưng Cho Tôi

Chương 151

Ngày diễn ra party chào mừng Giám đốc điều hành mới chi nhánh SLC tại Hoa quốc, hầu hết nhân viên phòng kỹ thuật cùng những nhân viên giữ những chức vụ cao tại chi nhánh này đều được phát thiệp mời đến tham dự, và dĩ nhiên, đối tác của công ty càng không thể thiếu, đặc biệt là CMC.

Tầm hơn năm giờ chiều, cả hội trường trở nên vô cùng nhộn nhịp, nhân viên công ty được mời đều đã có mặt từ sớm không dám trễ nãi. Không ai biết được khi nào sếp sẽ đến, cho nên họ thà rằng phải đến sớm chờ đợi còn hơn là để sếp thấy mình đến trễ.

Những đối tác thì họ thường sẽ đến trước một lúc, cốt là để có thời gian gặp nhau chào hỏi, sau là để tìm cơ hội hợp tác.

Ví như sự kiện diễn ra hôm nay, đa phần là những người trong ngành, đều muốn có cơ hội hợp tác cùng SLC – công ty IT đa quốc gia tầm cỡ thế giới bởi vì các công ty điện tử trong nước hầu hết đều phải mua quyền sở hữu trí tuệ để sản xuất các thứ đồ công nghệ.

CMC cũng không ngoại lệ.

Lại nói, CMC hiện đang đứng trên bờ vực thẳm, vừa mới chịu đả kích không nhỏ khi một số thông tin nội bộ bị rò rỉ ra ngoài khiến giá cổ phiếu liên tục giảm, số cổ phiếu mà các cổ đông đang nắm giữ cũng có sự thay đổi ít nhiều, mà hệ trọng hơn cả là công nghệ để sản xuất cho hợp đồng sắp tới vẫn chưa được ký kết.

Ngài chủ tịch CMC Trần Minh Vĩ cùng với con trai ông ta Trần Trung Đức hiện tại cũng đã có mặt.

Khi nhận được thiếp mời của SLC, ông tỏ ra vô cùng vui mừng, tựa như vớ được một cái phao cứu mạng khi đang lênh đênh giữa đại dương. Ông tự nhủ với lòng chỉ cần có thể ký được hợp đồng với SLC, cho dù phải trả bằng cái giá nào, hoặc đối phương có bất cứ yêu cầu gì, ông đều sẽ đáp ứng.

Nhận ly rượu từ tay người phục vụ, Trần Minh Vĩ dẫn theo con trai tiến tới nơi giám đốc các công ty chào hỏi.

Sau khi xã giao vài ba câu khách sáo, ông ta lên tiếng dò hỏi những người bên cạnh: “Các vị có biết người nhậm chức giám đốc điều hành mới của SLC là ai không?”


Một vị giám đốc đứng bên cạnh ông ta, chạc tuổi ngũ tuần lắc đầu lên tiếng: “Tôi không biết, cũng đã từng dò hỏi, nhưng mà không hề có chút thông tin nào.”

“Tôi cũng vậy.” Một vài người khác cũng lắc đầu nói.

“Mới đây đoàn thanh tra từ tổng bộ ở Mỹ đến, tôi nghe nói dường như là thay máu toàn bộ, cũng đã ký hợp đồng lao động mới với toàn bộ nhân viên công ty.” Một vị giám đốc khác lên tiếng.

“Chuyện này tôi cũng nghe nói rồi. Mà vị giám đốc cũ đã bị truy tố theo pháp luật, hình như vẫn chưa có kết án cuối cùng.” Vị giám đốc đứng ngay bên cạnh Trần Minh Vĩ cũng nói thêm vào.

Tất cả những sự việc mà mọi người đang bàn tán ông ta đều nắm rõ, duy chỉ thông tin về người sẽ tiếp quản chi nhánh SLC thì ông không cách nào điều tra được. Chỉ có thể nói, SLC bảo mật thông tin quá tốt khiến ông muốn đi trước một bước tiếp xúc nhằm để ký kết hợp đồng cũng không được.

Trước đây khi CMC nhận được thiếp mời của công ty đối tác, trừ khi là thật sự quan trọng, cần ông phải ra mặt thì ông mới đến, còn lại đều sẽ cử một người khác thay mặt đến dự.

Thế nhưng lần này là ngoại lệ. Sự kiện này tuy không gọi là quá lớn nhưng với tình hình hiện tại của công ty, ông không thể không đến.

“Anh đi tìm vài giám đốc bộ phận bên SLC dò hỏi xem giám đốc điều hành mới là ai, đã đến chưa để chúng ta đến chào hỏi.” Trần Minh Vĩ lên tiếng nói nhỏ với Trần Trung Đức.

Gã khẽ gật đầu rồi nhìn ngó xung quanh. Sau một lúc, gã bước chân tiến tới mục tiêu vừa tìm thấy.

Dừng lại trước mặt một nhóm nhân viên, trong đó có một người gã đã từng tiếp xúc khá nhiều lần kể từ khi về nước. Anh ta trước đây từng là phó giám đốc phòng kinh doanh, hiện tại chức vụ có thay đổi hay không gã cũng không nắm rõ. Nhưng là chỉ cần có quen biết thì cuộc nói chuyện ắt hẳn sẽ suôn sẻ hơn. Gã cho là như vậy.

“Chào anh, phó giám đốc Ân.”

Người được gọi là phó giám đốc Ân – Ân Thịnh nhìn thấy người chào hỏi mình là Trần Trung Đức thì tỏ ra không quá ngạc nhiên. Sự kiện quan trọng của công ty, việc người thuộc công ty đối tác có mặt ở đây đều là bình thường, anh ta ngạc nhiên chỉ vì gã ta bỗng dưng lại đến chào hỏi mình mà thôi.

“Chào anh, giám đốc Trần.” Ân Thịnh lên tiếng chào lại kèm theo cái bắt tay xã giao.

Những nhân viên SLC đang đứng cùng Ân Thịnh lúc này cũng lịch sự tản ra hai bên, nhường chỗ đứng cho Trần Trung Đức.

Nhận được sự giao tiếp của đối phương, gã liền mỉm cười vui vẻ, sau đó bắt đầu cuộc nói chuyện: “Không biết vị giám đốc điều hành mới của quý công ty là ai, có thể giúp tôi đến chào hỏi hay không?”

Ân Thịnh thấy gã hỏi thế thì khẽ cười, gượng gạo nói: “Thật xin lỗi giám đốc Trần, không phải tôi không muốn giúp anh, chỉ là toàn bộ nhân viên chúng tôi cũng không hề biết giám đốc điều hành mới của chúng tôi là ai.”

“Thật sự như vậy?” Gã nhíu mày hỏi lại.

Gã thuộc công ty đối tác không biết thông tin nội bộ của đối phương đã đành, nay đến cả nhân viên công ty, lại nắm giữ chức vụ cao cũng không hề hay biết. Này quả thật là điều khó mà lý giải, gã làm sao lại không tỏ ra sửng sốt đây?

Nhìn vẻ mặt không tin tưởng của người đối diện, Ân Thịnh cười như không cười: “Không tin anh có thể hỏi đồng nghiệp của tôi, phía trên chưa từng tiết lộ bất cứ thông tin gì.”

Một nhân viên đứng bên cạnh Ân Thịnh cũng lên tiếng khẳng định: “Đúng vậy, từ lúc giám đốc cũ bị đưa đi điều tra, toàn bộ công ty đều do nhóm thanh tra bên phía tổng bộ điều hành, tất cả chúng tôi chỉ biết làm theo sự sắp xếp của họ. Không ai trong chúng tôi biết tình hình cụ thể, chỉ biết thực thi mệnh lệnh bên trên giao xuống.”

“Các anh có để ý, toàn bộ nhóm thanh tra kia chưa một ai xuất hiện hay không? Ngay cả Tần Trọng Hải, người luôn đi cùng với họ hiện tại cũng chẳng thấy đâu.” Một nhân viên khác lên tiếng.

Cả nhóm người đang đứng đó đảo mắt một vòng hội trường, sau đó ai cũng gật đầu tán đồng.

Nhắc Tào tháo, Tào tháo liền tới.

Ngay lúc này, một nhóm người ăn mặc sang trọng lần lượt bước vào hội trường.

Dẫn đầu đoàn người là các thanh niên ngoại quốc, ai nấy đều anh tuấn ngời ngời.

Theo sau là cặp vợ chồng trung niên người Hoa, bên cạnh họ cũng là bốn thanh niên người Hoa, tất cả đều có khuôn mặt tương tự nhau, ắt hẳn là người trong cùng một gia đình có quan hệ huyết thống.

Cuối cùng là một cặp đôi nam thanh nữ tú đang khoác tay nhau chậm rãi tiến vào, trông nổi bật nhất trong cả đoàn người.

Kể từ lúc nhóm người này cùng nhau xuất hiện, toàn bộ ánh mắt của cả hội trường đều dán thẳng vào họ. Có ánh mắt hâm mộ, cũng có ánh mắt ghen tị xen lẫn.

Nhóm người này không ai khác chính là nhóm Tề Phong, những nhân vật quan trọng nhất của sự kiện hôm nay.

Những người Hoa chính là gia đình của Tần Nhã Linh, ngoại trừ những đứa nhỏ và hai người phụ nữ là Tần Diệu Linh và Mai Huyên Nhi, còn lại đều xuất hiện tại đây.

Ban đầu khi nhận được thiếp mời từ Tề Phong, Tần Trọng Huy tỏ ra khá ngạc nhiên. Sau khi nghe hắn giải thích và Trịnh Ân nói thêm vào, ông mới miễn cưỡng nhận lời đến.

Tần Trọng Khang và Lưu Gia Huy cũng chưng ra vẻ mặt kinh ngạc khi nhận được thiếp mời. Sau được Tần Trọng Hải tiết lộ thân phận của Tề Phong, hai người càng thêm kinh hãi. Xong khi cẩn thận suy nghĩ lại, hai người càng thêm an lòng về hạnh phúc của cô em gái, càng thêm mong chờ khoảnh khắc nhìn thấy vẻ mặt khó coi của đám người kia.

Bỏ qua những ánh mắt hiếu kỳ của mọi người xung quanh, cũng không tiến đến bất cứ đối tượng đặc biệt nào, họ tiến thẳng vào những chiếc ghế danh dự phía trên cùng của hội trường.

Một người đàn ông đã đứng đợi sẵn phía trên sân khấu từ lâu, khi thấy người mà anh ta cần tìm đã xuất hiện thì liền bước xuống tiến về phía người đó lên tiếng hỏi: “Ngài Thomas, xin hỏi khi nào thì bắt đầu? Và còn danh sách những người nhậm chức hôm nay?”

Người đàn ông này chính là MC của sự kiện hôm nay, anh ta cũng là một trong những nhân viên công ty thuộc bộ phận Maketting.

Trước đây hễ công ty tổ chức sự kiện thì anh ta luôn là người được đề cử làm MC, có lẽ do khả năng ăn nói của anh ta khá tốt. Ví như hiện tại, việc anh ta thông thạo giao tiếp cùng những người ngoại quốc hoàn toàn không hề là trở ngại.

Mở chiếc cặp da lấy ra phần tài liệu đã được chuẩn bị từ trước đưa cho người MC kia, Thomas lên tiếng: “Tất cả đều ở đây, nhưng là văn bản tiếng Anh, không có trở ngại đối với anh chứ?”

Người MC nhận lấy, nhẹ lắc đầu nói: “Dạ không có vấn đề, thưa ngài.”

Thomas hài lòng gật đầu: “Tốt. Người đều đã đến cả rồi, anh có thể cho bắt đầu. À, anh cho người gọi giám đốc phòng Marketing đến gặp tôi.”

“Dạ vâng, phiền ngài đợi một lát.” MC gật đầu rồi rời khỏi đó đi làm việc được giao.

Bình Luận (0)
Comment